Sau Chia Tay - 2

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

"Đừng làm vậy… tớ cầu xin cậu!"

 

"Tớ có gì không tốt, cậu cứ nói!"

 

"Tớ thay đổi được mà!"

 

"Chỉ cần cậu không bỏ rơi tớ, bắt tớ làm gì cũng được!"

 

Tôi giật mình, vội vàng lùi lại.

 

"Cậu điên rồi à! Mau đứng dậy!"

 

"Không… đừng bỏ tớ mà…"

 

"Dạng Dạng, tớ yêu cậu!"

 

"Tớ thực sự không thể sống thiếu cậu!"

 

Người ta nói, đàn ông không dễ rơi lệ, trừ khi đau lòng đến cực điểm.

 

Giờ phút này, khuôn mặt cậu ta đẫm nước mắt, nghẹn ngào đến không thành tiếng.

 

Tôi đã ép cậu ta đến mức này rồi sao?

 

Cảm giác tội lỗi tràn ngập trong lòng.

 

Trong khi đó, đám chữ lơ lửng điên cuồng nhảy múa trước mắt:

 

[Trời đất ơi! Nam chính lại quỳ xuống!]

 

[Vẫn chưa hóa đen sao? Tôi chịu hết nổi rồi!]

 

[Đàn ông không có giới hạn chính là đàn ông vứt đi!]

 

[Nữ phụ! Mau tìm một thằng khác để kích thích cậu ta! Đảm bảo hiện nguyên hình ngay lập tức![

 

Tôi không dám nhìn thêm nữa, quay người bỏ chạy.

 

Mặc dù rất lo lắng cho cậu ta…

 

Nhưng nếu quay đầu lại, cậu ta sẽ lại nuôi hy vọng.

 

Mà như thế… nhân cách kia mãi mãi sẽ không xuất hiện.

 

Tôi cắn chặt răng.

 

Tối đó, dọn hành lý lên ký túc xá ở.

 

3

 

Sáng hôm sau, khi tôi đi ăn sáng ở căng,tin,tôi thấy Thẩm Ứng đứng bên bồn cây, lặng lẽ nhìn về phía tôi.

 

Không biết cậu ta đã đợi bao lâu rồi.

 

Tôi giả vờ như không nhìn thấy.

 

Lúc ăn sáng, cậu ta ngồi cách tôi vài bàn, ánh mắt u ám nhìn chằm chằm.

 

Lúc lên lớp, cậu ta chọn chỗ ngồi ngay phía sau tôi.

 

Tôi cảm thấy sau lưng như bị ánh mắt nóng rực của cậu ta thiêu đốt.

 

Tan học, tôi cùng Phi Phi đến thư viện.

 

Vừa bước vào đã thấy Thẩm Ứng đứng giữa các kệ sách.

 

Vẫn là ánh mắt đó, chăm chú theo dõi hướng của tôi.

 

Phi Phi huých khuỷu tay vào tôi, cười hề hề.

 

"Nhìn kìa, cậu ấy hóa đá luôn rồi."

 

"Thật sự không thấy xót sao?"

 

Tôi giả vờ bình thản:

 

"Chia tay rồi, xót cái gì nữa."

 

Nhưng nói không xót là nói dối.

 

Dù sao cũng đã ở bên nhau suốt một thời gian dài.

 

Cậu ta lại thật lòng đối tốt với tôi.

 

Sáng nay nhìn thấy đôi mắt thâm quầng của cậu ta,rõ ràng là cả đêm mất ngủ.

 

Nhưng tôi không muốn một người chỉ biết chăm sóc tôi như một bảo mẫu.

 

Tôi muốn một người bạn trai thực thụ.

 

Hay là… thử theo lời đám chữ lơ lửng nói,

tìm một anh chàng khác để kích thích cậu ta?

 

Đúng lúc này, một đàn anh nghiên cứu sinh của khoa tôi đi ngang qua,lịch sự mời tôi và Phi Phi tham dự tiệc countdown tối nay.

 

Vì thư viện không được nói lớn, anh ấy cúi xuống, ghé sát lại gần để thì thầm với tôi.

 

Chỉ là tình cờ gặp và rủ tham gia cùng.

 

Hơn nữa, cũng mời cả bạn trai của Phi Phi.

 

Nhưng từ góc nhìn của Thẩm Ứng, tôi lại vừa khéo che mất gương mặt đàn anh.

 

Từ ngoài nhìn vào… có vẻ rất mờ ám.

 

Ngay lập tức, mặt cậu ta tái mét.

 

Ngón tay cậu ta bấu chặt vào kệ sách, cả người run bần bật.

 

Tôi tình cờ ngước lên, vừa vặn nhìn thấy dáng vẻ sụp đổ của cậu ta.

 

Trông như một chiếc lá rơi,lung lay, xiêu vẹo, có thể bị gió thổi đi bất cứ lúc nào.

 

Tôi biết cậu ta hiểu lầm rồi.

 

Cậu ta nghĩ rằng đàn anh chính là người mà tôi nói đến…người đàn ông "ở bên ngoài" của tôi.

 

Nói ra thì…đàn anh này từng theo đuổi tôi trước đây.

 

Nhưng không phải gu của tôi,tôi đã từ chối thẳng.

 

Giờ lợi dụng anh ấy có vẻ hơi xấu tính… nhưng cũng đành chịu thôi.

 

Tôi cần Thẩm Ứng thay đổi.

 

Bất cứ thứ gì có thể làm chất xúc tác,

tôi đều sẵn sàng thử.

 

4

 

Buổi tối, tôi trang điểm kỹ lưỡng, cùng Phi Phi tham gia tiệc countdown của khoa.

 

Tôi biết Thẩm Ứng chắc chắn sẽ đến.

 

Và tôi dự định đẩy cậu ta đến giới hạn.

 

Đám chữ lơ lửng cũng kích động nhảy múa.

 

[Nữ phụ, hay là cô cứ thẳng thừng sỉ nhục cậu ta trước mặt mọi người đi! Chửi cậu ta là thằng đần chính hiệu, biết đâu lại đả kích đủ mạnh khiến cậu ta hóa đen ngay lập tức!]

 

[Không hiệu quả đâu! Cậu ta sẽ nghĩ cô vẫn quan tâm đến cậu ta đấy! Tôi thấy cứ ôm lấy gã đàn anh kia mà hôn, đảm bảo nhân cách thứ hai lập tức lộ diện!]

 

[Hôn hít thì có là gì? Cậu ta đã nói muốn làm người đàn ông trong bóng tối rồi mà! Tôi thấy cứ "lên giường" với gã kia đi, để cậu ta bắt gặp ngay tại trận, không tin là cậu ta còn có thể nhịn!]

 

Mấy đứa này đúng là điên rồi.

 

Chỉ để kích thích cậu ta,mà bảo tôi đi ngủ với người khác?

 

Mấy người mất trí hết rồi à?!

 

Bữa tiệc diễn ra sôi nổi.

 

Nhạc nền du dương, từng cặp đôi bước ra sàn khiêu vũ.

 

Phi Phi đã sớm dính chặt lấy bạn trai, nhảy đến mức sắp quấn vào nhau luôn.

 

Đàn anh chủ động mời tôi khiêu vũ.

 

Tôi không từ chối.

 

Khi đặt tay lên vai anh ấy, tôi đảo mắt nhìn xung quanh.

 

Quả nhiên…

 

Thẩm Ứng đang đứng trong góc tối, chìm đắm trong vẻ cô đơn và đau khổ.

 

Trông cậu ta còn tiều tụy hơn cả ban sáng.

 

Mặt trắng bệch, như một con rối gỗ chỉ biết lắc đầu tuyệt vọng.

 

Đôi mắt của cậu ta dõi theo từng bước nhảy của tôi và đàn anh, lúc nào cũng hướng về phía tôi.

 

Tôi thở dài.

 

Hà tất phải như vậy chứ?

 

Bình luận
Quảng cáo tại đây
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo