Hai Vạch Báo Động Tình Yêu - Chương 3

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7fQu9Wedz6

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Chương 3
9.
 
“Cậu đang ở đâu vậy?” Giọng Yêu Yêu vang lên trong điện thoại.
 
Tôi run rẩy, nước mắt tuôn không ngừng:
 
“Yêu Yêu, tớ… tớ bị ra m/á/u rồi…”
 
“Cái đệch! Cậu không phải là s/ả/y th/a/i đấy chứ.”
 
Cánh cửa thoát hiểm phía sau bất ngờ bị đẩy ra.
 
Tôi không ngờ Thẩm Mặc lại tìm được đến đây.
 
Cả hai chúng tôi đều sững lại, ánh mắt anh lướt xuống vết m/á/u trên váy tôi.
 
Tôi hoảng hốt xoay người, dùng tay che lấy mảng m/á/u loang lổ ấy.
 
“Alô! Khinh Khinh! Alô!” Yêu Yêu trong điện thoại vẫn gào:
 
“Gọi 115 thì chậm lắm, tớ và bạn trai đang ở gần, bọn tớ lái xe qua ngay! Cậu cố gắng cầm cự!”
 
Sắc mặt Thẩm Mặc trắng bệch, giọng anh run rẩy:
 
“Em… mang thai của tôi? Nhưng rõ ràng tôi đã làm biện pháp phòng…”
 
Tôi nghẹn ngào, vừa khóc vừa khàn giọng:
 
“Anh định không thừa nhận sao? Biện pháp cũng không phải trăm phần trăm tránh được!”
 
“Thừa nhận!”
 
Anh bế thốc tôi lên, chạy như bay. Đôi chân dài khiến cơ thể tôi chao đảo, dòng m/á/u dưới thân càng ồ ạt.
 
“Đau…”
 
Tôi ôm bụng, rên khẽ.
 
Anh run rẩy cởi áo khoác che cho tôi, thì thầm dỗ dành:
 
“Em chịu chút, nhanh thôi, sắp tới rồi!”
 
Anh còn hoảng loạn hơn cả tôi, ngay cả hàng mi cũng đang run lên từng nhịp.
 
Tôi từng thấy nhiều dáng vẻ của anh.
 
Nhưng chưa từng thấy anh thế này.
 
Anh giống như đang vô cùng sợ hãi…
 
Sợ điều gì? Sợ tôi bám vào anh sao?
 
“Em muốn tiền là vì chuyện này? Em không muốn đứa bé này?” Giọng anh dồn dập.
 
“Ừ.”
 
“Tại sao!”
 
Tôi không nhìn anh, lòng đầy tủi thân:
 
“Nếu sinh ra, anh nghĩ đứa bé nên gọi anh là gì? Ba? Hay là ông cậu?”
 
“Giang Khinh!” Anh nổi giận, “Anh nhắc lại lần nữa, anh không phải cậu ruột của em.”
 
Anh hít sâu liên tục, tiếng thở nặng nề.
 
Có lẽ biết lúc này không thể nổi nóng, anh kìm nén, giọng dịu xuống:
 
“Em cố chịu, sắp tới rồi.”
 
Sống mũi tôi cay xè, nhìn anh:
 
“Anh thật sự muốn đứa bé này?”
 
“Đúng.”
 
“Nếu phải chọn giữa tôi và con, giữ mẹ hay giữ con?”
 
“…” Anh thoáng cứng họng, “Chưa đến mức ấy.”
 
“Trả lời!”
 
Thẩm Mặc nghiêm túc nhìn tôi:
 
“Đúng, anh muốn con, nhưng với điều kiện… đứa con này phải có mẹ.”
 
Trái tim tôi chấn động mạnh.
 
Nước mắt rưng rưng, tôi nghẹn ngào:
 
“Thẩm Mặc, em nói cho anh biết, cả em và con em… đều không được phép xảy ra chuyện gì!”
 
“Được.”
 
10.
 
Bạn có biết cảm giác “xã hội c/h/ế/t” là thế nào không.
 
Tôi thì còn đỡ, nhưng thương hiệu “giáo sư sinh học” của Thẩm Mặc thì suýt bị tôi làm mất mặt.
 
Anh bế tôi chạy như điên, vừa chạy vừa gào:
 
“Mau, cô ấy có thể bị sảy thai, nhất định phải giữ mẹ con bình an!”
 
Mấy y tá nghe xong lập tức đẩy giường cấp cứu đưa tôi vào.
 
Truyền nước, kiểm tra một loạt, kết quả là…
 
Kinh nguyệt.
 
 
“Sao có thể là kinh nguyệt được!”
 
Tôi c/h/ế/t lặng, mặt mũi mất sạch.
 
Thẩm Mặc cũng lẩm bẩm theo: “Sao lại là kỳ kinh…”
 
Bác sĩ khó xử: “Trước khi nghĩ mình có thai, đã thử chưa?”
 
“Tôi thử rồi! Hai vạch hẳn hoi!” Tôi điên cuồng biện giải, còn giơ hai ngón tay.
 
Yêu Yêu chạy đến cũng gật đầu: “Tôi cũng thấy, đúng là hai vạch…”
 
Chúng tôi cùng im bặt, quay sang nhìn nhau.
 
Hai tiếng sau, Yêu Yêu ôm tôi khóc như mưa:
 
“Đồ trời đánh! Sao lại là tôi dính bầu chứ! Hôm qua còn uống rượu, còn đi bar!”
 
Tôi xoa lưng dỗ cô ấy.
 
Đợt đó, kinh nguyệt của Yêu Yêu cũng trễ, hai đứa thử chung.
 
 
Thẩm Mặc ngồi bên cạnh, trông rất mệt mỏi.
 
Kiểu tóc chải chuốt ban đầu giờ bị anh vò rối tung, anh cúi đầu, hai ngón tay liên tục bóp sống mũi.
 
Rất lâu sau, anh mới khẽ nói:
 
“Giờ em có thể về nhà với anh chưa?”
 
Quá xấu hổ, tôi nhất thời không nghĩ ra lý do từ chối.
 
Trên đường về, cả hai im lặng, không khí quá kỳ quái.
 
Tôi đành mở lời:
 
“Thế… ‘thím’ đâu rồi? Anh mặc kệ à?”
 
Anh hít sâu, như nghiến răng:
 
“Làm gì có thím nào.”
 
“Chứ người phụ nữ đó?”
 
“Bị em dọa bằng chữ ‘con’ nên bỏ chạy rồi.”
 
Tôi lại thấy tủi thân:
 
“Sao, bây giờ anh còn muốn trách tôi phá hỏng nhân duyên của anh à.”
 
Xe dừng trong gara.
 
Anh quay sang nhìn tôi rất nghiêm túc:
 
“Khinh Khinh, trong mắt em, anh là loại đàn ông dễ thay lòng vậy sao?”
 
“Rõ ràng anh là thế! Anh còn lưu cô ta là…”
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo