Lúc hàng xóm gõ cửa nhà, tôi vừa gội đầu xong, một tay còn đang giữ tóc để tránh nước nhỏ xuống làm ướt áo. Tôi mở cửa, cau mày hỏi:
“Có chuyện gì vậy?”
Anh hơi khựng lại, rõ ràng không ngờ tôi lại ra mở cửa trong bộ dạng như thế này.
Mất vài giây, anh mới lên tiếng:
“Cô có thể xử lý giúp tôi chuyện người đàn ông dưới lầu không? Ồn quá.”
Tôi hơi ngạc nhiên:
“Anh biết tôi à?”
Anh liếc tôi, ánh mắt có chút lạnh lùng:
“Cuối tuần nào cũng có đàn ông khác nhau đứng dưới lầu cầm hoa đợi cô. Nổi bật như thế, muốn không biết cũng khó.”