Khương Lê - Chương 1

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Hứa Khải từng yêu tôi nhiều đến mức nào?

Mở điện thoại lên, hình nền vẫn là chúng tôi trong bộ đồ thể thao vào năm mười tám tuổi. Mặt Hứa Khải dính kem, tay nhẹ nhàng khoác vai tôi, cười ngô nghê trước ống kính. Chàng trai năm ấy từng tốt đẹp biết bao.

Chúng tôi yêu nhau từ thời niên thiếu. Mùa đông năm nhất đại học, Hứa Khải bán chiếc máy tính bảng của mình, chuẩn bị cả tháng để tổ chức sinh nhật đầu tiên cho tôi.

Trong lớp học tối om, anh cầm bánh kem bước đến, khuôn mặt mờ ảo dưới ánh nến. Ánh sáng yếu ớt đó là hơi ấm duy nhất trong đời tôi.

Bánh kem, thú bông, vòng tay xanh lam và anh, tất cả đều khiến tôi không kiềm được mà triệt để sa vào lưới tình.

Sau khi xác nhận qua lại với Hứa Khải, anh cưng chiều tôi hết mực và bù lại mười mấy năm thiếu thốn tình yêu thương cho tôi.

Tôi không cần phải giặt đồ, mùa đông có túi sưởi, mùa hè có đồ uống mát lạnh. Anh nhớ chính xác ngày ‘đèn đỏ’ của tôi, còn chuẩn bị sẵn táo đỏ và đường phèn. Chỉ cần tôi ngoảnh lại, anh vẫn luôn ở đó.

Mẹ tôi mất sớm, bố chẳng muốn tôi học hành vì người ta hay bảo tai nhau rằng con gái trạc tuổi tôi ở quê có thể bán lấy tiền. Khi đậu đại học, bố không cho tôi lấy một đồng đóng tiền học. Học phí của tôi là do Hứa Khải dành dụm từng đồng từng cắc, mặc đồ thú bông dưới cái nóng ba mươi bảy độ đến nổi mẩn khắp người, tối đến còn phải đi rửa bát ở quán ăn, tay ngâm nước trắng bệch. Anh từng yêu tôi mãnh liệt đến cả thế giới đều biết.

Vào kỳ nghỉ, tôi không muốn về nhà. Khi ấy, đám bạn thân của anh đi du lịch khắp thế giới, đáng lẽ anh cũng sẽ giống họ, nhưng Hứa Khải ở lại làm thêm với tôi mười tiếng mỗi ngày. Bố mẹ anh đều là trí thức, chưa từng phản đối chúng tôi hay chê bai gia đình lố bịch của tôi.

Sau khi tốt nghiệp, mẹ Hứa Khải lập tức chuẩn bị phòng tân hôn cho chúng tôi. Bà cân nhắc kỹ từ vị trí đến tiện nghi và tầng lầu, việc của tôi chỉ là đợi anh cầu hôn.

Hứa Khải cầu hôn tôi vào mùa hè năm thứ ba sau tốt nghiệp. Đó là một mùa hè rực rỡ, lá cây lấp lánh dưới nắng, gió thoảng hương hoa dành dành, anh dẫn tôi về lớp học năm nhất. May mắn là nghỉ hè nên trường vắng tanh. Khi đẩy cửa, vô số bức ảnh treo đầy lớp.

Tôi bước dọc hành lang rồi chợt thấy bức ảnh đầu tiên của cả hai, Hứa Khải dính kem đầy mặt và cười đắc ý với ống kính. Hôm đó, tôi đồng ý làm bạn gái anh. Còn có ảnh chúng tôi đi dã ngoại, từ yêu thầm đổi mốt sang công khai, anh buộc tóc và cài trâm cho tôi lúc tốt nghiệp đại học. Hai mắt cay xè, tôi suýt bật khóc.

Hôm tốt nghiệp, người nhà mừng con cháu mình tốt nghiệp, chỉ mình tôi lẻ loi đứng đó chẳng biết làm gì. Hứa Khải băng qua đám đông, giúp tôi buộc tóc và cài trâm do anh tự làm.

Trong hàng tá bức ảnh, tôi nhìn thoáng qua là đã nhận ra Hứa Khải. Mọi người hô to ‘Tốt nghiệp vui vẻ’, chỉ có anh hét lên ‘Khương Lê, anh yêu em.’

Tôi chạm vào bức ảnh, anh trong đó trẻ trung, tràn đầy khí chất thiếu niên. Tôi quay đầu nhìn người chiếm trọn thanh xuân của mình, ánh nắng ngoài cửa sổ hắt lên anh khiến tôi chỉ muốn tiến gần. Anh chẳng thay đổi gì, vẫn là chàng trai năm ấy.

Khi Hứa Khải quỳ một gối, nước mắt tôi chực trào. Anh nói: “Bé cưng, anh sơn phòng khách nhà mình màu be em thích, chọn rèm cửa màu xanh của mặt hồ, tấm chăn kiểu Che ri Ma ru cô, tất tật mọi vật dụng trong nhà chỉ mua kiểu mà em ưng. Anh không tranh cãi nữa, chỉ cần em cho anh lên giường, đắp gì anh cũng chịu.”

Lời anh nói khiến tôi bật cười trong nước mắt. Bỗng nhiên Hứa Khải im lặng một lúc rồi tiếp: “Em yêu, em biết mà, anh sẽ yêu thương em. Em là gia đình do chính anh tự chọn, anh thật sự đợi quá lâu rồi.”

Anh mở hộp nhẫn, tôi hoàn toàn vỡ òa. Ngoài chiếc nhẫn trong hộp, còn có một bức ảnh. Đó là tấm ảnh nền đỏ lúc chúng tôi mặc áo cử nhân và cười tươi như hoa. Thì ra Hứa Khải đã chuẩn bị ảnh chụp giấy hôn thú từ lúc chúng tôi đẹp nhất trong mắt nhau.

Anh nâng hộp nhẫn, giơ tấm ảnh lên, đôi mắt đỏ hoe và giọng nghẹn ngào: “Bé cưng, chúng ta đã thỏa thuận sang năm nhất em hứa sẽ gả cho anh đấy.”

Nhìn anh căng thẳng đến mức tay run lẩy bẩy, tôi xúc động rơi nước mắt và chỉ biết gật đầu đáp lại. Anh là Hứa Khải của tôi, sao tôi lại không đồng ý kia chứ?

Mẹ anh bị ung thư, trùng hợp tái phát bệnh ngay sau khi anh cầu hôn. Để chăm sóc cho bà chu đáo hơn, chúng tôi tạm gác mọi thứ lại. Đến khi bà ổn hơn thì đã sang năm sau.

Trời tháng tư se lạnh, chúng tôi chụp ảnh cưới. Vì muốn làm cô dâu xinh đẹp nên tôi chọn váy mỏng. Hứa Khải lo lắng, mỗi lần chụp xong đều quấn khăn vì sợ tôi lạnh.

Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo