Hôm nay bố Thẩm Thanh Yến cùng tôi xem phim hoạt hình gi*t thời gian, dì hệ thống bỗng nhiên tìm tôi.
“Chanh Cục Cưng, nhóc có muốn biết ai muốn hại Thẩm Thanh Yến không?”
Tôi cầm máy tính bảng, giọng nói khẩn trương hỏi: "Là Trần Thúy Phương sao?”
Hệ thống không nói gì, mà hỏi lại:
"Nhóc muốn trợ giúp Thẩm Thanh Yến sao?"
Tôi cố gắng gật đầu.
“Vậy bây giờ nhóc đến cửa phòng thứ ba, máy tính bảng có chức năng ghi âm, nhóc lén mở ra.”
Tôi đi tới gian phòng thứ ba, nghe được Trần Thúy Phương cùng con trai bà ta đang nói chuyện.
“Mẹ, thành tích của Thẩm Thanh Yến đứng đầu khối, gia sản của chúng ta đều sẽ để lại cho nó.”
“Yên tâm đi con trai, chờ nó thi tốt nghiệp trung học, mẹ sẽ cho nó uống thuốc ngủ, để nó bỏ lỡ kỳ thi tốt nghiệp trung học. Không thi tốt nghiệp trung học, con sẽ giỏi hơn nó trong mắt bố con.”
“Cám ơn mẹ, mẹ, mẹ Thẩm Thanh Yến đối xử với mẹ thật tốt, trước khi ch còn để lại nguyện vọng, ép bố cưới mẹ.”
Trần Thúy Phương trào phúng nở nụ cười:
“Con trai, con có ngốc hay không, di ngôn kia là giả, mẹ Thẩm Thanh Yến hận ch mẹ, là mẹ chọc bà ta đem tức ch.”
Tôi che miệng, len lén kiễng chân rời đi.
Lúc lẻn vào phòng, Thẩm Thanh Yến cau mày: "Tiểu Chanh, con vừa đi đâu?”
Tôi đưa đoạn ghi âm trên máy tính bảng cho Thẩm Thanh Yến nghe, mặt Thẩm Thanh Yến lập tức trở nên lạnh lẽo vô cùng.
Đoạn ghi âm này được đặt trước mặt ông nội, đối chất với Trần Thúy Phương ngay tại chỗ.
Trần Thúy Phương lộ vẻ hoảng sợ, cả người run rẩy.
Ông nội ngồi trên sô pha, ánh mắt lạnh như băng sắc bén liếc nhìn Trần Thúy Phương một cái, không còn chút tình cảm nào.
Trên mặt Trần Thúy Phương như bị rút cạn máu, một chút huyết sắc cuối cùng cũng không còn.
Lúc xe cảnh sát ùn ùn kéo tới bắt người, bố Thẩm Thanh Yến dùng sức ôm tôi vào trong ngực, thanh âm run rẩy nói:
“Tiểu Chanh, cám ơn con.”
Tôi cẩn thận vỗ lưng bố Thẩm Thanh Yến, thay bố chuyển lời cảm ơn cho dì hệ thống.
Dì hệ thống vội vàng xua tay.
“Ký chủ, đây xem như phần thưởng tôi cho nhóc…Chỉ tốn thời gian một học kỳ, độ công lược của hai người đã cao như vậy, nhóc là ký chủ có tiến độ nhanh nhất. Cảm ơn nhóc đã nói cho tôi biết, trên thế giới này, không phải phải chỉ có tình yêu nam nữ mới xứng đáng được cứu rỗi.”
13.
Hôm nay là sinh nhật của ba Cố Dã.
Tôi hưng phấn đến hai mắt toả sáng, tay cầm quai cặp sách đều đang phát run.
Tiệc sinh nhật tôi chuẩn bị cho ba Cố Dã cuối cùng cũng bắt đầu.
Lúc cùng bố Thẩm Thanh Yến đến trước cửa nhà ba Cố Dã, tôi bĩu môi.
Thật quạnh quẽ, không có đèn lồng đỏ, không có câu đối đỏ, cũng không có pháo hoa, chẳng thú vị chút nào.
Nhưng may mắn là tôi có đủ đồ.
Tôi từ trên xe cắn răng kéo túi lớn của mình xuống, từ bên trong lấy ra rất nhiều đồ chơi nho nhỏ màu đỏ.
Tôi sờ sờ túi xách nhỏ trống không của mình, thật đau lòng.
Khi Cố Dã mua sủi cảo trở về, tôi đang chơi với xe lửa màu đỏ.
Bố Thẩm Thanh Yến đang treo câu đối và đèn lồng.
Cố Dã ngây ngẩn cả người.
Tôi chạy đến trước mặt hắn, xoa xoa bụng mình, ngẩng đầu nghiêm túc nói:
"Ba, trong bụng con đang réo nè, đói quá.”
Cố Dã lập tức múc sủi cảo, thổi thổi đút cho tôi.
Tôi giống như một hoàng đế, cảm thấy mỹ mãn lại chạy đi xem xe lửa đỏ rực mà tôi vừa kéo đi đụng loạn khắp nơi.
Chạy theo xe lửa mệt mỏi, tôi đá văng xe lửa, chuyển pháo hoa vào giữa, nhéo nhéo lỗ tai rồi gọi Cố Dã và Thẩm Thanh Yến.
“Bố ba, hai người mau tới phóng pháo hoa đi ạ.”
Vừa dứt lời, một giọng nữ xinh đẹp từ phía sau truyền đến.
“Chanh Cục Cưng, chị tới để rồi nè.”
Tôi ngơ ngơ ngác ngác nhìn qua, phát hiện các anh chị trong lớp đều tới, hưng phấn đến xoay vòng, lại vội vàng rót nước cho mọi người, chạy đến mức đổ mồ hôi ướt cả người.
Anh lớp phó lao động đè đầu tôi lại, lấy ra một bao lì xì lớn, nhét vào túi xách nhỏ của tôi.
“Tiền mừng tuổi cho Tiểu Chanh, chúc bé mãi mãi khỏe mạnh vui vẻ nhé.”
Mỗi anh chị trong lớp đều cười gửi lời chúc phúc cho tôi.
Tôi lau mặt lo lắng muốn ch, vội vàng xua tay.
“Hôm nay là sinh nhật ba em, không phải em, không phải em.”
Tất cả mọi người cười ha ha.
“Con gái của anh Dã ngoan quá. Mọi người biết mà, quà của ba con đã chuẩn bị xong rồi.”
“Quà của lớp trưởng là lớn nhất, nghe nói chuẩn bị mấy tháng lận”
……