Liên Hôn Nhưng Anh Yêu Rất Thật - Chương 2

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/3LHQxmurcd

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

3
 
Dù rất không muốn thừa nhận, nhưng đúng là tôi bị Lương Cư Chính thu hút ngay từ vẻ ngoài.
 
Anh có khuôn mặt góc cạnh, ngũ quan sâu sắc.
 
Xương mày cao, sống mũi thẳng.
 
Chiều cao gần 1m9, vai rộng, chân dài.
 
Nghe nói trong người còn có 1/4 dòng m/á/u Đức.
 
Hồi đó tôi điên cuồng mê những bé lai đáng yêu, còn mơ tưởng sinh được một đứa con lai.
 
Nên khi nghe tin phải kết hôn với anh, tôi không phản đối.
 
Giờ nghĩ lại, đúng là tôi não có vấn đề!
 
Tôi và Lương Cư Chính tổng cộng chỉ gặp nhau 3 lần.
 
Lần đầu là tại lễ tốt nghiệp đại học của tôi.
 
Khi tôi bước lên sân khấu phát biểu với tư cách sinh viên ưu tú, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy anh ngồi ở hàng ghế đầu.
 
Một thân tây trang đen, dáng người thẳng tắp.
 
Khí chất lạnh nhạt, cao quý, nổi bật giữa đám đông.
 
Lần thứ hai là tại nhà họ Lương, trong tiệc sinh nhật của ông cụ.
 
Lúc đó tôi mới biết, thì ra anh chính là cậu con trai cả mất tích nhiều năm.
 
Năm hai tuổi, anh từng bị bọn buôn người bắt đi vì sự sơ suất của bảo mẫu, mất tích hơn một năm.
 
Chuyện này từng chấn động cả giới thượng lưu, dù tôi sinh muộn cũng từng nghe qua.
 
Sau khi được tìm thấy, anh được gửi ra nước ngoài, mãi đến năm ngoái mới trở về tiếp quản gia nghiệp.
 
Trong giới luôn truyền tai về những thành tích của anh.
 
Trùm tài chính Phố Wall, người thừa kế hàng đầu.
 
Ít khi xuất hiện trước công chúng, kín tiếng, thần bí.
 
Mà lần thứ ba… là trên giường anh.
 
Tỉnh dậy, tôi quấn chăn, bối rối không biết phải làm gì.
 
Còn anh thì bình tĩnh đeo nhẫn vào tay tôi:
 
“Tôi sẽ chịu trách nhiệm.”
 
Chúng tôi nhanh chóng đi đăng ký kết hôn, nhưng hôn lễ thì chưa tổ chức.
 
Ban đầu tôi nghĩ kết hôn cũng thú vị.
 
Nhưng giờ thấy thật nhạt nhẽo.
 
Nhất là khi nghe bạn thân kể bạn trai cô ấy cùng đi xem concert, còn mặc bộ đồ gấu trúc để tạo bất ngờ trong tiệc sinh nhật.
 
Tôi lại càng chạnh lòng.
 
Lương Cư Chính tuyệt đối sẽ không làm mấy chuyện “mất thể diện” như vậy.
 
4
 
Anh đi công tác 3 ngày, ngày nào cũng gửi quà từ xa về.
 
Tôi mở đến phát chán, nhắn tin bảo anh đừng mua nữa.
 
Anh miệng thì đồng ý, nhưng hôm sau lại có quà gửi về.
 
Mẹ chồng đến, vừa hay lúc đó tôi thức khuya đọc hết một cuốn tiểu thuyết BE, đôi mắt đỏ hoe.
 
Bà tưởng tôi bị Lương Cư Chính bắt nạt.
 
Sau khi nghe tôi giải thích, bà liền kéo tôi đi spa.
 
Vừa massage vừa nhỏ nhẹ dặn dò:
 
“Du Du à, Cư Chính bận rộn công việc, đôi khi có thể lơ là con, mong con hãy thông cảm cho nó.”
 
“Các con kết hôn cũng được một thời gian rồi, tranh thủ còn trẻ sinh một đứa đi, mẹ sẽ giúp hai đứa chăm sóc.”
 
Tôi ngoan ngoãn gật đầu, nhưng tai này nghe tai kia lọt.
 
Sinh một đứa trẻ cứng nhắc như anh ta, tôi không đời nào muốn.
 
Ngâm suối nước nóng, tôi cầm điện thoại lướt Weibo.
 
Bất ngờ nhìn thấy hot search đứng đầu trong mục giải trí.
 
#Tổng tài tập đoàn Lương thị xuất hiện tại concert của Tô Anh#
 
Bấm vào chủ đề, chỉ thấy Tô Anh mặc váy hai dây đen quyến rũ, đứng giữa sân khấu.
 
Ánh mắt cô ta hướng xuống hàng ghế khán giả, giọng kích động:
 
“Cảm ơn ngài Lương đã đến ủng hộ concert của tôi!”
 
Ống kính lia nhanh qua, bắt được hình ảnh Lương Cư Chính ở hàng ghế VIP.
 
Anh đan tay, ngồi lười biếng trên ghế sofa.
 
Bên cạnh còn có một nam minh tinh đình đám.
 
Ngực tôi bỗng nghẹn lại, khó thở vô cùng.
 
Tô Anh là đại mỹ nhân trong giới, nổi tiếng là yêu tinh mê hoặc.
 
Nghe đồn không ít công tử đều bại dưới váy cô ta, nhưng chẳng ai thành công.
 
Ai cũng nói, cô ta chỉ chờ Lương Cư Chính.
 
Cả hai xem như thanh mai trúc mã.
 
Nhà họ Tô từng là gia tộc liên hôn tiềm năng với nhà họ Lương.
 
Về sau không thành, truyền ra đủ loại tin đồn.
 
Một trong số đó là do Tô Anh gia nhập showbiz.
 
Nhìn đống ảnh và bình luận ngọt ngào trên hot search, tôi khẽ cười nhạt.
 
Thì ra những chuyện “mất thể diện” chẳng qua là anh không muốn làm vì tôi thôi.
 
Điện thoại chợt rung lên, bạn thân gửi tin nhắn.
 
【Du Du, cậu nhất định phải bình tĩnh.】
 
【Chắc là tổng giám đốc Lương chỉ đi theo lời mời thôi.】
 
Tôi siết chặt di động, mở khung chat với anh.
 
Tin nhắn vẫn dừng lại ở sáng nay, anh hỏi tôi đã ăn sáng chưa.
 
Tôi trả lời một câu, rồi hết.
 
Tôi liền chuyển tiếp bài hot search có hàng vạn lượt thích cho anh, kèm theo lời nhắn:
 
【Làm ơn xử lý tin đồn đi.】
 
【Nếu muốn ly hôn, tôi sẵn sàng ký bất cứ lúc nào.】
 
5
 
Gửi tin xong, tôi tắt điện thoại.
 
Nhắm mắt tiếp tục ngâm mình trong nước nóng.
 
Dù sao đây cũng chỉ là cuộc hôn nhân liên minh, vốn chẳng có tình cảm nền tảng.
 
Cái thứ gọi là yêu thương, chỉ như hòn sỏi ném xuống hồ, chẳng tạo nổi gợn sóng.
 
Mẹ chồng đưa tôi về, thấy tôi ủ rũ, lại đưa một tấm thẻ, bảo tôi mua túi xách hoặc qua cửa hàng trang sức của bà chọn vài món.
 
Tôi chẳng hứng thú, ném thẻ sang bên, gọi điện cho bạn thân.
 
Cô ấy nghe ra tâm trạng tôi không tốt:
 
“Cậu xem tin rồi đúng không?”
 
“Ừ.”
 
“Cậu tính sao?”
 
Tôi thờ ơ:
 
“Ly hôn thôi. Theo thỏa thuận tôi được chia 40% tài sản, chẳng thiệt gì.”
 
Bạn thân lập tức hừ một tiếng:
 
“Sao phải ly hôn? Cậu có làm gì sai đâu. Ai làm kẻ thứ ba mới là người khó coi.
 
Cô ta lăn lộn trong giới giải trí mà còn dám chen vào, fan hâm mộ phun nước miếng cũng đủ dìm ch/ế/t!”
 
Lời cô ấy khiến tôi thấy dễ chịu hơn, hai đứa trò chuyện suốt hơn hai tiếng.
 
Nhìn lại thì hot search đã bị gỡ, còn Lương Cư Chính vẫn chẳng hồi đáp.
 
Hay lắm, tuyệt lắm.
 
Anh có thể hẹn hò thanh mai, thì tôi cũng có thể tìm trai đẹp.
 
Tôi rủ bạn thân, cùng đến quán bar của anh họ.
 
Anh họ tôi nổi tiếng là tay chơi, rất biết hưởng thụ.
 
Nghe tôi muốn tìm trai bao, liền gọi hẳn một hàng đến.
 
“Thích ai thì chọn đi.”
 
Anh ta khoác vai tôi, cố tình châm chọc:
 
“Em chơi kiểu này, Lương Cư Chính mặc kệ à?”
 
Tôi liếc ngang:
 
“Anh lo giữ mồm là được.”
 
Rồi bước đến khu ghế VIP, lập tức bị một đám nam người mẫu vây quanh mời rư/ợ/u.
 
Từ ngày bị Lương Cư Chính quản lý, tôi lâu lắm rồi mới thấy thoải mái thế này.
 
Một ly rồi lại một ly, không từ chối.
 
Men rư/ợ/u bốc lên, tôi tựa vào vai một nam người mẫu, hỏi:
 
“Công việc của mấy anh dễ kiếm ăn không?”
 
Anh ta mắt sáng lên, cố tình hạ giọng:
 
“Cũng ổn, vừa uống r/ư/ợ/u, vừa trò chuyện với mấy chị xinh đẹp, nếu có hứng còn có thể phát sinh thêm chút chuyện.”
 
Tôi “ồ” một tiếng:
 
“Có nhiều chị đại giàu đến tìm các anh không?”
 
“Cũng kha khá.” Anh ta cười đùa, “Nhưng xinh đẹp lại nhiều tiền như chị thì hiếm lắm. Chắc chắn chị không thiếu người theo đuổi đâu nhỉ?”
 
“Tôi kết hôn rồi.”
 
Tôi giơ tay định khoe nhẫn cưới, lại phát hiện ngón tay trống trơn.
 
Nam người mẫu nhìn tay tôi, bất giác cười nhạt:
 
“Xem ra chồng chị cũng chẳng thương chị mấy, đến cái nhẫn còn không tặng.”

Thanh Lau Truyen
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo