Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO
MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!
Chương 6: Ồ, chẳng phải là Kỷ Hòa sao?
Bệnh viện không cách xa, chỉ tầm mười phút đi xe là tới nơi.
Lý Dũng dẫn Kỷ Hòa đến phòng bệnh.
Trong phòng bệnh, ngoài Lý Tiểu Nhã đang nằm mê man trên giường, còn có hai người khác. Người mở cửa là mẹ của Tiểu Nhã, bên cạnh giường còn có một chàng trai trẻ. Anh ta đang mê nghịch điện thoại, thoáng nhìn thấy Kỷ Hòa thì ánh mắt chợt lóe lên.
Lý Dũng liếc nhìn người đàn ông kia đầy nghi hoặc, rồi quay sang nói với mẹ Tiểu Nhã: “Chị dâu, em đến thăm Tiểu Nhã.”
Giọng bà có phần khàn đặc: “Làm phiền em quá.”
Vì bệnh tình của con gái, tóc bạc trên thái dương bà đã nhiều thêm không ít.
Khi thấy Kỷ Hòa, bà hơi sững người: “Cô đây là…?”
“À… chị dâu, đây là…”
Lý Dũng bối rối, nhất thời không biết nên nói gì. Trên đường đến đây, anh chỉ lo làm sao để anh chị mình không biết lý do thật sự Kỷ Hòa đến, đến nỗi quên nghĩ ra một lý do xuất hiện hợp lý. Anh vội vàng liếc mắt ra hiệu cho Kỷ Hòa, mong cô hiểu ý và bịa ra một lý do nào đó.
Kỷ Hòa hơi nhướng mày, rồi thẳng thắn nói:
“Nghe nói con gái chị gặp phải chuyện gì lạ thường, tôi được anh ấy nhờ đến giúp.”
“…”
Mặt mẹ Tiểu Nhã hiện lên chút bất đắc dĩ. Bà liếc nhìn Lý Dũng, cũng hiểu anh là có lòng tốt: “Làm cô chê cười rồi, mời vào.”
Kỷ Hòa bước vào phòng. Lý Dũng vội tiến lại gần, hạ giọng nói nhỏ:
“Cô Kỷ, chẳng phải chúng ta đã bàn trước rồi sao?”
“Tôi có hứa đâu?”
Giọng Kỷ Hòa vẫn bình thản, nhưng câu nói lại khiến người khác không thể cãi lại.
Lý Dũng nghẹn họng, không biết đáp sao, bởi đúng là lúc đó cô không hề hứa.
Kỷ Hòa bỗng cảm thấy có ánh mắt đang săm soi mình. Cô ngẩng đầu nhìn, thì ra là chàng trai trẻ kia.
Khi thấy cô nhìn lại, ánh mắt anh ta như đã xác nhận điều gì đó. Sau đó, anh ta nói gì đó với mẹ Tiểu Nhã rồi rời khỏi phòng.
Mẹ của Tiểu Nhã giải thích với Lý Dũng:
“Đó là bạn của Tiểu Nhã, đến thăm con bé.”
Ánh mắt Kỷ Hòa lúc này hướng về phía giường bệnh.
Nhìn thấy cháu gái ra nông nỗi này, Lý Dũng cũng không đành lòng nhìn lâu.
Anh quay sang hỏi mẹ Tiểu Nhã:
“Chị dâu, anh trai em đâu rồi ạ?”
“Anh ấy ra ngoài hút thuốc rồi.”
Mẹ Tiểu Nhã đáp khẽ, tay vừa vuốt lại mái tóc cho con gái, ánh mắt đầy dịu dàng.
Nghe vậy, Lý Dũng lộ vẻ xót xa:
“Anh cả bỏ thuốc được ba năm rồi…”
Giờ lại hút trở lại, nguyên do đã quá rõ ràng, chẳng cần nói thêm.
Lý Dũng nhìn sang Kỷ Hòa:
“Cô Kỷ, nhờ cô giúp Tiểu Nhã với.”
“Chẳng phải tôi đến đây chính là vì chuyện này sao?”
Kỷ Hòa bước đến gần, nhẹ đưa ngón trỏ chạm vào giữa trán của Lý Tiểu Nhã, rồi buông lỏng thần thức, dò sâu vào thân thể cô bé.
Hôm qua, cô đã sớm nhận ra: tuy sống lại trong thân xác người khác, nhưng linh hồn vẫn là chính mình. Dẫu tu vi hiện tại chỉ còn lại chút ít, nhưng vẫn có thể vận dụng thần thức. Chỉ là, linh khí nơi thế giới này quá đỗi yếu ớt, không đủ để cô duy trì thần thức trong thời gian dài.
Nhưng để dò xét tình hình của Lý Tiểu Nhã, bấy nhiêu đã là đủ.
Kỷ Hòa dẫn thần thức đi một vòng trong cơ thể cô bé, sau đó chậm rãi thu về. Quả đúng như cô dự đoán: bên trong trống rỗng – hồn phách đã không còn.
Lý Dũng và mẹ Tiểu Nhã không rõ Kỷ Hòa đang làm gì, chỉ thấy cô thu tay lại thì cả hai đều đầy mong ngóng nhìn cô.
Lý Dũng mở lời trước:
“Cô Kỷ, tình trạng của Tiểu Nhã thế nào rồi ạ?”
“Hồn phách cô bé đã rời khỏi thân xác, nên mới mãi không tỉnh lại được.”
“Cái gì? Hồn phách không còn?!”
Mặt mẹ Tiểu Nhã tái đi vì sợ hãi, miệng há ra mà chẳng thốt nên lời.
Lý Dũng bình tĩnh hơn bà một chút, nhưng cũng bị dọa không nhẹ.
Hồn phách không còn, chẳng phải người ta đã chết rồi sao?
“Cô Kỷ, có phải cô nhầm rồi không?”
“Là không thấy, chứ không phải không còn.” Kỷ Hòa nhấn mạnh, “Tìm lại hồn phách rồi đưa về thân thể, là có thể tỉnh lại.”
Lý Dũng hỏi: “Vậy tìm ở đâu?”
Kỷ Hòa đáp: “Mất ở đâu thì tìm ở đó. Con bé ngất đi ở chỗ nào?”
Lý Dũng bị hỏi thì khựng lại. Anh chỉ biết cháu gái mình đi thám hiểm một nơi bị đồn có ma, rồi xảy ra chuyện, còn cụ thể là chỗ nào thì anh không rõ. Anh nhìn sang mẹ Tiểu Nhã: “Chị à, Tiểu Nhã đã đi đâu?”
“Tôi cũng không biết rõ địa chỉ, chỉ biết là một bệnh viện nào đó…” Mẹ Tiểu Nhã nghĩ ngợi một lúc, “À đúng rồi, chắc trong điện thoại của con bé có ghi lại.”
Lật xem điện thoại của Lý Tiểu Nhã, quả nhiên tìm thấy địa chỉ.
Lý Dũng nhìn thấy địa chỉ thì sắc mặt thay đổi:
“Đây chẳng phải là cái bệnh viện tâm thần ở ngoại ô từng bị bỏ hoang vì hỏa hoạn sao? Nghe nói lúc đó có mấy chục người chết cháy. Sao Tiểu Nhã lại đến cả nơi như thế này chứ?”
Lúc này có trách móc cũng chẳng ích gì nữa, điều quan trọng là phải khiến Tiểu Nhã tỉnh lại.
“Cô Kỷ, chúng ta đi ngay bây giờ chứ?”
“Đừng vội, chưa đến lúc. Đợi đến nửa đêm nay rồi hãy đi xem tình hình.”
Khi vừa thăm dò cơ thể Lý Tiểu Nhã, Kỷ Hòa có cảm giác hồn phách của cô bé đang bị giam giữ ở đâu đó, nhưng cụ thể thế nào thì vẫn chưa rõ, phải đến tận nơi mới biết được.
Lý Dũng gật đầu, định đưa Kỷ Hòa về nghỉ ngơi trước.
Anh nói với mẹ Tiểu Nhã một tiếng, rồi cùng Kỷ Hòa rời khỏi phòng bệnh.
Ngoài hành lang, chàng trai trẻ lúc nãy bước ra vẫn chưa rời đi, mà đứng nép sang một bên, thỉnh thoảng lại liếc nhìn cánh cửa phòng. Vừa thấy Kỷ Hòa bước ra, anh ta lập tức tiến tới, giơ cao điện thoại lên một chút.
“Cô là Kỷ Hòa phải không?”
Kỷ Hòa liếc nhìn anh ta, hỏi lại:
“Cậu cũng muốn xem bói à?”
“???”
So với vẻ kinh ngạc của chàng trai, thì phần bình luận trong phòng livestream của anh ta còn náo nhiệt hơn nhiều.
【Kỷ Hòa? Cô nàng diễn viên hạng mười tám, tiểu thư nhà họ Kỷ đó à?】
【Người phía trên nói sai rồi, bây giờ cô ta đâu còn là tiểu thư nhà họ Kỷ nữa, chỉ là con phượng hoàng giả bị đuổi khỏi nhà họ Kỷ thôi】
【Đầu óc Kỷ Hòa bị cửa kẹp à? Cô ta có biết mình đang nói gì không?】
【Xem bói á, hahaha, Kỷ Hòa tính chuyển nghề làm thầy bói bình hoa à?】
Thấy đối phương mãi không phản ứng, Kỷ Hòa lặp lại lần nữa:
“Hai nghìn một quẻ, không xem thì tôi đi.”
【Hai nghìn á? Bằng nửa tháng lương của tôi rồi, Kỷ Hòa nghèo đến phát điên rồi chắc!】
【Tôi vào vì cái tiêu đề livestream, đúng là Kỷ Hòa thật à? Chưa bao giờ nghe nói cô ta biết xem bói gì cả】
【Chủ livestream ơi, xoay camera đi, tôi muốn xem mặt thật của Kỷ Hòa xem có giống ảnh không, hay toàn là ảnh chỉnh】
【Sao chủ livestream không nói gì thế? Đồng ý đi chứ, để xem cô ta đoán được cái gì】
Lúc này, Chu Dương cuối cùng cũng hoàn hồn.
Ngay từ khi còn trong phòng bệnh, anh ta đã nhận ra Kỷ Hòa, vì thế mới đứng đợi bên ngoài và bật livestream lên.
Hai ngày nay, ngoài vụ việc của Tiêu Trạch Thừa, thì chuyện bị bàn tán nhiều nhất trên mạng chính là việc Kỷ Hòa chỉ sau một đêm đã từ tiểu thư nhà họ Kỷ trở thành con nuôi bị đuổi khỏi nhà.
Dĩ nhiên, tất cả đều là lời giễu cợt và hả hê.
Bao năm qua lăn lộn trong giới giải trí, Kỷ Hòa chẳng có tác phẩm nào ra hồn. Thứ duy nhất khiến cô gây chút chú ý, chính là mấy trò cố tình gây sự với các nhân vật lớn để bị chửi cho nổi tiếng.
Đây cũng là lý do dù Kỷ Hòa chỉ là một diễn viên tuyến mười tám vô danh tiểu tốt, nhưng cái tên lại khiến người ta cảm thấy rất quen thuộc.
Tuy mang tiếng xấu trong giới giải trí, nhưng độ nổi vẫn hơn đứt những hot streamer mạng nhỏ lẻ.
Gặp đúng lúc thế này, Chu Dương dĩ nhiên không muốn bỏ lỡ cơ hội hiếm có để ké fame.
Anh ta liếc nhìn màn hình điện thoại, chỉ trong vài giây, số người xem livestream đã từ vài chục nhảy vọt lên hơn hai nghìn. Đám fan từng bị “idol” của mình dính phốt với Kỷ Hòa cũng lập tức ùn ùn kéo đến, như thể đang chờ dịp giẫm đạp kẻ thất thế để hả giận.
Mà số người còn tiếp tục tăng chóng mặt.
Bình luận thì nhiều gấp mấy lần thường ngày, phần lớn là nghi ngờ Kỷ Hòa, hoặc chửi rủa cô không tiếc lời.
Chu Dương tặc lưỡi cảm thán — quả nhiên là người bị ghét nhất giới giải trí, danh xứng với thực.
Đang ngẫm nghĩ thì…
Đột nhiên, màn hình livestream bị hiệu ứng quà tặng "tên lửa" che kín.
Hệ thống nhắc nhở: Cảm ơn “Kỷ Hòa cút khỏi giới giải trí” đã tặng 20 quả tên lửa
【Kỷ Hòa cút khỏi giới giải trí: Chỉ hai ngàn thôi à? Tôi đưa hai vạn! Nhưng phải livestream công khai trước mặt mọi người, đừng để Kỷ Hòa giở trò】
【Fan chân chính của Tranh Tranh: Một quả tên lửa đã gửi đi!】
【Viện trưởng Bệnh viện tâm thần Thanh Sơn: Tôi cũng gửi một quả, streamer nhớ phải vả mặt Kỷ Hòa thật đau! Một diễn viên hạng mười tám vô danh suốt ngày bám lấy anh Trình nhà chúng tôi. Nếu cô ta đoán sai, phải xin lỗi ngay trên sóng trực tiếp!】
Chu Dương chỉ là một streamer nhỏ, đã bao giờ gặp cảnh tượng như thế này đâu?
Anh ta sững người hồi lâu mới hoàn hồn.
Một quả tên lửa là một ngàn tệ, hai mươi quả là hai vạn.
Dù phải chia đôi với nền tảng và công ty quản lý, anh ta vẫn được năm ngàn. Trừ hai nghìn tiền xem bói, còn lãi ba nghìn!
Chưa kể lượng người xem livestream vẫn đang tăng mạnh!
Tính toán xong, khóe miệng Chu Dương không kìm được mà cong lên.
Thấy Kỷ Hòa bắt đầu mất kiên nhẫn định rời đi, Chu Dương lập tức lên tiếng:
“Tôi xem!”