Thánh Mẫu Tắt Đèn - Chương 5

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7fQu9Wedz6

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Chương 5
5
 
Đạo đức trói buộc á? Ai mà chẳng làm được.
 
Bị tôi nói vậy, Lưu Thanh Thanh cũng khó mở miệng thêm.
 
Tôi lại giả vờ vô tình nói:
 
“À đúng rồi, bạn trai tớ – Lâm Thần vẫn đang ở đó, nếu cậu thấy bất tiện thì bảo anh ta qua nhà cậu ở vài hôm đi, ở cùng cậu cho đỡ sợ.”
 
Đùa sao, chỉ một mình Lưu Thanh Thanh bị hành hạ thì chưa đủ.
 
Lâm Thần – tên c/ặn b/ã đó – cũng đừng hòng thoát!
 
Nghe thế, giọng điệu Lưu Thanh Thanh có chút vui mừng, rồi như chợt nhớ ra Lâm Thần vốn là bạn trai tôi, liền ngập ngừng:
 
“À… vậy có khi nào… không tiện lắm không~”
 
Nhưng tôi nghe rõ ràng, trong giọng cô ta đã nhẹ nhõm hơn nhiều.
 
Tôi thản nhiên đáp:
 
“Không sao, tớ tin các cậu! Một người là bạn trai tớ, một người là bạn thân tớ, lẽ nào tớ không tin được à?”
 
“Yêu cậu quá đi, Thi Thi!”
 
Giọng cô ta vui vẻ hẳn, trong lòng chắc còn đang châm chọc tôi ngu ngốc, bị cắm sừng mà vẫn không hay.
 
Tôi dập máy, trong lòng thật sự đã tính sẵn chuyện lén quay lại ăn dưa.
 
Không tận mắt nhìn đôi cặn bã kia gặp báo ứng, tôi làm sao nguôi cơn hận này.
 
Gió đã yên, sóng đã lặng, tôi trở về chắc họ sẽ không hay biết.
 
Kỳ thật, ngoài tâm lý vặn vẹo, tên b/i/ế/n th/á/i kia còn có một sở thích đặc biệt — thích đàn ông!
 
Đặc biệt là loại da dẻ trắng trẻo, non nớt. Tôi dám chắc hắn sẽ nhìn trúng Lâm Thần.
 
Đến lúc đó, Lâm Thần mới thực sự thảm hại!
 
Đây cũng là lý do tôi xúi Lưu Thanh Thanh gọi Lâm Thần qua ở chung.
 
Tôi nhớ nhà Lưu Thanh Thanh có lắp camera giám sát.
 
Trước đây cô ta đi công tác, còn nhờ tôi để ý camera và cho mèo ăn giúp.
 
Nghĩ đến mấy con mèo ấy, lòng tôi thoáng chua xót.
 
Đó là ba con mèo hoang lang thang dưới khu nhà, bị Lưu Thanh Thanh bắt về để dựng hình tượng thánh mẫu.
 
Nhưng thật ra cô ta chẳng hề thích mèo.
 
Thức ăn cho mèo phần lớn là tiền tôi bỏ ra, thời gian chăm sóc cũng hầu hết là tôi.
 
Còn mấy lần cô ta cho ăn thì đều quay video khoe khoang.
 
Sau này, do tôi bận việc không đến được, ba con mèo ấy bị sống dở c/h/ế/t dở rồi c/h/ế/t đói.
 
Tôi mất một lúc mới tìm ra tài khoản và mật khẩu lưu trên mây, đăng nhập vào hệ thống camera.
 
Trong nhà Lưu Thanh Thanh có một cái ban công, lần trước tên b/i/ế/n th/á/i cũng đột nhập từ đó.
 
Giờ camera đặt khá kín ở cửa, có thể bao quát cả ban công, phòng khách lẫn phòng bếp.
 
Tôi thấy Lâm Thần và Lưu Thanh Thanh đang ríu rít trong bếp, dính lấy nhau tình tứ mà buồn nôn!
 
Không lạ gì mấy hôm nay gọi cho bọn họ, cả hai đều giả vờ mất tích.
 
Thì ra là bận nghiên cứu “triết học sinh học” à!
 
Khi hai kẻ đó hôn nhau quấn quýt, lại hoàn toàn không để ý rằng ở ban công có một người vẫn dõi theo chúng!
 
Ánh mắt âm u, dơ bẩn.
 
Tên b/i/ế/n th/á/i nửa ngồi xổm dưới chiếc bàn trà ở ban công, nhìn chằm chằm hai người, bàn tay giấu dưới gầm bàn không ngừng run giật.
 
Dưới ánh đèn phản chiếu, tôi còn nhìn rõ nụ cười mờ ám, ghê rợn trên gương mặt hắn.
 
Tôi sợ đến mức lập tức ném luôn điện thoại!
 
Mà đôi cặn bã kia thì hoàn toàn không hay biết, hiểm nguy đã cận kề ngay trước mắt.
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo