Chương 2
3
Lúc này, giáo viên chủ nhiệm bước vào.
Tôi vội hoàn hồn, cất tờ giấy, kẹp chặt vào trong sách.
Thầy vỗ tay, cất giọng:
“Các em tạm dừng một chút, thầy có chuyện muốn nói. Hôm nay lớp ta có một bạn học sinh chuyển trường đến, nghe nói thành tích học tập rất tốt. Mọi người vỗ tay chào mừng nào!”
Cả lớp lập tức hứng khởi, đồng loạt quay đầu nhìn ra cửa.
Giây tiếp theo, một bóng dáng cao lớn bước vào phòng học.
Cậu con trai ấy tuấn tú, dáng người thẳng tắp, khí chất nổi bật.
Gương mặt lại vô cùng điển trai, sống mũi cao thẳng, hàng mi dày cong như chiếc quạt nhỏ.
Chỉ là nơi khóe mắt trái có một vết bầm nhạt.
Tôi sững người, lúc này mới nhận ra, hình như cậu ta chính là tên thần kinh tự xưng là chồng cũ của tôi trong tương lai!
Cậu thiếu niên đảo mắt nhìn khắp lớp, dừng lại trên người tôi, rồi mới lên tiếng:
“Tôi tên Tề Tư Dương, học rất giỏi, nhưng không thích giúp đỡ người khác. Không có chuyện gì thì đừng làm phiền tôi, có chuyện càng đừng làm phiền tôi.”
Cả lớp ngẩn ra, không ngờ học sinh mới lại dám nói như thế.
Đám con trai thì lầm bầm:
“Thằng này kiêu căng quá rồi đó!”
“Đúng vậy, nhìn phát ngứa mắt!”
Nhưng mấy cô gái lại có suy nghĩ khác:
“Cậu ấy thật lạnh lùng!”
“Học giỏi, lại lạnh lùng, còn đẹp trai nữa, đúng chuẩn nam thần của trường rồi còn gì!”
“Bạn Tề Tư Dương, thầy biết em học tốt, nhưng chúng ta vẫn nên khiêm tốn một chút.”
Thầy chủ nhiệm tuy nói thế, nhưng chẳng hề tỏ ra tức giận.
Thầy chỉ nhắc nhở sơ qua, rồi liền quan tâm hỏi:
“Em muốn ngồi ở đâu?”
Tề Tư Dương giơ tay, thẳng thừng chỉ về phía tôi:
“Ở đó!”
Các nữ sinh khác liền trầm trồ ganh tỵ:
“Wow, học sinh mới muốn ngồi cạnh Chu Lệ Lộ đó!”
“Nhưng sao mình lại cảm thấy, cậu ấy đang nhìn Thẩm Tiểu Nhu?”
“Cậu ngốc à, học sinh mới sao lại muốn ngồi cạnh một con heo mập chứ!”
Nghe vậy, Chu Lệ Lộ duyên dáng vén tóc ra sau tai, gương mặt không giấu nổi nụ cười.
Cô nhìn Tề Tư Dương bước đến trước mặt, ngọt ngào lên tiếng:
“Tề bạn học, xin chào, rất vui được làm bạn cùng bàn với cậu.”
“Ai muốn làm bạn cùng bàn với cậu? Mau thu dọn đồ đi cho tôi!”
Tề Tư Dương cau mày chán ghét nói với Chu Lệ Lộ, rồi lại chỉ vào tôi:
“Tôi muốn ngồi với cô ấy!”
4
Chu Lệ Lộ sững người:
“Tề bạn học, cậu có nhầm không vậy?”
Tề Tư Dương mất kiên nhẫn, thẳng tay đặt cặp sách lên bàn của cô ta, nói:
“Nhầm cái gì? Tôi chính là muốn ngồi cùng Thẩm Tiểu Nhu! Câu nói đơn giản thế này cũng không hiểu, tôi khuyên cậu nên đi kiểm tra lại đầu óc thì hơn!”
“Cậu… sao cậu có thể nói tôi như thế?”
Chu Lệ Lộ ấm ức bật khóc.
Nước mắt rơi lã chã, bộ dạng khiến đám con trai khác xót xa vô cùng.
Giáo viên chủ nhiệm gõ bàn, nói với Chu Lệ Lộ:
“Em tạm thời sang ngồi với Trương Thành đi.”
Trong lòng thầy thầm cảm thán: Quả không hổ danh học bá, lại lựa chọn ngồi cùng học sinh xấu nhất lớp.
Chắc chắn là để tập trung hết mức cho việc học rồi!
Phải toàn lực ủng hộ mới được!
Chu Lệ Lộ khóc sướt mướt ôm sách vở đi sang chỗ khác.
Giáo viên chủ nhiệm lại dặn dò tôi:
“Vốn dĩ theo thành tích, Tề Tư Dương phải vào lớp Một, nhưng cậu ấy nhất quyết chọn lớp Ba của chúng ta.
Hy vọng vượt qua lớp Một, đều đặt cả vào cậu ấy. Bình thường tuyệt đối không được quấy rầy bạn học tập, nghe rõ chưa?”
Tôi ngoan ngoãn gật đầu:
“Em biết rồi.”
Kết quả, vừa khi thầy chủ nhiệm rời đi, Tề Tư Dương đã chống cằm một tay, nhìn tôi nói:
“Này, vợ cũ à.”
Tôi trợn mắt, chẳng thèm để ý.
Tề Tư Dương lại lên tiếng:
“Nắm đấm nhỏ của em cũng mạnh lắm đó, nhìn mắt tôi đi, bây giờ vẫn còn bầm xanh đây này.”
Tôi bĩu môi.
Bản thân tôi béo như vậy, sao có thể dính dáng gì đến chữ “nhỏ” được chứ?
Hơn nữa, cậu ta còn gọi tôi là “vợ cũ”!
Chắc chắn là đang châm chọc tôi!
Nhưng nhớ lại lời thầy chủ nhiệm vừa dặn, tôi chỉ có thể nuốt giận, quay đầu đi, giả vờ như không nghe thấy.