Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Người phụ nữ váy đỏ ôm đứa bé, nhón gót xoay tròn, đôi giày đỏ gõ nhịp lách cách. 
 
Trông người phụ nữ không giống con người, nhưng lời cô ta cảnh báo lại chính xác.
 
Tầng bốn ngập xác cháy, bốc lên mùi tử khí nồng nặc.  
 
Tầng ba ngập tràn mùi máu tanh, tay phú thương như núi thịt di động, ông ta đã cho Lý Lâm ăn thịt người khiến Lý Lâm bị ô nhiễm nhẹ, suýt nữa vi phạm quy tắc chết dưới nhà để xe.
 
Tô Thanh Ngư và nhóm người xuống tầng bốn.  
 
Những xác cháy đã biến mất.  
 
Trên hành lang, người đàn ông tóc ngắn đen nhánh, gương mặt điển trai đeo tai nghe bluetooth, khẩu trang đen che nửa mặt nhưng không giấu nổi đôi mắt sâu thẳm quyến rũ.  
 
Anh ta mặc đồng phục bảo vệ màu đen, bộ đồng phục anh ta mặc trên người lại toát lên vẻ quý tộc.
 
Thấy nhóm Tô Thanh Ngư tới, người đàn ông điển trai giơ tay chào, cử chỉ lịch thiệp.  
 
Tô Thanh Ngư tìm kiếm bộ đàm của anh ta, cô phát hiện trong túi áo người đàn ông ló ra một góc màu đen giống phần góc của bộ đàm.  
 
Văn Tuyết Trà thấy anh ta cười với mình, má cô ấy ửng hồng, hỏi: "Anh bảo vệ, sao anh lại ở đây thế?"  
 
Bảo vệ điển trai chỉ vào chiếc điện thoại cố định ở tầng bốn, giọng khàn đặc: "Dây điện thoại tầng bốn bị chuột cắn đứt, có người gọi báo sửa chữa, tôi lên kiểm tra."  
 
Giọng nói như tiếng thùng gió rách.  
 
Văn Tuyết Trà lập tức cảnh giác: "Giọng anh..." 
 
Đây là phó bản, cô suýt nữa bị ngoại hình anh ta đánh lừa, mắc bệnh ngây ngất.  
 
Tô Thanh Ngư thận trọng hỏi: "Nói là đến sửa, sao anh không mang theo dụng cụ?"  
 
“Lên xem tình hình trước, việc sửa chữa tôi cũng không giỏi.”
 
Bảo vệ điển trai nheo mắt cười, anh ta chỉ vào cổ họng, cười nói: "Mấy ngày tuần tra bị trúng gió, khản tiếng, giọng hơi khó nghe, mong các cô bỏ qua."  
 
Tô Thanh Ngư bước đến cố định dây điện thoại, vết đứt gọn gàng, bên triên không có dấu răng chuột.  
 
Giống bị kéo cắt đứt hơn.
 
Theo quy tắc, có hai bảo vệ phụ trách tuần tra.  
 
Người mặc đồng phục đen, cầm bộ đàm là bảo vệ, có thể nhờ họ giúp đỡ khi gặp vấn đề.  
 
Nhưng Tô Thanh Ngư chỉ thấy đồng phục đen, không dám chắc thứ trong túi bảo vệ là bộ đàm.  
 
Lý Lâm lén nhét ổ bánh mì vào ba lô, cầu cứu bảo vệ điển trai: "Anh bảo vệ đẹp trai, cho em xin ít đồ ăn được không?"  
 
Đương nhiên càng nhiều đồ ăn thì càng tốt.  
 
Tô Thanh Ngư hơi khó chịu, cô đã cho Lý Lâm đồ ăn rồi, nhưng sau khi Lý Lâm nếm được chút ngọt ngào lần đầu tiên, anh ta bắt đầu lạm dụng sự khôn vặt của mình.  
 
Bảo vệ điển trai xòe tay: "Tôi không giúp được đâu, dưới tầng không có tiệm tạp hóa sao? Cậu có thể xuống đó mua."  
 
Cách nói chuyện và thái độ của bảo vệ này rất bình thường.  
 
Tô Thanh Ngư giữ thái độ quan sát.  
 
Lý Lâm bị từ chối, hơi bất ngờ, anh ta lại hỏi: "Anh đẹp trai, vậy anh biết cách rời khỏi tòa nhà này không?"  
 
Bảo vệ điển trai tỏ vẻ ngạc nhiên: “Cứ đi ra bình thường thôi, câu hỏi này của cậu lạ thật đấy.”
 
Đây là phó bản, quá bình thường lại trở thành bất thường.  
 
Tô Thanh Ngư tiếp tục hỏi theo lời Lý Lâm: "Là đi ra từ tầng một phải không?"  
 
"Khu chúng tôi đang tham gia dự án cải tạo, cửa chính tầng một bị phong tỏa rồi." 
 
Bảo vệ điển trai nhún vai: "Muốn ra ngoài thì các cô có thể đi cửa sau tiệm tạp hóa tầng một."  
 
Cậu bé ở cầu thang nói theo đội công nhân có thể thoát ra.  
 
Bảo vệ điển trai nói đi cửa sau tiệm tạp hóa tầng một.  
 
Ai thật ai giả, vẫn chưa thể biết.  
 
Bảo vệ điển trai vuốt mái tóc mai: "Thế này đi, các cô có thể đợi tôi ở tầng một, tôi sửa xong dây điện thoại sẽ dẫn các cô ra."  
 
Lý Lâm và Văn Tuyết Trà nghe vậy, hai người đều lộ vẻ hớn hở.  
 
Bảo vệ trong quy tắc là người tốt, giờ đích thân bảo vệ nói có thể dẫn họ ra, nghĩa là họ đã tìm được đường thông quan phó bản.  
 
Vì tâm trạng vui mừng, bước chân xuống lầu trở nên nhẹ nhàng hơn.  
 
Vừa bước vào tầng ba, mùi máu xộc thẳng vào mũi.  
 
Tay phú thương tầng ba bưng khay gỗ tử đàn chạm hoa, trên khay phủ vải nhung đỏ che vật gì nhô lên.
 
Gặp lại Tô Thanh Ngư, phú thương nhe hàm răng vàng, mặt mày hớn hở, đôi môi dày như xúc xích nướng mấp máy: “Cô gái xinh đẹp, lại gặp các em rồi. Các em đổi ý chưa? Có muốn tham gia tiệc tối nhà tôi không?”
 
"Không cần đâu ạ." 
 
Tô Thanh Ngư tập trung vào chiếc khay của ông ta: “Chú ơi, chú đang bưng thứ gì thế?”
 
"Đây chính là Thần Tài của tôi đấy." 
 
Tay phú thương nâng niu chiếc khay, sợ làm tổn thương vị thần của mình: “Hôm trước tôi đặc biệt lên núi mời đại sư, tạc giúp pho tượng này. Chờ đợi bao ngày, đốt hương tắm gội trai giới, cuối cùng mới rước được Thần Tài về nhà.”
 
Tô Thanh Ngư khẽ hít mũi, cô nhận thấy mùi tanh tập trung quanh chiếc khay.
 
Theo truyền thuyết, Thần Tài chia thành Tiểu Ngũ Lộ Thần Tài và Đại Ngũ Lộ Thần Tài.
 
Tiểu Ngũ Lộ Thần Tài chỉ Triệu Công Minh cùng tứ đại tướng dưới trướng.
 
Đại Ngũ Lộ Thần Tài gồm: Đông Lộ Thần Tài Tỷ Can, Nam Lộ Thần Tài Sài Vương Gia, Tây Lộ Thần Tài Quan Công, Bắc Lộ Thần Tài Triệu Công Minh, Trung Lộ Thần Tài Vương Hợi.
 
Cô hiếu kỳ hỏi: “Chú thờ vị Thần Tài nào vậy?”
 
Phú thương thần bí giơ năm ngón tay.
 
Tô Thanh Ngư nghi hoặc: “Chú rước hết cả Ngũ Lộ Thần Tài về nhà sao?”
 
"Tôi thờ Ngũ Thông Thần, người thờ phụng sẽ giàu có suốt đời." 
 
Ánh mắt phú thương mang theo sự cuồng nhiệt: "Ngũ Thông Thần này mạnh hơn mấy ông Thần Tài thông thường nhiều. Từ ngày thờ Ngũ Thông Thần, việc làm ăn của tôi phất lên như diều gặp gió. Chưa đầy một năm, không những trả hết nợ cờ bạc mà còn mua được cả tòa nhà, hê hê."  
 
Nói rồi, phú thương lật tấm vải đỏ, trên khay là tượng năm người đàn ông, không phải mặt xanh nanh nhọn, cũng chẳng có vẻ dữ tợn.  
 
Lông mày dài, đầu đội mũ ngọc, vết nhăn chữ bát.  
 
Tô Thanh Ngư chưa từng nghe danh hiệu Ngũ Thông Thần bao giờ.  
 
Cô đang định hỏi thêm thì tiếng một phụ nữ trẻ giận dữ từ phòng 302 vọng ra, phá vỡ kế hoạch của cô.  
 
"Bố ơi, bố lại rước tượng thần về nhà nữa phải không? Rước thần dễ tiễn thần khó! Con đã nói bao lần rồi, cơ thể con hoàn toàn không chịu nổi đâu!"  
 
Mặt phú thương giật giật: "Con gái gọi tôi rồi, xin lỗi xin lỗi."  
 
Nói xong, phú thương bỏ đi.  
 
Mặt Văn Tuyết Trà trở nên tái mét, cô ấy lấy tay che miệng thì thầm: "Bà cố em từng kể, Ngũ Thông Thần này không phải thần chính thống mà là tà thần. Ngũ Thông Thần sợ ánh sáng, vùng núi bà em sống trước đây có am thờ Ngũ Thông Thần bí mật, tín đồ thường đóng đinh phụ nữ vào cọc để hiến tế. Nghe nói nếu thờ cúng Ngũ Thông Thần chu đáo sẽ phát tài nhanh chóng, còn nhanh hơn cả thờ thần phật chính thống. Nếu sơ suất sẽ gặp họa khủng khiếp."  
 
"Tà thần à." 
 
Tô Thanh Ngư chỉ cửa phòng 302: "Hai người canh chừng, nếu có động tĩnh thì ra hiệu cho tôi."  
 
"Chị Ngư, chị định làm gì?"  
 
Văn Tuyết Trà nhìn thấy Tô Thanh Ngư bước đến cửa phòng 302, giơ tay gõ nhẹ.
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo