MẶT TRỜI CỦA CHA - 1

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

1.
 
Hệ thống im lặng rất lâu sau khi nghe tôi nói xong.
 
Một lúc lâu sau, nó mới mở miệng như một cách khó khăn, thanh âm run rẩy ngơ ngác hỏi: "Ký chủ, ý của nhóc là, nhóc không chọn hai người bọn họ làm người yêu, mà để bọn họ nhận nhóc làm con?"
 
Tôi gật đầu thật mạnh.
 
Dì hệ thống nói rất phức tạp, thật khó hiểu.
 
Nhưng tôi biết công lược có nghĩa là làm cho người khác yêu mình.
 
Tôi không biết làm thế nào để yêu hai người xa lạ, cũng như khiến hai người xa lạ yêu tôi.
 
Tôi chỉ biết, làm sao yêu bố mẹ tôi.
 
Đứa trẻ nào sinh ra cũng yêu bố mẹ, không phải sao?
 
Hiển nhiên tôi đã thay đổi nhận thức của hệ thống, nó không thể chấp nhận được, khổ tâm khuyên can tôi.
 
“Ký chủ, nghĩ lại đi mà. Khiến họ thành người yêu nhóc, tôi có rất nhiều tư liệu cho nhóc tham khảo, trước kia có rất nhiều ký chủ đã để lại kinh nghiệm của họ trong kho dữ liệu của tôi, thanh mai trúc mã, liên hôn, theo đuổi lại vợ cũ mang thai chạy trốn, gương vỡ lại lành, loại hình công lược gì cũng có. 
 
Hiện tại còn quá sớm, đợi thêm một năm nữa, năm thần trong trẻo nhưng lạnh lùng sẽ vì bỏ lỡ kỳ thi tốt nghiệp trung học, mà trở nên âm u, tính cách vặn vẹo hung ác nham hiểm. 
 
Trùm trường kiêu ngạo cũng sẽ bởi vì thường xuyên đánh nhau, bị đuổi học vào tù, đến khi ra tù thì đã trở thành một kẻ điên. 
 
Mà khi đó nhóc cũng vừa vặn trưởng thành thành một đại mỹ nhân. 
 
Tôi đã sắp xếp tốt kịch bản cho nhóc, khi bọn họ thống khổ nhất, nhóc chỉ cần xuất hiện tùy ý bố thí chút quan tâm, bọn họ sẽ coi nhóc như cứu rỗi, hai người sẽ vì tranh giành nhóc mà đầu rơi máu chảy, triệt để trở mặt thành thù, không ch không ngừng."
 
Thanh âm của dì hệ thống có vẻ rất lạnh lùng, thậm chí còn có chút hưng phấn.
 
Nó chỉ là một hệ thống, nó chẳng hề để tâm đến số phận của họ.
 
Nhưng tôi để tâm.
 
Trong lòng tôi có một tia đau đớn, tôi bắt đầu buồn bực khó chịu.
 
Không ai biết.
 
Trước khi bị hệ thống trói buộc, tôi đã ch vì một trận ốm nặng.
 
Trước khi ch, bố mẹ ôm tôi dọc đường dập đầu cầu xin tiền phẫu thuật cho tôi.
 
Tất cả mọi người tránh chúng tôi như tránh thứ tà ma nào đó, đứng ở phía xa xa chán ghét nhìn lại, thờ ơ lạnh nhạt.
 
Chỉ có nam thần và trùm trường, căng thẳng chạy về nhà, ôm tất cả tiền tiêu vặt tích góp từng tí một tới.
 
Có người hung tợn xông tới muốn cướp tiền của chúng tôi.
 
Họ đều là những người tốt và tôi không muốn họ phải trở thành người xấu hay kẻ điên.
 
Tôi nghiêm túc nói với hệ thống: "Con muốn họ làm phụ huynh của con. Dì hệ thống, xin dì giúp con được không.”
 
2.
 
Bây giờ, tôi đang đứng ở cửa phòng tập quyền anh rách nát, gắt gao ôm lấy bắp chân rắn chắc của Cố Dã như con bạch tuộc, thanh âm non nớt mà vang dội.
 
“Ba ba, cuối cùng con cũng tìm được người rồi.”
 
Cố Dã cúi đầu nhìn tôi, mắt hắn trừng lớn như chuông đồng, theo quán tính muốn đẩy tôi ra nhưng lại không dám.
 
Hiện tại, tôi đang để tóc búi vừa tròn vừa to, đôi mắt thì to sáng lấp lánh, hai má mập mạp, mềm mềm giống như một cục bông, cánh tay cùng bắp chân giống như củ sen, đáng yêu bùng nổ.
 
Tôi sờ sờ bàn chân nhỏ mập mạp của mình, cảm thấy rất hài lòng.
 
Kiếp trước, chân của tôi chỉ có thể sờ thấy xương và da, bề mặt còn có rất nhiều lỗ kim, thường xuyên có máu từ trong những lỗ này chảy ra.
 
Đón ánh mắt vừa kinh ngạc vừa biến thái của mấy đứa em trai, Cố Dã hít sâu, nghiến răng nói: "Đứa bé này có phải từ bệnh viện thần kinh ra không vậy?”
 
Ánh mắt mấy tên đàn em càng biến thái.
 
Một đứa chần chờ nói: "Anh Dã, vậy làm sao bây giờ, cô bé này hình như đi lạc rồi.”
 
Có người cười haha: "Con bé thật đáng yêu, em có thể ôm về được không?"
 
Cố Dã tát một cái vào đầu người nọ, xụ mặt răn dạy: "Ai cho cậu tùy tiện như vậy, đi lạc rồi thì phải đến đồn công an, cậu có kiến thức không?”
 
Cố Dã là một người không thích trẻ con, hắn khom lưng gỡ tôi từ trên đùi xuống rồi dùng một tay ôm lên, trên mặt lộ vẻ ghét bỏ muốn ch.
 
Tôi cong mắt, lại hưng phấn xoa tay, gọi một tiếng “Ba”.
 
Cố Dã ngoáy ngoáy lỗ tai, tay phải đút túi, tư thái tản mạn, giọng nói châm chọc: "Đừng gọi nữa, có gọi tôi nữa cũng không thành ba của nhóc được.”
 
Nhưng hắn nhanh chóng phát hiện tôi không nhìn hắn.
 
Hai mắt tôi lấp lánh tỏa sáng nhìn phía sau hắn, cao hứng đến mức như muốn bay lên.
 
Đó là một người bố khác của tôi, Thẩm Thanh Yến.
 
Bình luận
Quảng cáo tại đây
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo