Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

14

Ba ngày sau, tôi lại gặp Mặc Tư Dật một lần nữa.
Anh không hề nhìn tôi, chỉ lặng lẽ ký tên vào đơn trị liệu.
Tôi bước nhanh đến, giật lấy cây bút trong tay anh.

anh kinh ngạc nhìn tôi, đúng lúc đó tôi cũng cúi đầu và thấy trên cánh tay anh đầy vết kim đâm.

Các bác sĩ đã khuyên anh nên điều trị bảo tồn nhiều lần, nhưng anh chẳng bao giờ nghe.
Anh bảo anh còn đang vội đi gặp người yêu của mình.

“Mặc Tư Dật, anh điên thật rồi!”
Tôi lập tức rơi nước mắt.
Tại sao lại có người như vậy chứ? Cứ cố tình hành hạ bản thân, làm tôi đau lòng.

Mặc Tư Dật hoảng hốt, vội đưa tay lau nước mắt cho tôi.
“Đừng khóc mà… anh là Alpha, không sợ đau, thật đấy…”

Anh kéo tôi vào lòng, thả tin tức tố ra, an ủi tôi bằng những lời lộn xộn không đầu không cuối.

“Anh biết… dù em không yêu anh, anh vẫn muốn yêu em hết khả năng của mình. Anh đã từng điên rồi, lần này… anh không muốn làm em tổn thương nữa… Ưm.”

Chưa để anh nói hết câu, tôi đã mạnh mẽ cắn lên môi anh.
Tôi cắn rất mạnh, như muốn cắn cho cái tên Alpha ngốc nghếch này đời này đừng nói được nữa.

Tôi không giỏi nói mấy lời ngọt ngào, nhưng tôi muốn Mặc Tư Dật hiểu…
Người anh yêu rất nhiều, người tình cảm nhiệt thành ấy… cũng sẽ yêu anh.

Hôn xong, tôi thở hổn hển, trừng mắt nói:
“Anh là của tôi. Tôi sẽ không rút lui đâu, đừng hòng để Omega khác được lợi.”

Đây là điều Mặc Tư Dật từng dạy tôi:
Thích là kiên định, là chiếm hữu, là sự dịu dàng độc nhất dành cho một người.

Bên ngoài đột nhiên có người xông vào, thở hổn hển báo tin:
“Mặc tiên sinh, không ổn rồi! Tiểu phu nhân mất tích… À, ơ?”

Tôi còn chưa kịp ngẩng đầu lên, vừa phát ra một tiếng “Hả?” thì Mặc Tư Dật đã đan mười ngón tay vào nhau, cúi xuống hôn tôi một lần nữa.

“Em vốn dĩ không thể trốn khỏi lòng bàn tay của anh.”

 


 

15

Tôi ở bên Mặc Tư Dật, cho đến khi chứng loạn cảm xúc của anh tạm thời thuyên giảm.
Vài ngày sau khi xuất viện, tôi và anh chào đón một sinh linh nhỏ đến với thế giới này.

Theo kết quả giám định, đó là một Omega nam, lớn lên sẽ rất giống tôi.
Nó sẽ gặp được một Alpha yêu thương nó cả đời, và sẽ hạnh phúc hơn cả tôi.

Chỉ là… cái Alpha cưới con trai tôi ấy…
Tôi liếc nhìn cái mặt ngoài lạnh lùng, bên trong thì ngốc nghếch của cha nó, âm thầm nghĩ:
Có khi cuộc sống của Alpha kia cũng không dễ đâu.

Sau khi cho con bú xong, tôi mới thấy Mặc Tư Dật đã đứng cạnh đó từ lúc nào.
Một Alpha đang trong kỳ mẫn cảm mà lại có thể giả vờ đạo mạo đến vậy, đúng là buồn cười.

Sau khi người hầu bế con đi, anh cứng ngắc nằm xuống bên cạnh tôi.
Tôi hít sâu một hơi, chọc vào anh.
Mặc Tư Dật vẫn không động đậy.

Không phản ứng gì thật à? Không lẽ trị liệu chứng loạn cảm xúc xong thì trị luôn cả… ham muốn?

Giọng anh khàn khàn, vẫn cố an ủi tôi:
“Nếu em sợ… thì anh sẽ không đụng vào em.”

Tôi giận sôi lên, đè Mặc Tư Dật xuống, nắm tay anh kéo vạt áo mình lên:
“Mặc Tư Dật, anh mù thật à? Tôi đang dụ anh đấy.”

Anh bỗng sững người, im bặt.

Giữa đêm, mặt tôi đỏ bừng, phải đẩy tên Alpha được một tấc lại muốn tiến một thước kia ra khỏi giường.
Mà anh lại như dính keo, bám riết không buông.

“…Này, Mặc Tư Dật, đồ đại hỗn đản!”

Sớm biết vậy đã không để anh phá giới.
Một khi phá rồi, anh liền… thuận đà mà bò luôn!

Tuyệt đối, tuyệt đối không có lần sau!

(Toàn văn hoàn)

 
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo