Gả Thay Mối Tình Đầu - CHƯƠNG 5

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/3LHQxmurcd

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

13
 
Sau đêm đó.
 
Tịch Tông Dật đề nghị buổi tối ngủ cùng.
 
Tôi không có ý kiến.
 
Anh nói gì thì là vậy.
 
Nhưng thật sự ngủ chung mới phát hiện, chuyện không hề đơn giản.
 
Nhu cầu của Tịch Tông Dật rất cao, còn tôi thì thấp.
 
Thế nhưng anh cứ cố tình dụ dỗ tôi.
 
Bao gồm nhưng không giới hạn ở việc:
 
Chỉ mặc quần lót đi vòng quanh giường.
 
Ấn đầu tôi vào ngực mình, bắt tôi ngửi thử mùi sữa tắm mới có thơm không.
 
Đề nghị tôi để sách lên bụng anh mà đọc…
 
Thế là, thời gian đọc sách trước khi ngủ của tôi biến thành thời gian vận động.
 
Gần như ngày nào cũng vậy.
 
Tôi bắt đầu thấy mình sa đọa.
 
Buổi sáng cũng thế, cơ thể Tịch Tông Dật như cái lò sưởi lớn.
 
Anh quấn tay quấn chân ôm lấy tôi, ấm áp đến mức tôi tự dỗ mình thêm từng đợt “chợp mắt năm phút nữa”.
 
Kết quả là.
 
Trước đây đi làm còn thong dong, giờ thì thành vội vàng, lăn lê bò toài.
 
May mà chẳng bao lâu công ty cho nghỉ Tết.
 
Tôi mới có thời gian nghiêm túc phản tỉnh và nghĩ cách khắc phục.
 
Tối ba mươi Tết.
 
Tôi co mình trên sofa vừa xem tạp kỹ vừa ăn nho đỏ.
 
Tịch Tông Dật tắm xong đi ra, giật mất cái gối ôm trong tay tôi, ngồi xuống rồi hỏi:
 
「Ngày mai em định thế nào? Về nhà không?」
 
Miệng tôi đang nhai, lắc đầu tỏ ý không về.
 
Tịch Tông Dật im lặng một lát:
 
「Tôi có thể đưa em về.」
 
Tôi giật mình, quả nho trong miệng suýt rơi, vội xua tay:
 
「Ngàn vạn lần đừng!」
 
Dọn đến nhà Tịch Tông Dật, tôi đã chặn số bố ruột.
 
Vì ngày nào ông ta cũng gọi tám trăm cuộc, ép tôi hẹn Tịch Tông Dật ăn cơm để Vạn Giang ký vài hợp đồng với công ty ông ta.
 
Nếu thật sự về, không bị ép bỏ ra vài chục triệu thì cũng chẳng đi nổi.
 
Mà Tịch Tông Dật trong mắt họ chẳng khác nào miếng thịt Đường Tăng.
 
Càng không nên dẫn về.
 
Tịch Tông Dật nhìn tôi, sắc mặt hơi tối:
 
「Tại sao không cho tôi về cùng?」
 
「Không tại sao,」 tôi qua loa, 「chỉ là không muốn về.」
 
Trầm mặc chốc lát.
 
Anh lại nói:
 
「Vậy ngày mai em đi cùng tôi về nhà họ Tịch ăn cơm.」
 
Tôi vẫn xua tay:
 
「Thôi đi, Tết nhất đừng khiến lão phu nhân tức giận thêm.」
 
Tịch Tông Dật quay mặt:
 
「Vậy tôi cũng không về, tôi ở nhà cùng em xem Xuân Vãn.」
 
「……」
 
Tôi thở dài:
 
「Xuân Vãn về nhà anh cũng xem được, cùng lắm còn có phát lại.
 
「Anh đã nửa năm chưa về rồi đúng không? Lão phu nhân chắc nhớ anh lắm, anh nên về đi.」
 
「Vậy em đi cùng tôi.」
 
「……」
 
Lại vòng về chỗ cũ.
 
Tôi ngồi xếp bằng, khó hiểu:
 
「Sao anh cứ nhất quyết bắt tôi đi cùng?
 
Anh nghĩ lại xem lúc đầu cưới tôi để làm gì? Là để chọc tức họ, đúng không?
 
Nhưng Tết nhất thì nên nghỉ ngơi một chút, qua Tết rồi hẵng tiếp tục chọc, vừa hay…」
 
Sắc mặt Tịch Tông Dật càng thêm u ám:
 
「Vừa hay cái gì?」
 
Tôi mím môi, cười:
 
「Vừa hay thăm dò thái độ của họ, anh có thể nói: ‘Tôi định ly hôn với Tần Song Hảo’, chắc chắn họ sẽ vui mừng.
 
Rồi anh nhân tiện nhắc đến Mạnh Tâm Du, xem phản ứng thế nào, cứ từng bước thôi.」
 
Nghe xong, Tịch Tông Dật cười.
 
Nhưng nhìn kỹ, chắc là cười vì giận.
 
「Tần Song Hảo.」
 
「Ừ?」
 
「Em nghĩ trong lòng tôi vẫn chưa quên Mạnh Tâm Du?」
 
「Không thì sao? Tình đầu đấy. Video cầu hôn tôi cũng từng xem, rất hoành tráng.」
 
Tịch Tông Dật nhíu mày sâu, nhìn tôi vài giây rồi mở miệng:
 
「Chuyện đó chẳng là gì, tôi có thể cho em điều tốt hơn.」
 
「……」
 
Tôi cũng bật cười:
 
「Tịch Tông Dật, trước hết, lòng tốt của anh tôi xin nhận, cảm ơn.
 
「Thứ hai, suy nghĩ của chúng ta bây giờ không cùng tần số.
 
「Cho nên, đi tắm rồi ngủ thôi.」
 
14
 
Tắm xong đi ra.
 
Lén nhìn ra phòng khách.
 
Thấy Tịch Tông Dật vẫn ngồi đó.
 
Lông mày nhíu chặt, sắc mặt nặng nề, như muốn ăn tươi nuốt sống cái tivi.
 
Nhìn dáng vẻ này, chắc chắn là chưa nguôi giận.
 
Thế là tôi ôm gối trở lại căn phòng trước kia mình ngủ.
 
Trong chăn không có cái “lò sưởi lớn”, thấy hơi không quen.
 
Đếm cừu mãi mới có chút buồn ngủ.
 
Mơ màng, hơi lạnh len vào trong chăn.
 
Tôi vừa định co người lại thì hơi ấm từ tứ phía bao trùm.
 
Lò sưởi quen thuộc.
 
Tôi lười biếng xoay người, vùi mặt vào ngực anh, mơ màng nói:
 
「Đừng giận nữa mà.」
 
Mơ hồ nghe thấy một tiếng thở dài, cánh tay ôm eo siết chặt thêm.
 
Giọng trầm khàn vang lên, xa xăm mơ hồ:
 
「Tôi sớm đã không thích Mạnh Tâm Du nữa.」
 
Tôi kéo dài giọng “ồ” một tiếng.
 
Qua rất lâu, lại nghe anh nói:
 
「Tần Song Hảo, tôi thích em.」
 
Lần này tôi không đáp.
 
Anh bỗng ngồi bật dậy, lấy ra một chiếc nhẫn kim cương mười carat, gấp gáp nói:
 
「Tôi thật sự thích em, em không tin tôi sao?」
 
Tôi vẫn im lặng.
 
Anh nhìn tôi, khóe mắt dần đỏ ướt.
 
「Cần tôi chứng minh thế nào? Moi tim ra cho em xem sao?」
 
Tôi không nhịn được nhíu mày.
 
Tịch Tông Dật cười khổ.
 
Khoảnh khắc tiếp theo, anh rút ra một con d/a/o găm.
 
「Anh làm gì vậy?」
 
Khi tôi đưa tay ngăn, anh đã mạnh mẽ đâm thẳng vào tim mình.
 
Vừa cười vừa xoay lưỡi d/a/o, khóe môi trào m/á/u.
 
Sắc mặt Tịch Tông Dật trắng bệch như giấy, đột ngột rút d/a/o ra.
 
Trên ngực lộ ra một lỗ hổng lớn, m/á/u trào tuôn không ngừng.
 
「Giờ thì em tin tôi chưa?」
 
Tôi sợ c/h/ế/t lặng.
 
Chân tay tê dại, thở không nổi, há miệng chẳng phát ra được âm thanh nào.
 
Tịch Tông Dật nhắm mắt, ngã thẳng về phía tôi.
 
Khoảnh khắc đỡ lấy cơ thể anh, ngực tôi đau nhói dữ dội.
 
Toàn thân run bắn, tôi bật dậy!
 
Trước mắt một mảnh tối đen, tôi vẫn đang cuộn trong vòng tay Tịch Tông Dật.
 
Tôi hốt hoảng đưa tay áp lên ngực anh.
 
Không có sự dính ướt nhớp nháp, nhịp tim vẫn ổn định hữu lực.
 
Là mơ.
 
Thì ra chỉ là mơ.
 
Tôi thở phào thật dài.
 
Tim vẫn còn âm ỉ đau.
 
Khẽ cử động cánh tay, cánh tay anh đặt ở eo cũng dịch theo.
 
Bàn tay ấm áp phủ lên lưng tôi, vô thức vỗ nhẹ.
 
Tôi không nhúc nhích nữa, nhìn gương mặt đang ngủ say của Tịch Tông Dật.
 
Nhìn đến cay mắt, mới chậm rãi khép mi.
 
Tại sao tôi lại mơ thấy giấc mơ như thế?

Thanh Lau Truyen
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo