Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Chương 5: Về nhà sớm một chút

“Cái này có cần hâm nóng không?”

Nhân viên thu ngân cầm hộp cơm bò sốt tiêu đen lên, hỏi.

Kỷ Hòa ngẩn ra một chút, nhưng đối phương cũng chẳng đợi cô trả lời, trực tiếp ném luôn món đó vào một chiếc hộp hình chữ nhật.

Rất nhanh sau đó, nhân viên thu ngân đưa hộp cơm nóng cho Kỷ Hòa, còn nhắc:

“Cẩn thận nóng đấy.”

Kỷ Hòa bưng hộp cơm đã hâm nóng, ngồi xuống khu vực ăn uống trong cửa hàng tiện lợi. Mặc dù cô có ký ức của nguyên chủ, nhưng mọi thứ lúc này vẫn khiến cô cảm thấy mới mẻ lạ thường. Cô xúc một thìa cơm, đưa vào miệng.

Ngoài dự đoán — cũng ngon đấy chứ.

Mắt Kỷ Hòa sáng lên một chút, cô bắt đầu ăn một cách nghiêm túc và tận hưởng hơn.

Lý Dũng đẩy cửa bước vào, trước mắt anh chính là khung cảnh ấy. Hôm nay vừa hay Tổng giám đốc Kỷ có việc ghé qua công ty Giải trí Xán Tinh, bảo anh đưa tới dưới lầu là có thể về nhà nghỉ ngơi.

Tuy nhiên, từ những lời bàn tán ở quầy lễ tân, anh biết được rằng cô Kỷ hôm nay đến để ký hợp đồng chấm dứt hợp tác. Vốn dĩ anh không định làm phiền cô, nhưng có lẽ vì chuyện tối qua vẫn cứ luẩn quẩn trong đầu. Đến lúc nhận ra, anh đã đứng bên ngoài cửa hàng tiện lợi, nhìn thấy Kỷ Hòa đang ăn cơm với vẻ mặt đầy thích thú.

Anh hơi do dự một chút, rồi vẫn bước tới.

“Cô Kỷ.”

“Là anh à.”

Kỷ Hòa thấy anh thì cũng không ngạc nhiên, miệng vẫn còn đang nhai thanh cua.

Lý Dũng ngồi xuống bên cạnh cô, do dự một lúc lâu rồi mới lên tiếng:

“Cô Kỷ, cô làm sao biết được cái cây sẽ đổ vậy?”

Kỷ Hòa ăn xong miếng cơm cuối cùng, lau miệng rồi nói:

“Tôi không biết cái cây sẽ đổ. Nhưng hôm qua tôi nhìn thấy trên tướng mặt anh có dấu hiệu của gặp nạn dính máu.”

“Gặp nạn dính máu?”

Lý Dũng trợn to mắt:

“Vậy… cô Kỷ, bây giờ tôi còn tai họa đó không?”

“Không còn nữa rồi.”

Kỷ Hòa lắc đầu.

Lý Dũng lập tức thở phào nhẹ nhõm, sau đó lại nhìn Kỷ Hòa, có phần ngập ngừng mở lời:

“Cô Kỷ, chuyện này có thể hơi đường đột… nhưng cô có thể xem giúp cháu gái tôi một chút được không? Tôi biết đây là nghề của cô, cô cứ ra giá.”

Chuyện này anh đã suy nghĩ suốt từ hôm qua. Anh làm ở nhà họ Kỷ bao nhiêu năm, chưa từng nghe nói cô Kỷ biết thuật số hay phong thủy gì cả.

Nhưng những chuyện xảy ra với cháu gái anh — thật sự rất kỳ quái.

Anh cũng không phải là người quá mê tín, nhưng sau chuyện suýt chết hôm qua, anh thấy mình như vừa thoát khỏi tay tử thần. Giờ nhìn Kỷ Hòa, anh lại thấy cô toát ra một khí chất thần bí khó tả.

Có lẽ… là vì anh vốn dĩ chẳng hiểu gì về cô Kỷ?

Giống như chuyện năm mươi vạn ngày hôm qua — anh cứ tưởng cô nhất định sẽ nhận, thế mà cô lại từ chối thẳng thừng.

Kỷ Hòa thoáng khựng tay lại — trời ơi, sao cô lại quên mất chuyện này chứ!

Dù giờ không còn pháp lực, cũng chẳng biết làm gì khác, nhưng… cô biết xem bói mà!

Xem bói thì kiếm được tiền!

Kỷ Hòa quay sang nhìn Lý Dũng, vẻ mặt nghiêm túc đến mức khiến anh cảm thấy hoang mang, cứ tưởng mặt mình lại có tướng xấu gì nữa rồi.

“Anh thấy… tôi nên lấy bao nhiêu thì hợp lý?”

Nói thật thì Kỷ Hòa không có chút khái niệm gì về tiền ở thế giới này. Cô rất nghèo — nghèo đến mức trong người chỉ còn hơn hai trăm tệ, mà mới nãy còn tiêu mất năm chục. Nhưng cùng lúc đó, cô cũng đang “rất âm” — âm đến hai chục triệu nợ.

Nên cô cũng không chắc mình nên ra giá bao nhiêu mới phù hợp.

Lý Dũng còn mù mờ hơn cả cô, chỉ biết hỏi ngược lại:

“Cô Kỷ, cô muốn bao nhiêu thì cứ nói ạ?”

Kỷ Hòa nhíu mày, suy nghĩ một lúc, rồi rụt rè dò hỏi:

“…Hai nghìn được không?”

Như vậy thì cô chỉ cần xem bói mười nghìn lần là trả xong nợ rồi!

“Hai nghìn?”

Lý Dũng không tin nổi vào tai mình. Anh tuy chỉ là tài xế, nhưng theo nhà họ Kỷ bao nhiêu năm, cũng coi như là người thân cận. Trong giới nhà giàu, tin phong thủy rất phổ biến — những “đại sư” mà họ tìm đến, mở miệng là giá cả trăm vạn, dù chỉ là chuyện nhỏ nhặt, cũng phải mất ít nhất vài vạn.

Huống hồ, cô Kỷ vốn là người của nhà họ Kỷ!

Ít nhất… từng là như vậy…

Anh vốn chỉ ôm hy vọng cầu may thôi, nếu có thể giúp được cháu gái, dù có bán cả nhà anh cũng chấp nhận.

Không ngờ… chỉ cần hai nghìn!

Bảo sao hôm qua cô Kỷ không thèm chớp mắt đã từ chối năm mươi vạn, thì ra… cô căn bản không để tâm đến tiền!

Lời phản hỏi của Lý Dũng khiến Kỷ Hòa thoáng chột dạ — chẳng lẽ cô ra giá cao quá rồi?

“Giá cả có thể thương lượng mà.”

Lý Dũng vội nói:

“Không không, không cần đâu. Tôi chuyển khoản cho cô ngay!”

Anh lập tức lấy điện thoại ra chuyển tiền, tiện tay kết bạn WeChat với cô luôn.

Kỷ Hòa nhìn số dư tài khoản vừa tăng thêm hai ngàn tệ, hài lòng gật đầu. Cô cất điện thoại, nói:

“Xem như anh là khách hàng đầu tiên của tôi, sau này nếu anh còn muốn nhờ tôi xem nữa, tôi có thể giảm cho anh 10%, nhưng chỉ mình anh thôi đấy.”

“Cảm ơn cô Kỷ!”

Lý Dũng được món hời lớn, cười đến mức không giấu được vẻ sung sướng trên mặt.

Kỷ Hòa nhìn anh bằng ánh mắt hơi kỳ lạ, “Đi thôi, đến gặp cháu gái anh.”

“Mời cô.”

Lý Dũng vội xoa xoa mặt để lấy lại vẻ nghiêm túc, định ra mở cửa, thì thấy Kỷ Hòa lại đi về phía quầy thu ngân.

Kỷ Hòa nhìn chàng nhân viên thu ngân chăm chú thật lâu.

Số mệnh mỏng, phúc khí và tài lộc không nhiều, nhưng bản tính lương thiện, đã tích được không ít âm đức.

Có lẽ là người dùng đồng lương ít ỏi của mình để làm từ thiện, giúp đỡ học sinh nghèo có cơ hội đi học.

Kỷ Hòa khẽ thở dài, bước đến đứng trước quầy thu ngân, cất giọng:

“Anh và bà ngoại quan hệ rất tốt đúng không? Nếu giờ anh lập tức quay về, vẫn còn kịp gặp bà lần cuối.”

Chàng thu ngân sững người một lúc, sau đó cau mày lại:

“Quý khách, tôi với cô không thù không oán, sao cô lại nguyền rủa bà ngoại tôi?”

“Xin lỗi.”

Kỷ Hòa nói xong liền rời khỏi cửa hàng tiện lợi.

Lý Dũng liếc nhìn Trương Hữu Bằng một cách ái ngại, khuyên nhủ:

“Nghe lời cô Kỷ đi, về thăm bà một chuyến cũng tốt mà.”

“Thật là vô lý.”

Nhìn hai người họ rời đi, cậu thu ngân lại cúi đầu tiếp tục nghịch điện thoại.

Thế nhưng, ngay giây tiếp theo, chuông điện thoại của cậu đột ngột vang lên.

Là cuộc gọi từ người cậu đã lâu không liên lạc.

Cậu đột ngột ngẩng đầu lên, nhìn theo bóng dáng Kỷ Hòa đang rời đi.

Chẳng lẽ…

Trong lòng cậu bỗng thấy bất an, run tay bắt máy.

Tiếng người cậu từ đầu dây bên kia, nghẹn ngào như sắp bật khóc:

“Lâm Tử, con mau về đi! Bà ngoại con… bà sắp không qua khỏi rồi…”

“Đùng” một tiếng, như có tiếng sét nổ vang trong đầu, cậu hoàn toàn chết lặng.

Trên xe.

Lý Dũng đang kể cho Kỷ Hòa nghe chuyện cháu gái mình.

“Nói ra thì cũng hơi ngại… Con bé Tiểu Nhã nhà tôi sau khi tốt nghiệp đại học thì không đi làm, lại chuyển sang làm livestream. Lúc đầu nó chỉ quay video dạy trang điểm thôi, sau không biết thế nào, lại bắt đầu mò đến mấy chỗ có tin đồn ma ám. Vợ chồng anh chị tôi khuyên mấy lần không được, thấy nó đi vài chuyến cũng chẳng sao, nên dần cũng mặc kệ. Ai ngờ lần này…”

Lý Dũng thở dài.

Kỷ Hòa ngồi ở ghế phụ, không nói gì, đang nhanh chóng sắp xếp lại những thông tin vừa nghe được.

“Đến giờ đã hơn nửa tháng rồi, Tiểu Nhã vẫn hôn mê bất tỉnh trong bệnh viện. Bố mẹ con bé đưa đi khắp nơi khám, bác sĩ nào cũng nói không có vấn đề gì, nhưng lại chẳng hiểu vì sao không tỉnh lại.”

Lý Dũng liếc sang Kỷ Hòa, do dự rồi nói:

“Cô Kỷ, chuyện tôi mời cô tới giúp… gia đình tôi vẫn chưa biết đâu, nếu được thì lát nữa cô đừng nói vội. Tôi sợ… họ kỳ vọng quá nhiều.”

Kỷ Hòa nghe vậy khẽ nheo mắt, liếc sang gương mặt Lý Dũng, trong lòng đã hiểu rõ.

Tuy anh ta chủ động đến nhờ vả, nhưng kỳ thực cũng chẳng phải hoàn toàn tin tưởng, chẳng qua là vì lời cảnh báo hôm qua của cô khiến anh dao động, ôm tâm lý “thử một lần biết đâu có tác dụng” mà thôi.

Nghĩ đến đây, Kỷ Hòa cảm thấy mình không đòi xuống xe giữa chừng là đã nể mặt hai nghìn tệ lắm rồi.

Phải biết rằng ở tu chân giới, bao nhiêu người vắt óc chỉ để mời được cô xem một quẻ. Vậy mà tới thế giới này, liên tục bị nghi ngờ và coi thường.

Thở dài.

Kỷ Hòa âm thầm nghĩ, nhận tiền người ta rồi… cũng khó mà cứng rắn được.

Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo