Mối Tình Nghiêm Túc Sau Lớp Hóa Trang - Chương 9

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7fQu9Wedz6

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Chương 9
9.
 
【Anh không thích sao?】
 
【Anh tập luyện nghiêm túc lắm đấy.】
 
【Hay là… muốn gọi video?】
 
【Hoặc… em muốn đến nhà anh?】
 
Tôi giận sôi người, đáp thẳng: 【Anh làm thế này không sợ người mình thích biết à?】
 
【Cô ấy chắc là muốn anh làm vậy.】
 
?
 
Hạ Lại muốn anh làm thế á?
 
Cô ấy đâu có điên!
 
【Anh không thấy mình quá đáng à?】
 
【Được rồi, anh thừa nhận là hơi gượng gạo. Cảm giác bản thân bị tách làm đôi, mà anh vốn là người khá truyền thống. Anh đã mất cả tiếng đồng hồ để thuyết phục mình, chỉ cần là cách em muốn, anh đều hết lòng phối hợp.】
 
Thần kinh! Ai lại muốn làm “tiểu tam” chứ?
 
Còn truyền thống cái nỗi gì?!
 
Tôi không tin nổi.
 
【Anh còn dám đổ ngược cho tôi? Là tôi ép anh làm thế à? Anh còn dám nói mình khó chịu?! Khó chịu thì đừng ong bướm! Khó chịu thì đừng phản bội người anh thích!】
 
【Xin lỗi, anh không có ý đó, là anh tự nguyện. Em yên tâm, anh vẫn luôn giữ mình trong sạch, chưa từng làm chuyện bậy bạ, và sau này cũng sẽ không.】
 
Trời đất, Chu Dư Trác lấy đâu ra mặt mũi mà tự đánh giá mình thế?
 
【Vậy anh nhìn lại xem, bây giờ anh đang làm gì?】
 
【Đang… chiều chuộng em.】
 
【Anh bị lừa đá vào đầu à?! Đi mà chiều người anh nên chiều đi!】
 
【Xin lỗi, là anh chậm hiểu. Ý em là… để anh gửi thẳng cho em bản chính sao?】
 
Loạn hết cả rồi!
 
Tôi mệt rã rời, chẳng khác nào đàn gảy tai trâu.
 
Dứt khoát ném điện thoại sang một bên. “Tôi” không để ý đến anh nữa, chắc anh cũng chẳng bày thêm trò được.
 
 
Cả đêm trằn trọc, sáng hôm sau đi làm, đầu óc tôi quay cuồng, nhìn Chu Dư Trác mà đầy oán hận, hận đến mức chỉ muốn vung tay tẩn cho anh ta một trận.
 
Không hiểu sao mặt anh ta lại đỏ lên, ánh mắt né tránh:
 
“Em… em xác định muốn vậy sao? Giờ vẫn đang trong giờ làm việc mà…”
 
Gì cơ, đe dọa tôi, không cho tôi nhìn anh ta ở công ty?
 
Nhớ lại mấy việc anh ta giấu Hạ Lại làm sau lưng, tôi chẳng buồn khách khí nữa.
 
“Tôi cứ muốn đấy, anh mà chịu không nổi thì tránh xa ra!”
 
“Anh… anh chịu được. Chỉ là… anh chưa chuẩn bị tâm lý đầy đủ thôi.”
 
Hừ, bên tôi ngày nào cũng phải khúm núm với các anh, giờ cho anh chút sắc mặt đã chịu không nổi rồi à?
 
Tôi đảo mắt:
 
“Đừng mà, nếu tổng Chu thấy khó xử thì đổi người khác cũng được.”
 
Đi mà nói với sếp tôi, để đổi người phối hợp cùng anh đi.
 
Không ngờ nghe xong, Chu Dư Trác lại kinh hoảng:
 
“Em… em muốn tìm người khác?”
 
Cách nói này nghe là lạ, nhưng tôi cũng chẳng nghĩ nhiều, chỉ bực bội nói:
 
“Đúng, tôi với tổng Chu hợp tác không nổi.”
 
Anh mím môi:
 
“Đừng thế, anh sẽ phối hợp với em thật tốt.”
 
Có gì đó sai sai… Tôi trừng mắt, anh lại hạ giọng nhún nhường?
 
Tôi cũng chẳng muốn phí lời:
 
“Tùy anh.”
 
 
Ngồi làm chưa bao lâu, cơn buồn ngủ lại ập tới. Tôi nhắn cho đồng minh “chuyên gia trốn việc”:
 
【Mau share cho tớ cái gì vui vui đi, không thì tớ ngủ gục mất.】
 
【Chờ chút, tớ tìm, hôm qua thấy video buồn cười cực!】
 
Đợi mười phút vẫn chưa thấy, mắt tôi díp lại, liền nhắn giục:
 
【Nhanh lên, không gửi là mất tớ luôn đó!】
 
Khoan, không ổn… tôi như sực tỉnh — hình như gửi nhầm vào nhóm công việc rồi?!
 
May mà câu không quá xấu hổ. Tôi lập tức nhấn “thu hồi”.
 
Đúng lúc đó, Chu Dư Trác gửi cho tôi một tin nhắn riêng:
 
【Chờ anh vài phút.】
 
Hả?
 
Tôi ngơ ngác nhìn về phía văn phòng anh. Anh mặt đỏ bừng, kéo rèm cửa sổ xuống.
 
Năm phút sau, điện thoại tôi rung lên. Chu Dư Trác gửi tới một đoạn video.
 
Ảnh bìa tối đen, tôi tưởng là tài liệu liên quan công việc, bèn mở ra.
 
Giọng nam trầm thấp, gần như khêu gợi, vang lên trong tai nghe. Hình ảnh sau đó chuyển cảnh.
 
Hai giây sau, tôi giật mình, úp điện thoại xuống bàn.
 
Hít thở thật lâu, tôi mới gõ lại, uyển chuyển nhắc nhở:
 
【Tổng Chu, video này mở ra không có nội dung gì… chắc anh gửi nhầm?】
 
Chu Dư Trác đáp ngay:
 
【Em không hài lòng sao?】
 
【Anh đã tìm hướng dẫn cả tối, người ta bảo quay kiểu này mới có cảm giác.】
 
【Hay để anh quay cái khác?】
 
【Hoặc… em đến văn phòng anh?】
 
Không phải gửi nhầm, mà cố tình gửi cho tôi?!
 
Chẳng trách dạo này anh nhìn tôi bằng ánh mắt kỳ quái!
 
Ban ngày trêu chọc đồng nghiệp, ban đêm ve vãn “dì giúp việc”, còn dám mạnh miệng tự nhận là “giữ mình trong sạch”.
 
Hỏng rồi! Nam thần tôi từng thầm thương cả tuổi trẻ… đã mục ruỗng tận gốc!
 
Tôi không do dự nữa, quyết định để Hạ Lại tận mắt thấy bộ mặt thật của anh ta.
 
Hỏi được thời gian Hạ Lại sẽ qua nhà bạn trai, tôi tan làm sớm, trang điểm thành “bà thím” quen thuộc, ẩn mình sau bồn hoa.
 
Nhìn thấy Chu Dư Trác về nhà trước, chẳng lâu sau Hạ Lại cũng bước vào khu chung cư.
 
Tôi nhanh chân chui vào thang máy, gõ cửa căn hộ Chu Dư Trác.
 
Vừa mở cửa, anh thoáng sững lại, ngữ khí còn mang theo chút mừng rỡ:
 
“Thư… à không, dì, dì đến rồi!”
 
Tôi chỉ qua loa đáp lại, mắt dán về phía thang máy.
 
Chu Dư Trác cúi đầu, giọng ấm ức:
 
“Có phải anh làm chưa đủ tốt không? Em… sau đó lại chẳng để ý đến anh nữa. Ở công ty đông người, anh cũng không tiện hỏi…”
 
Nhưng tôi toàn tâm chỉ chờ tiếng “ting” vang lên.
 
Quả nhiên, cửa thang máy mở, có tiếng bước chân.
 
Tôi lập tức kéo Chu Dư Trác, mạnh tay đẩy anh vào trong.
 
“Mau! Ngồi ngay xuống sofa!”
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo