Gả Thay Mối Tình Đầu - CHƯƠNG 6

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/3LHQxmurcd

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

15
 
Đêm giao thừa năm nay, tôi chẳng đi đâu cả.
 
Chỉ cuộn tròn trong nhà ngủ bù.
 
Thấy sắc mặt tôi không tốt, Tịch Tông Dật cũng không ép tôi cùng về nhà họ Tịch.
 
Anh gọi bác sĩ đến khám, xác định tôi chỉ là thiếu ngủ.
 
Sau đó lại mời hai đầu bếp đến nấu cơm tất niên cho tôi.
 
Rồi mới ra ngoài.
 
Đầu bếp làm xong cơm thì đi luôn.
 
Tôi uể oải ngồi ăn, vừa ăn vừa lướt trúng tin #Mạnh Tâm Du mang vốn vào đoàn phim#.
 
Tịch Tông Dật đã trở về.
 
Lúc ấy Xuân Vãn còn chưa bắt đầu.
 
「Sao anh về sớm vậy?」
 
Tịch Tông Dật ngồi xuống đối diện, giọng nhàn nhạt:
 
「Ăn xong thì về thôi.」
 
Nói xong, anh vừa gắp miếng cá cho vào miệng, vừa đưa cho tôi một phong bao đỏ.
 
Mở ra nhìn, bên trong là một tấm thẻ.
 
「Để làm gì?」
 
「Tiền mừng tuổi của người lớn.」
 
Tôi định trả lại:
 
「Sao họ lại cho em tiền mừng tuổi…」
 
「Đủ mua một chiếc xe.」
 
Tôi lặng lẽ thu về.
 
「Anh… thật sự không ép họ chứ?」
 
Tịch Tông Dật dừng động tác, ngước mắt lên, khóe môi nhếch thành nụ cười đắc ý:
 
「Cái này em cũng đoán được à?」
 
「……」
 
Tôi gượng cười hai tiếng.
 
Anh vẫn cười, khuỷu tay tùy ý gác lên bàn:
 
「Hôm nay bố với ông nội còn hỏi sao tôi đi một mình, tôi nói em sợ họ, nên ngoan ngoãn ở nhà học.」
 
「……」
 
「Rồi bố quay sang nói với mẹ, năm nay ở tiệc cuối năm em còn được giải nhân viên xuất sắc, chính ông trao giải cho em, còn khen em chăm chỉ tiến bộ.」
 
「……」
 
「Mục Phong cũng khen em, tôi cũng……」
 
「Mục tổng cũng có mặt?」
 
Tịch Tông Dật sững lại một giây, không vui:
 
「Anh ấy là anh rể tôi, em có thể đừng nghe tên là lập tức…」
 
「Ồ, còn anh thì cũng sao?」
 
Anh liếc tôi, hừ khẽ:
 
「Tôi cũng khen em!
 
「Tôi còn bắt họ mừng tuổi bằng từng xấp tiền mặt. Đến lượt mẹ, bà chưa chuẩn bị, tôi bảo bà đưa thẻ.
 
Người lớn ai cũng cho, bà không cho thì khó xử, mà thẻ của bà thì không cái nào dưới bảy con số.
 
「Tiền mặt các trưởng bối cho chúng ta, tôi cũng bảo bà chuyển hết vào đó, tôi cũng tự chuyển thêm một khoản, coi như tiền mừng tuổi của tôi cho em.
 
Cộng lại ít nhất cũng hơn hai triệu, mua một chiếc xe đi lại không thành vấn đề. À, mật khẩu tôi đã đổi thành ngày sinh của em.
 
「Thế nào? Tôi có lợi hại không?」
 
「……」
 
Tôi lặng lẽ giơ ngón cái, thấy chưa đủ, lại giơ thêm một ngón nữa.
 
Thế này thì hay rồi, tôi không đi, nhưng lão phu nhân tối nay chắc cũng phải trằn trọc mất ngủ.
 
Tôi mím môi cười:
 
「Nói vậy… hôm nay nhiệm vụ chính của anh là đi lấy tiền mừng tuổi? Thế còn chuyện tôi nói hôm qua, anh…」
 
「Chuyện gì?」
 
「Thì… thăm dò thái độ ấy, anh chưa nhắc đến chứ?」
 
Sắc mặt Tịch Tông Dật lập tức nhăn lại:
 
「Hôm qua tôi đã nói tôi sớm không thích Mạnh Tâm Du nữa rồi, em không tin? Muốn tôi chứng…」
 
Tôi vội đứng bật dậy, bịt miệng anh lại, khẩn cầu:
 
「Đừng nói nữa tổ tông, em tin! Em tin anh mà!」
 
Tịch Tông Dật nhìn tôi đầy nghi ngờ, kéo tay tôi xuống:
 
「Em đang sợ à?」
 
Tôi rút tay lại, ngồi xuống, cong môi:
 
「Không, chỉ là hơi xúc động.」
 
Anh chăm chú nhìn tôi vài giây:
 
「Vậy sau này đừng nhắc đến cô ta nữa được không?」
 
「Được! Tuyệt đối không nhắc!」
 
Tịch Tông Dật dịu mặt, khóe mắt thoáng ý cười:
 
「Nói là phải làm nhé Tần Song Hảo, đừng sau này cãi nhau lại lôi chuyện cũ.」
 
Tôi cong mắt cười:
 
「Sao em nỡ cãi nhau với anh chứ, em còn thương anh không hết.」
 
Lông mày anh khẽ giật:
 
「Tần Song Hảo, lúc em nói câu này có nổi da gà không?」
 
「Haha, nổi đầy luôn.」
 
Anh nghiêng đầu cười khẽ:
 
「Đi thay đồ, tôi đưa em ra bờ sông bắn pháo hoa.」
 
「Em không thích chơi pháo que đâu.」
 
「Vậy em chơi Gatling.」
 
「……」
 
16
 
Sau khi đi làm trở lại không bao lâu, thông báo điều chỉnh chức vụ của tôi đã xuống.
 
Dưới tay Mục tổng vốn còn một trợ lý khác.
 
Tháng đầu tiên công việc tôi được giao không nhiều.
 
Hàng ngày chủ yếu phụ trách sắp xếp tài liệu các cuộc họp cấp cao, quản lý văn kiện, phân tích dự toán… nhiều hơn cả là vừa học vừa làm.
 
Điểm khác biệt lớn nhất chính là, giờ đây gần như ngày nào tôi cũng có thể gặp Tịch Tông Dật ở công ty.
 
Họp thì gặp, đôi khi vào văn phòng Mục tổng cũng gặp, thỉnh thoảng còn phải vào văn phòng anh đưa tài liệu.
 
Buổi tối về nhà, Tịch Tông Dật lại giành nói trước, bảo rằng tôi chẳng bao giờ thèm nhìn thẳng vào anh.
 
Trời đất ơi.
 
Hễ tôi nhìn sang thì anh cười, cứ vô cớ mà cười.
 
Đừng nói là nhìn anh, tôi thậm chí còn không dám thở theo hướng anh ngồi.
 
Lại qua một tháng.
 
Tôi bắt đầu chính thức tham gia vào công việc kết nối dự án đầu tư – tài chính, điều phối giao tiếp nội – ngoại bộ, hợp nhất báo cáo tài chính…
 
Bận rộn nhưng cũng đầy đủ.
 
Một hôm trên đường đi làm, tôi nhận ra ve sầu trên cây đã bắt đầu kêu.
 
Gần đây Tịch Tông Dật cũng bận hẳn lên.
 
Ban ngày trong công ty rất hiếm khi thấy bóng anh.
 
Cuối tuần cũng không rảnh, thường nhận một cuộc điện thoại rồi lập tức cầm chìa khóa xe ra ngoài.
 
Anh nghe điện thoại tránh tôi, nên tôi không rõ anh bận việc gì.
 
Thu về, tiếng ve lắng dần.
 
Sau hai trận mưa thu, hôn nhân của tôi và Tịch Tông Dật vừa tròn một năm.
 
「Nhất định phải đi công tác nước ngoài sao? Em có biết thứ Bảy tuần sau nữa là ngày gì không?」
 
Tịch Tông Dật than thở, ngồi xổm bên cạnh vali hành lý tôi đang sắp.
 
Tôi bỏ vào một món, anh lại lấy ra một món, cứ thế dần dần dọn trống hết cả vali.
 
Tôi bất lực nhìn anh làm trống sạch hành lý:
 
「Mục tổng nói, thuận lợi thì hai tuần sẽ về, chắc kịp.」
 
「Lỡ không thuận lợi thì sao?」
 
Im lặng hai giây, tôi bật cười:
 
「Tịch tổng, tương lai Tịch đổng, tất cả chúng ta đều đang kiếm tiền cho anh, sao anh không thử nghĩ tích cực chút đi?」
 
「……」
 
Tịch Tông Dật lại lặng lẽ bỏ đồ vào vali giúp tôi, sắc mặt vẫn chẳng vui:
 
「Ý tôi là, Mục Phong đi công tác nhất định phải mang em theo sao? Anh ta chẳng còn trợ lý khác sao?」
 
「Có chứ, nhưng dự án này em tham gia từ giai đoạn điều tra nền tảng rồi. Chị trợ lý kia tháng sau nghỉ việc, nhiều phần việc đã bàn giao cho em.」
 
Tịch Tông Dật “ồ” một tiếng, vẫn đầy vẻ không hài lòng.
 
Tôi nhìn đồng hồ treo tường, gọi anh:
 
「Tịch Tông Dật.」
 
「Gì?」
 
「Ừm… bây giờ chín giờ rưỡi, em sẽ thu dọn xong trước mười giờ. Tối nay thì em không học nữa, định mười một rưỡi đi ngủ, cho nên chúng ta có thể…」
 
Chưa nói xong.
 
Tịch Tông Dật “soạt” một cái đứng bật dậy, thuận tay nắm lấy cánh tay tôi kéo lên, rồi cúi người ôm lấy đầu gối tôi, bế ngang tôi đi thẳng vào phòng ngủ.
 
「…… Em còn chưa dọn xong hành lý.」
 
「Sáng mai tôi dọn cho em, còn xem cả dự báo thời tiết mà dọn.」
 
「Em còn chưa tắm.」
 
「Anh tắm rồi, anh không chê em.」
 
「……」
 
Lưng áp xuống ga giường mềm mại, Tịch Tông Dật đè xuống.
 
Cơ thể vừa chạm vào nhau, tôi nhịn không được bật cười:
 
「Vừa rồi còn xụ mặt ra, vậy mà chẳng hề chậm trễ chuyện này…」
 
Anh ngậm lấy môi tôi, hôn sâu rồi mới buông.
 
Trán kề trán, giọng khàn khàn:
 
「Chính em mời anh, anh có thể không phản ứng sao…
 
「Vốn anh chẳng định, em cố tình dỗ anh đúng không?」
 
「Đúng vậy,」 tôi nâng mặt anh, 「thế anh có thấy vui hơn không?」
 
Hơi thở Tịch Tông Dật lập tức nặng nề hơn:
 
「Em nói xem?」
 
Tôi cong mắt cười:
 
「Vậy thì cười một cái nào.」
 
Khóe môi anh cong lên nụ cười ngọt ngào, bàn tay đặt lên cổ tôi, cúi xuống hôn tiếp:
 
「Vợ, vợ ngoan, hai tuần tới anh biết phải làm sao đây…」
 
17
 
Hai tuần tiếp theo, tôi sống bận rộn, thậm chí còn có chút vui.
 
Bởi vì được thần tượng khen.
 
Tận hai lần!
 
Đàm phán dự án cuối cùng cũng chốt được điều khoản hợp tác ngay ngày cuối cùng mà Mục tổng dự tính.
 
Ngày mai cả đoàn sẽ về nước.
 
Tôi xin phép Mục tổng, đặt chuyến bay đêm nay.
 
Mục tổng liếc nhìn giờ bay, hơi nhướng mày:
 
「Gấp vậy? Ngay cả tiệc ăn mừng cũng không tham dự, có việc gấp ở nhà à?」
 
Tôi mím môi cười:
 
「Cũng không hẳn là gấp, chỉ là… mai đi thì sẽ không kịp.」
 
Mục tổng cười:
 
「Hiểu rồi. Xem khoang hạng nhất còn chỗ không, bù chênh lệ phí, tôi sẽ duyệt cho.
 
「Hoặc là, em trực tiếp đưa hóa đơn cho Tịch tổng cũng được.」
 
「……」
 
Câu này nghe không giống phong cách Mục tổng lắm.
 
Nhưng tôi vốn nghe lời.
 
Thế là nâng hạng luôn.
 
Chuyến bay hơn mười tiếng, tôi ngủ gần hết.
 
Máy bay hạ cánh thì đã gần mười hai giờ đêm.
 
Mở điện thoại ra, không thấy tin nhắn hay cuộc gọi nào từ Tịch Tông Dật.
 
Anh chắc chắn nghĩ tôi không về.
 
Ra khỏi sân bay, tôi gọi taxi thẳng tới một tiệm bánh ngọt cao cấp.
 
Cắn răng đặt một chiếc bánh kỷ niệm 2999.
 
Lại cắn răng làm luôn một cái thẻ hội viên.
 
Sau này sinh nhật hay gì đó chắc sẽ dùng được.
 
Về đến khu chung cư thì gần hai giờ sáng.
 
Lúc này mới thấy bụng đói quặn thắt.
 
Trong lúc chờ thang máy, tôi lấy điện thoại định đặt đồ ăn.
 
Vừa mở khóa vân tay, thanh thông báo bật ra một tin nóng.
 
Cái tên quen mắt khiến tôi vô thức ấn vào.
 
Hot search số một: #Mạnh Tâm Du và Tịch Tông Dật nghi tái hợp tình cũ#.
 
Nhấp vào thẻ, hàng loạt hình ảnh và video hiện ra.
 
Tín hiệu chập chờn, tôi chưa kịp xem hết.
 
Chỉ ngẩng đầu nhìn màn hình thang máy nhảy số.
 
Bỗng nhiên lại muốn cười.
 
Thì ra cảm giác bị một đòn giáng thẳng vào đầu là thế này.
 
“Đinh” một tiếng, tầng 12 đến nơi.
 
Khoảnh khắc cửa thang mở ra.
 
Tôi càng thấy buồn cười.
 
Nữ chính của hot search, đang đứng trước cửa nhà tôi chờ sẵn.

Thanh Lau Truyen
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo