Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

1

Tôi không biết mình đã làm sai chuyện gì chọc giận Kim Minh, gần đây anh ta luôn kiếm chuyện với tôi.
Anh ta bắt tôi tăng ca sau giờ làm, nửa đêm lại gọi tôi mang tài liệu tới, luôn không hài lòng với kế hoạch công việc của tôi, đích thân giám sát tôi chỉnh sửa, nếu vẫn chưa vừa ý thì cầm tay tôi chỉ dạy từng chút một.

Khoảnh khắc bàn tay anh ta phủ lên tay tôi, da đầu tôi tê rần, lông tơ khắp người dựng đứng, đến cả thở mạnh cũng không dám.
Tôi sợ anh ta mà nổi điên thì bẻ tay tôi luôn mất.
Mấy ngày liên tục đều như vậy, tôi gần như bị anh ta hành cho phát điên.
Nếu không phải anh ta trả tôi mức lương 38.000 tệ một tháng, còn đóng đủ năm loại bảo hiểm và hai khoản tích lũy, thì tôi đã sớm bỏ việc rồi.

Ban đầu tưởng tối nay lại phải tăng ca với Kim Minh, tôi chán nản đến mức suýt nữa đập đầu vào tường.
May sao hôm nay anh ta có việc nên tan làm sớm, tôi lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Thật ra trước kia anh ta đối xử với tôi khá tốt.
Không biết bắt đầu thay đổi từ khi nào?
Nghĩ kỹ lại, hình như là từ hôm đó.

Tôi ra phòng nước lấy nước, nghe mấy chị đồng nghiệp đang tám chuyện về một nam minh tinh.
Trùng hợp là tôi cũng khá thích minh tinh đó, nên hùa theo khen vài câu.
Đúng lúc ấy, Kim Minh người chưa từng bước chân vào phòng trà, lại bất ngờ xuất hiện.
Anh ta mặt đen như đít nồi, lạnh giọng nói: “Giang Dương, vào văn phòng tôi một lát.”

Tôi cứ tưởng có việc gì cần chỉ đạo, ai ngờ vừa bước vào, anh ta đã hỏi một câu chẳng đâu vào đâu:
“Cậu thích anh ta lắm à?”

Tôi ngẩn ra: “Hả?”
Anh ta đọc ra một cái tê, chính là nam minh tinh mà chúng tôi vừa nhắc đến ở phòng trà.
Tôi đúng là khá thích thật, nên gật đầu lia lịa: “Đúng rồi, thích lắm. Sao thế? Chẳng lẽ tổng giám đốc Kim cũng thích anh ấy à?”
Chưa kịp nói hết câu thì anh ta đã đuổi tôi ra khỏi văn phòng.

Kể từ hôm đó, Kim Minh bắt đầu thay đổi, suốt ngày kiếm chuyện với tôi, nhưng tôi vẫn không hiểu mình đã làm sai gì.

Hôm nay hiếm hoi được tan làm đúng giờ, tôi tranh thủ về nhà sớm, ăn xong liền lên giường ngủ ngay.
Tôi thề là phải ngủ bù lại mấy đêm mất ngủ vừa rồi cho bằng được.

Nhưng đến một giờ sáng, đang ngủ ngon thì tiếng chuông điện thoại riêng của Kim Minh vang lên làm tôi tỉnh giấc.
Theo phản xạ, tôi bật dậy ngay, vội vàng bắt máy:
“Alo, tổng giám đốc Kim, anh cần tôi làm gì ạ?”

Giọng anh ta lạnh tanh vọng ra từ điện thoại:
“Đến bar Gặp Gỡ, đến đón tôi.”

Tôi tức muốn chửi thề, nhưng cuối cùng cũng chỉ dám nói một câu:
“Vâng, tôi đến ngay.”

Không phải tôi hèn, cũng chẳng phải tôi nhu nhược, mà là đắc tội với anh ta chẳng khác gì tự đập bát cơm của mình, chuyện đó tuyệt đối không thể xảy ra.

Tôi lết khỏi chiếc chăn ấm áp một cách không tình nguyện, vừa mặc đồ vừa mắng Kim Minh trong bụng.

Mười phút sau tôi đến quán bar, phòng VIP vốn đang ồn ào như quỷ hú bỗng yên tĩnh hẳn khi tôi mở cửa bước vào.
Không biết có phải ảo giác không, nhưng tôi cảm thấy ánh mắt mọi người nhìn tôi có gì đó rất kỳ quái.

Tôi lịch sự gật đầu cười với tất cả trong phòng, sau đó đi thẳng đến chỗ Kim Minh đang ngồi trong góc:
“Tổng giám đốc Kim, tôi đến đón anh về.”

Anh ta hình như đã uống hơi nhiều, lúc đứng dậy thân thể lảo đảo.
Tôi vội vàng đỡ lấy: “Tổng giám đốc Kim, cẩn thận.”

Lúc này, giọng Kim Minh vang lên đầy tự đắc:

【Vợ tới đón mình rồi, vui quá.】
Mười người đàn ông thì chín người độc thân, chỉ có mình mình có vợ, hê hê hê.】

Tôi sững người, Kim Minh có vợ rồi? Khi nào vậy? Sao tôi không biết?
Vợ anh ta là ai? Tôi có chút tò mò, nhưng nhìn quanh thì… toàn là đàn ông.

Giọng Kim Minh lại vang lên:

【Người khác thì có gì đẹp chứ? Nhìn chăm chăm như thế làm gì.】
【Hừ, vợ mà còn không nhìn mình thì mình giận đấy.】

Tôi nghĩ chắc Kim Minh bị nhập rồi, chứ sao cứ nhìn tôi mà nói mấy câu đó?
Tôi đâu phải vợ anh ta chứ?

Bị ánh mắt chăm chú của anh ta nhìn chằm chằm, tôi bắt đầu bối rối, liếm môi theo bản năng.
Anh ta lại nói tiếp, câu này còn khiến tôi sợ đến dựng tóc gáy:

【Phải làm sao đây, thật muốn hôn vợ một cái.】
【Nhưng nếu mình cứ thế mà hôn qua, Giang Dương có coi mình là tên biến thái rồi đập cho một trận không nhỉ?】

Trùng hợp ghê tôi chính là Giang Dương.

 
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo