Ta không phải Thần Kịch - Chương 7

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Chương 7: Phong tỏa toàn khu

Buổi chiều hôm đó, tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang vọng trên phố Hàn Sương.

Mà Trần Linh, người đầu têu tất cả mọi chuyện, lại đang im lặng chống cằm ngồi dưới gốc cây hóng chuyện cùng đám đông xung quanh... Đồng thời, hắn cũng đang chú ý đến sự thay đổi của [chỉ số kỳ vọng của khán giả].

Lúc đầu khi chú Triệu đánh mông Triệu Ất, chỉ số kỳ vọng của khán giả có tăng lên đôi chút, nhưng sau vài lần đánh thì tốc độ tăng trở nên chậm dần và cuối cùng dừng ở mức 48%.

Xem thêm một lúc, chỉ số kỳ vọng bị trừ mất 1%, giảm xuống 47%...

Có vẻ như khán giả cũng cảm thấy hơi chán rồi.

“Chẳng lẽ đám khán giả trong đầu mình toàn là người thích hóng drama sao?”

Trần Linh không khỏi nghĩ thầm.

Thông qua lần thử nghiệm này, Trần Linh đã có thể xác định rằng chỉ số kỳ vọng của khán giả sẽ thay đổi dựa trên hành động của bản thân hắn. Nếu sự kiện hắn đang trải qua đủ kịch tính thì chỉ số kỳ vọng sẽ tăng lên, còn nếu trong thời gian dài không có chuyện gì thú vị, chỉ số kỳ vọng sẽ giảm dần...

Vậy chẳng phải có nghĩa là, nếu hắn muốn duy trì chỉ số kỳ vọng luôn ở mức trên 20% thì phải liên tục tạo ra “tình tiết đặc sắc” sao?

Hôm nay là do Triệu Ất khiêu khích hắn trước, hơn nữa đối phương còn là một tên côn đồ ở phố Hàn Sương, cho nên dạy dỗ cậu ta một chút cũng không sao... Nhưng loại chuyện này đâu thể làm mỗi ngày được, phải không?

Nếu cứ tiếp tục như thế thì chẳng phải sớm muộn gì hắn cũng sẽ trở thành một đại ma đầu gây họa cho nhân gian sao?

Nghĩ đến đây, Trần Linh cảm thấy hơi mệt mỏi...

Hiện tại, cọng rơm cứu mạng duy nhất của Trần Linh chính là vị [bác sĩ] ở thành phố Cực Quang mà bác sĩ Lâm từng nhắc đến. Có lẽ ông ấy sẽ loại bỏ được nguồn tai ương ô nhiễm trong cơ thể hắn, cứu hắn thoát khỏi quỹ đạo cuộc đời của “người thích hóng drama bị động” này.

Trong lúc Trần Linh đang suy tư, một hồi chuông trầm thấp vang lên từ xa!

Reng… Reng… Reng!

Ba tiếng chuông ngân vang như có thể xuyên qua không gian, vang vọng khắp mọi ngóc ngách của trời đất.

Vào giây phút nghe thấy tiếng chuông, đám người xung quanh lập tức biến sắc, ngay cả chú Triệu đang đuổi đánh Triệu Ất cũng phải dừng tay, hoảng hốt nhìn về phía xa.

“Ba tiếng chuông báo tai ương?” Vẻ mặt của một ông lão vô cùng khó coi: “Sao có thể như vậy?”

“Tiếng chuông báo tai ương vang lên là tín hiệu cảnh báo đến từ chấp pháp viên, cho thấy bọn họ đã phát hiện ra dấu vết giao thoa của Thế giới Xám trong khu vực, có tai ương đang xâm nhập...”

“Không phải biên giới Aurora được cực quang bảo vệ, gần như sẽ không giao thoa với Thế giới Xám sao? Trong mười năm qua, số lần tai ương xuất hiện không vượt quá ba lần...”

“Hiện giờ tai ương đang ở đâu?”

“Không biết... Tóm lại là mau về nhà thôi! Không có việc gì thì đừng ra ngoài!”

Khi ba tiếng chuông báo tai ương vang lên, sắc mặt mọi người đều trắng bệch. Triệu Ất vừa mới bị đánh đến gào khóc thảm thiết nhất thời mềm nhũn hai chân, té quỵ trên mặt đất.

Mặt đất dưới chân khẽ rung chuyển, Trần Linh quay đầu lại nhìn, thấy hơn mười con ngựa đang phi nước đại đến.

Trên lưng mỗi con ngựa là một bóng người mặc đồng phục đen đỏ và đeo bao súng lục bên hông, vẻ mặt ai nấy đều vô cùng nghiêm trọng.

“Nghi ngờ có tai ương cấp độ nguy hiểm cao xuất hiện! Toàn bộ khu 3 bị phong tỏa! Không ai được phép ra vào!”

“Hãy chú ý đến mọi dấu hiệu khả nghi xung quanh, ví dụ như đường sá hoặc tòa nhà đột nhiên xuất hiện từ hư không, những sinh vật bí ẩn có vẻ ngoài quái dị, thậm chí là những người có hành vi và cử chỉ bất thường!”

“Nếu phát hiện bất cứ điều gì khác thường, hãy báo cáo ngay với chấp pháp viên!”

“Đề nghị mọi người hợp tác điều tra!”

Giọng nói của các chấp pháp viên vang vọng khắp phố Hàn Sương, lan đến từng ngóc ngách của khu 3. Cùng với tiếng chuông báo tai ương văng vẳng trên bầu trời, một cảm giác căng thẳng khó hiểu bao trùm cả thế gian.

Giờ phút này không còn ai có hứng thú hóng chuyện nữa, tất cả mọi người đều vội vã chạy về nhà, ngay cả Triệu Ất sau khi ăn một cái tát cũng bị ba mình hùng hổ kéo vào trong nhà.

Trần Linh đứng một mình dưới gốc cây, cũng chuẩn bị quay về nhà. Đúng lúc này, có hai dòng chữ thoáng lóe lên trong đống lá rụng—

[Chỉ số kỳ vọng của khán giả +18]

[Chỉ số kỳ vọng hiện tại: 65%]

Thấy chỉ số kỳ vọng của khán giả tăng vọt, Trần Linh sững sờ.

Giây tiếp theo, một ý nghĩ kinh hoàng hiện lên trong đầu khiến hắn rợn tóc gáy...

“Bọn họ... Chẳng lẽ bọn họ nhắm vào mình sao?”

Khu 3.

Trụ sở chấp pháp viên.

Ánh nắng yếu ớt xuyên qua mái vòm thủy tinh hình bán cầu, khúc xạ ra ánh sáng nhạt sặc sỡ chiếu sáng căn phòng.

Một lá cờ dài hơn mười mét được treo cao ở ngay chính giữa bằng dây thừng, trên nền đen tuyền là hai ngôi sao lục giác màu xanh chồng lên nhau, tựa như những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời đêm Bắc Cực.

Lúc này ở bên dưới lá cờ, hơn mười chấp pháp viên mặc đồng phục đen đỏ có vẻ mặt nghiêm túc. Bọn họ đứng thành một hàng thẳng tắp, quay mặt về phía cổng trụ sở như thể đang chờ đợi điều gì đó.

Cánh cổng mở ra, năm vị chấp pháp quan khoác áo choàng đen sóng vai đi tới.

Trong năm người, Hàn Mông đi ở chính giữa, trên vạt áo choàng của anh ta khắc bốn đường hoa văn màu bạc, trong khi bốn người còn lại chỉ có ba đường. Thấy bọn họ bước ra, tất cả chấp pháp viên có mặt đồng loạt đứng nghiêm.

“Tình huống thế nào rồi?” Hàn Mông trầm giọng hỏi.

“Chuông báo tai ương đã reo, hiện tại đã phong tỏa toàn bộ khu 3, nhưng vẫn chưa có tung tích của tai ương...” Một chấp pháp viên do dự một lúc lâu, cuối cùng vẫn không nhịn được hỏi: “Anh Mông, kim chỉ tai ương tự gãy... Điều này có nghĩa là gì?”

“Việc kim chỉ tai ương tự gãy chỉ có hai khả năng.” Hàn Mông bình tĩnh nói.

“Khả năng thứ nhất, xung quanh có tai ương đặc biệt xuất hiện, năng lực của loại tai ương đặc biệt này sẽ làm vô hiệu hóa kim chỉ tai ương... Tuy nhiên cách giải thích này chỉ tồn tại trên lý thuyết, cho tới nay vẫn chưa từng phát hiện bất kỳ tai ương nào như vậy.”

“Khả năng thứ hai, xung quanh có tai ương cấp 9… hay còn gọi là tai ương cấp ‘diệt thế’ xâm nhập, mức dao động năng lượng còn sót lại vượt quá giới hạn chịu đựng của kim chỉ và khiến nó tự động phát nổ.”

“Diệt... Cấp diệt thế?” Sắc mặt mọi người trắng bệch.

“Không cần lo lắng... Chẳng lẽ các người thật sự cho rằng cấp ‘diệt thế’ sẽ xuất hiện sao?” Chấp pháp quan bên cạnh Hàn Mông cười khẽ.

“Tai ương cấp ‘diệt thế’ có thể hủy diệt toàn bộ thế giới con người, khắp Thế giới Xám chỉ có vài con như thế thôi... Nếu ‘diệt thế’ thật sự xuất hiện, vậy thì đừng nói là khu 3, mà e rằng ngay cả thành phố Cực Quang cũng sẽ lập tức biến thành tro bụi vào giây phút nó xuất hiện.”

Nghe vậy, mọi người bèn thở phào nhẹ nhõm...

“Vậy nên nó chỉ là một ‘tai ương’ đặc biệt thôi đúng không?”

“Hiện tại chỉ có duy nhất khả năng này thôi.”

“Nhưng kim chỉ tai ương đã gãy rồi, chúng ta nên tiến hành đánh giá cấp bậc của nó như thế nào?”

“Không thể đánh giá.” Hàn Mông lắc đầu: “Trừ khi nó xuất hiện lần nữa, sau đó chúng ta giao đấu với nó... Việc quan trọng nhất lúc này chính là huy động toàn bộ nhân lực tìm kiếm trên diện rộng, phải tìm ra nó trước khi nó chủ động làm hại con người.”

“Tìm kiếm diện rộng sao... Nhưng nhân lực của chúng ta chưa chắc đã đủ.”

“Vậy thì tạm thời điều động chấp pháp viên dự bị. Không phải mấy ngày trước vừa kết thúc bài kiểm tra lý thuyết à? Tập hợp những người đạt yêu cầu lại, nói cho bọn họ biết đây là bài kiểm tra võ thuật.”

“Rõ!”

Bình luận
Quảng cáo tại đây
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo