Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO
MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!
Thật ra tôi vẫn có chút sợ ba mình, dù sao ông ta là loại người tàn nhẫn thế nào, tôi hiểu rõ hơn ai hết.
Đúng lúc đó, Cao An bất ngờ bước lên sân khấu, nắm lấy tay tôi.
anh trao cho tôi ánh mắt trấn an, khẽ thì thầm bên tai: “Có anh ở đây, đừng sợ.”
Tôi nhìn thấy Cao An phát tán tin tức tố, khiến chân ba tôi mềm nhũn, quỳ rạp xuống đất.
Khoảnh khắc ấy, tôi mới thật sự nhận ra, thì ra Cao An lợi hại đến vậy, trong chớp mắt tôi liền có đủ dũng khí.
Vì đoạn ghi âm kia, Dư Kiều Kiều đã đắc tội với rất nhiều người, họ lần lượt chấm dứt hợp tác với ba tôi.
Dù ông ta hạ giọng cầu xin, người ta cũng chẳng thèm ngó ngàng.
Từ hôm đó, Dư Kiều Kiều liên tục gọi điện cho tôi.
Tôi tắt máy, bà ta lại gọi tiếp. Lặp đi lặp lại khiến tôi tức quá chặn luôn số và xóa bỏ liên lạc.
BBà ta lại dùng số khác gọi đến, tôi vẫn không nghe máy.
Sau đó thì chuyển sang ba tôi gọi, mà thái độ của ông ta thay đổi chóng mặt.
Ban đầu tôi cũng không hiểu rốt cuộc ông ta và Dư Kiều Kiều đang bày trò gì.
Cho đến hôm đó, vô tình nghe được Cao An nói chuyện điện thoại, tôi mới biết Cao An đã cắt đứt toàn bộ hợp tác với ba tôi.
Tôi hỏi anh: “Anh làm vậy là vì muốn đòi lại công bằng cho em và bà ngoại sao?”
Mấy hôm trước tôi và Cao An cùng ăn cơm với bà ngoại, bà vô tình buột miệng nói ra chuyện, bà biết tôi và Cao An kết hôn là do Dư Kiều Kiều nói.
Lúc đó ba tôi cũng có mặt, nhưng ông ta không hề ngăn cản.
Nếu không nhờ y tá phát hiện kịp thời, có lẽ bà tôi đã...
Chỉ nghĩ đến thôi cũng khiến tôi lạnh sống lưng.
Hận ý trong lòng tôi trào dâng, sinh ra ý định muốn trả thù ba tôi và Dư Kiều Kiều.
Không ngờ Cao An đã lặng lẽ thay tôi giải quyết tất cả.
anh không nói gì, chỉ mỉm cười nhìn tôi.
Tôi lại hỏi: “Vậy việc chấm dứt hợp tác, anh có bị thiệt hại gì không?”
anh suy nghĩ một lúc: “Có.”
“À… Vậy phải làm sao, có cách nào bù đắp được không?”
Cao An đóng laptop lại: “Có.”
Tôi hào hứng: “Cách gì vậy?”
anh không trả lời, chỉ hôn nhẹ lên trán tôi, sau đó ôm chặt lấy tôi. Một lúc sau, anh nói: “Chúng ta đừng bao giờ rời xa nhau nữa.”
Tôi gật đầu: “Ừ, mãi mãi không xa nhau.”
anh xúc động ôm lấy tôi, vật ngã tôi xuống.
“Vậy giờ nói về cách bù đắp nhé.”
Tên Cao An mặt dày này, chỉ biết bắt nạt tôi thôi!
Á… đau lưng chết mất.
Tôi đá một cú, đá Cao An đang ngủ say rơi khỏi giường.
anh ngơ ngác: “Em lại gặp ác mộng à?”
Chúng tôi tổ chức lại lễ cưới. Ngày cưới hôm đó, Cao An nói sẽ tặng tôi một món quà.
Tôi mong chờ suốt, vậy mà đến tối vẫn chưa thấy đâu.
Tôi hỏi: “Quà đâu?”
anh cười, bật tivi — là một đoạn phỏng vấn, nhân vật chính là anh.
MC hỏi: “Điều hạnh phúc nhất trong đời anh là gì?”
Cao An nhìn thẳng vào ống kính: “Là được kết hôn với Lâm Nghị.”
anh còn tỏ tình với tôi, giọng điệu ấy, tình cảm đến mức khiến tim tôi tan chảy.
Cao An lại nói: “Còn một món quà nữa.”
anh đưa điện thoại cho tôi, là tin tức ba tôi và Dư Kiều Kiều bị bắt giam.
Ba tôi trốn thuế với số tiền cực lớn, còn Dư Kiều Kiều rửa tiền, tình tiết nghiêm trọng.
Cả hai đều vi phạm nghiêm trọng pháp luật, lần lượt bị kết án 7 năm tù giam.
Giờ thì có thần tiên cũng không cứu được họ.
Cao An hôn lên má tôi: “Em thích món quà này không?”
Thật ra tôi đã muốn làm vậy từ lâu rồi.
Tôi gật đầu lia lịa: “Cực kỳ thích!”
“Vậy em vui không?”
“Vui!”
anh ghé vào tai tôi thì thầm: “Vậy bây giờ… đến lượt anh vui rồi chứ?”
Trời ơi, cái tên Cao An mặt dày vô sỉ này…
Sau này, chúng tôi nhận nuôi hai con chó, ba con mèo.
Có người hỏi tôi và Cao An: “Sao không nhận nuôi một đứa trẻ? Ít nhất sau này còn có người lo hậu sự.”
Tôi chỉ lắc đầu.
Đôi khi, những sinh vật nhỏ như mèo chó mới là thứ có thể thực sự đồng hành cùng ta.
Con người không đáng tin.
Ba tôi chẳng phải là ví dụ điển hình sao? Sinh mà không nuôi, thậm chí còn không bằng súc vật.
Tôi bỗng nhớ ra mình còn nợ Cao An một điều ước.
Đêm đó, tôi hỏi anh: “Giờ anh còn điều ước nào không?”
anh suy nghĩ một lát: “Được sống cùng em đến đầu bạc răng long.”
Tôi gật đầu: “Được thôi.”
(Toàn văn kết thúc)