Giả Thiên Kim Và Cậu Bạn Nghèo - Chương 5

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7fQu9Wedz6

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Chương 5
7
 
Nghĩ đến đây, tôi mới chợt nhận ra, những dòng bình luận kia… dường như là thật.
 
Tôi nhìn mảng lớn vết thương trước ngực Cố Cảnh Thần còn chưa kịp lành.
 
Trong lòng không biết nên nói gì.
 
Là cảm động ư, hay… vẫn là cảm động thôi.
 
Nhưng nhiều hơn, lại là tức giận.
 
“Cậu điên rồi sao? Muốn bị bố cậu đánh chếc à?”
 
“Chỉ vì mấy cái túi này thôi sao?”
 
Cố Cảnh Thần nghiêng mặt: “Không sao.”
 
“Cái gì mà không sao, vết thương nặng như thế này.”
 
Tôi sốt ruột, còn định cởi áo anh ra: “Còn chỗ nào khác không?”
 
Cố Cảnh Thần tránh đi, nắm chặt tay tôi, lắc đầu: “Không, đừng xem nữa.”
 
Bình luận lại nhảy ra:
 
【Phản diện đừng cứng miệng nữa, đưa cho nữ chính xem hết vết thương đi.】
 
【Ông bố này thật sự ác độc, lại còn gian xảo, toàn chọn chỗ quần áo che được mà đánh.】
 
【Phản diện cũng quá nhẫn, bị đánh thậm tệ mà chẳng kêu một tiếng, đến gậy sắp gãy rồi.】
 
【Mỗi một roi là một thẻ ngân hàng, phản diện gồng mình chịu mười roi, còn gằn giọng: chưa đủ! Suýt nữa thì bị đánh chếcc, phải nằm dưỡng cả tuần, rồi mới cố lết đến tìm nữ chính.】
 
Đọc xong, nước mắt tôi rơi lã chã.
 
Tôi hiểu rõ.
 
Tất cả… đều là vì tôi.
 
Anh sợ tôi bị lộ thân phận giả thiên kim sẽ bị đuổi khỏi nhà, phải sống khổ cực.
 
Những chiếc túi này.
 
Từng chiếc, từng chiếc.
 
Đều là anh lấy thân mình chịu đòn đổi về.
 
Tôi nắm chặt tay áo anh: “Đủ rồi, thật sự đủ rồi, tôi cũng đâu khó nuôi như thế, cơm rau đơn giản tôi vẫn ăn được, không cần túi xách cũng chẳng sao.”
 
“Cậu đừng quay về nữa, được không?”
 
Nhưng Cố Cảnh Thần lại lắc đầu: “Không.”
 
“Không là sao mà không? Cậu muốn bị đánh chếc thật à?”
 
Tôi trừng mắt: “Những túi này tôi không cần, đổi thành tiền đi, cậu giữ lại mà sống cho tử tế, tôi không cần cậu nuôi.”
 
Cố Cảnh Thần lặng lẽ nhìn tôi, bỗng vươn tay ôm chầm lấy.
 
“Anh sẽ nuôi.”
 
Giọng trầm thấp vang bên tai.
 
Trái tim tôi theo đó mà đập loạn nhịp.
 
Tôi đỏ mặt đẩy anh ra: “Ai cho cậu ôm tôi hả.”
 
“Hắn sắp chếc rồi.”
 
Tôi ngẩn người: “Cái gì?”
 
Cố Cảnh Thần nhìn tôi, đầu hơi nghiêng, trong mắt ánh lên nụ cười mờ tối: “Không sao, hắn sắp chếc rồi.”
 
Bình luận xuất hiện:
 
【Quá điên rồi, không hổ là phản diện.】
 
Phản diện cái đầu ngươi!
 
Cái dòng bình luận chết tiệt này, cứ như hận không thể đẩy Cố Cảnh Thần vào tù vậy.
 
“Cậu định làm gì? Chúng ta tuyệt đối không được làm chuyện phạm pháp đâu đấy.”
 
“Tôi… tôi tự dưng không thích túi hiệu nữa, tôi thích mấy cái dễ thương cơ, hình chó mèo gà vịt ấy, trên Pinduoduo bán đầy.”
 
“Cậu đừng quay về nữa.”
 
Tôi sợ Cố Cảnh Thần đi nhầm đường, thật sự quay về g/i/ế/t bố mình mất.
 
Tôi nắm chặt cánh tay anh: “Được không?”
 
Cố Cảnh Thần nhìn tôi hồi lâu, rồi bất ngờ đưa tay xoa đầu tôi: “Được.”
 
Thế nhưng tôi không hề hay biết, ngay trên đỉnh đầu mình, lại có bình luận lặng lẽ trôi qua:
 
【Haiz, hai người này ở bên nhau thì thật tốt. Đáng tiếc, nam chính thực sự sắp trở về nước rồi.】
 
【Không ai có thể từ chối nam chính hoàn mỹ, huống chi anh ta và nữ chính là thanh mai trúc mã, từ nhỏ đã một lần gặp gỡ liền động tâm.
 
Lần này trở về chính là vì nữ chính, còn chuẩn bị dùng mọi cách, bám riết không buông. Phản diện kiểu chẳng tranh chẳng giành thế này, sao mà đấu lại nổi.】
 
【Đáng tiếc, phản diện chịu bao trận đòn, cuối cùng ngay cả cô vợ cũng chẳng giữ nổi.】
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo