Sinh Nhật Thành Chia Tay - Chương 6

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7fQu9Wedz6

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Chương 6
6
 
Rõ ràng là tôi đang ngồi, anh ta thì phải đứng.
 
Ấy vậy mà giờ đây, tôi lại áp chế được anh ta một bậc, bởi tôi có thừa bản lĩnh.
 
Không khí lập tức đông cứng lại.
 
Một lúc lâu sau, tôi mới nghe thấy Trịnh Minh mím môi, nhỏ giọng nói:
 
“Xin lỗi…”
 
“Tôi không nghe rõ, nói to lên.”
 
“Xin lỗi!”
 
Anh ta cao giọng, nhưng ánh mắt lại như muốn nuốt chửng tôi vậy.
 
Tôi nhàn nhạt liếc nhìn, khẽ cười:
 
“Anh gào cái gì thế? Định cho mọi người thấy anh có giọng to à?”
 
Nghe vậy, sắc mặt Trịnh Minh trở nên vô cùng khó coi.
 
Tôi không buồn để mắt thêm, còn Diệp Vãn Sương thì đã bị Tô Du giữ chặt lấy.
 
Thật sự cũng tội cho đôi uyên ương vụng trộm này.
 
Nhưng các người ngàn lần vạn lần không nên lấy tiền của tôi để thỏa mãn nhu cầu của mình.
 
Đừng trách tôi không nhắc nhở, tôi không phải kẻ nhân từ hay giàu lòng bác ái gì cả.
 
Đã lấy trộm tiền của tôi thì đều phải trả lại.
 
Nói xong, tôi nhẹ nhàng vỗ vào mặt Trịnh Minh, nở nụ cười rạng rỡ:
 
“Còn anh, về hỏi lại ba mẹ xem, công ty nhà anh bây giờ mang họ gì rồi.”
 
Dứt lời, nụ cười tôi chợt tắt, để anh ta tỉnh táo một chút, cũng để nhớ kỹ xem gia đình mình đã sa sút thế nào, lại nhờ cái gì mới níu kéo được chút hơi tàn.
 
Người vừa rồi còn vênh váo là thế, nghe những lời này xong, mặt liền tái nhợt, thật lâu cũng không lấy lại được bình tĩnh.
 
Nhân viên phục vụ nhanh chóng nghe thấy động tĩnh chạy tới.
 
Nhìn cô bé bối rối kia, tôi cũng chẳng muốn làm khó:
 
“Việc này vượt quá thẩm quyền của em, gọi quản lý của các em đến đi.”
 
Cô gật đầu lia lịa:
 
“Xin chị đợi một lát, tôi sẽ đi báo ngay.”
 
“Ừ.” Tôi khẽ gật đầu, rồi tựa lưng vào ghế nghỉ ngơi.
 
Muốn lấy tiền của tôi để đi chiều chuộng tiểu tam cùng đám bạn cô ta ư? Không có lý nào cả.
 
Quản lý nhanh chóng có mặt.
 
“Xin lỗi tổng giám đốc Lâm, trong quán hơi bận.” Ông ta thở hổn hển, lễ phép nói:
 
“Không biết chị cần gì ạ?”
 
Tôi nhìn gương mặt tươi cười của ông ta, cũng chẳng làm khó, chỉ hỏi thẳng:
 
“Hôm nay bữa tiệc này được tính vào thẻ của tôi đúng không?”
 
Tôi thường đến ăn ở đây nên đã mở thẻ thành viên, mỗi lần đều tính vào tài khoản của tôi, do người riêng quản lý.
 
Nhưng hôm nay xảy ra chuyện thế này, tôi không khỏi nghi ngờ, không biết mình đã bị tiêu bao nhiêu tiền oan uổng.
 
“Bẩm tổng giám đốc Triệu, hôm đó cậu Trịnh gọi điện đến dặn như vậy.” Quản lý lau mồ hôi, vội vàng giải thích:
 
“Chúng tôi nghĩ dù sao anh ấy cũng là vị hôn phu của chị, lại nói muốn chuẩn bị bất ngờ sinh nhật cho chị, nên chúng tôi không tiện gọi báo lại…”
 
“Ừ.” Tôi gật đầu, giọng bình thản:
 
“Đã đứng tên tôi, thì cũng nên để ý đến khẩu vị của tôi.
 
Tôi đã nói rõ ngay từ ngày mở thẻ rằng mình dị ứng hải sản.
 
Nếu tiền chi trả từ tài khoản của tôi, thì món ăn cũng phải dựa theo khẩu vị của tôi. Tại sao hôm nay lại có tôm trên bàn?”
 
Nghe vậy, quản lý lập tức biến sắc, liếc nhìn nhân viên phía sau.
 
Người kia vội vàng nói:
 
“Xin lỗi tổng giám đốc, là do cậu Trịnh đặc biệt căn dặn. Cậu ấy nói có khách quý cần tiếp đãi.”
 
Quản lý vội vàng xin lỗi:
 
“Xin tổng giám đốc Triệu bớt giận, tất cả là do chúng tôi sơ suất. Bữa hôm nay coi như tôi mời, chị thấy thế nào?”
 
“Không cần.” Tôi lắc đầu.
 
“Một bữa tiệc chia tay, tôi vẫn đủ khả năng chi trả. Nhưng quả thật tôi có việc cần nhờ.”
 
Quản lý là người tinh ý, nghe vậy lập tức hỏi:
 
“Xin chị cứ dặn, chỉ cần trong khả năng, tôi nhất định sẽ lo thỏa đáng.”
 
“Tất cả lịch sử chi tiêu đều có thể tra được đúng không? Tôi muốn toàn bộ bản ghi chi tiêu.”
 
“Có thể, có thể.” Quản lý gật đầu lia lịa.
 
“Chỉ là thẻ của chị dùng ở đây khá nhiều lần, nên cần chút thời gian mới in đủ. Chị có thể đợi thêm không?”
 
“Được.” Tôi gật đầu, không định làm khó người vô can:
 
“Xong thì gọi theo số này, luật sư của tôi sẽ liên hệ với các anh.”
 
Quản lý nhìn tôi, lập tức hiểu ý, mỉm cười cam đoan:
 
“Nhất định sẽ làm chị hài lòng.”
 
Nghe được câu trả lời chắc chắn, tôi cũng nở nụ cười vừa ý:
 
“Vậy tôi chờ tin tốt từ anh.”
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo