CỨU RỖI THẬT SỰ - 5

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Sắc mặt Thẩm Điềm Điềm trở nên tái nhợt, tức giận đến bốc khói, lao tới túm lấy mặt Cố Quân Hàn.
 
“Cố Quân Hàn, tôi giết anh!”
 
Cố Quân Hàn mặt không cảm xúc, dứt khoát đẩy cô ta ra.
 
“Nếu không phải vì cô cố tình quyến rũ tôi, làm sao tôi có thể mắc bẫy của cô? Người không đứng đắn như cô, làm sao có thể xứng với thân phận cao quý của tôi chứ!”
 
Tôi chỉ biết cười khẩy.
 
Chó cắn chó, thật là vừa ghê tởm vừa sảng khoái.
 
7.
 
Tôi đã mang tất cả chó và mèo hoang về nhà mình.
 
Thẩm Điềm Điềm chính là một quả bom hẹn giờ.
 
Vì sự an toàn của những chú chó và mèo hoang này, tôi cũng không còn cách nào khác.
 
May mà biệt thự nhà tôi đủ lớn, mới nuôi một thời gian mà chúng đã nhanh chóng hòa nhập với môi trường mới.
 
Trong khoảng thời gian này, tôi thật sự đã cảm nhận sâu sắc được cái gọi là “vận may thay đổi”*.
 
* Ở đây có nghĩa là người này may thì người kia xui á.
 
Cố Quân Hàn bắt đầu biến thành kẻ nịnh nọt, cố gắng quan tâm chăm sóc tôi, thể hiện sự nhiệt tình.
 
Cuối cùng, anh ta cũng bắt đầu nhận ra và cảm thấy sợ hãi.
 
Đây chính là hiện thực.
 
Mặc dù Cố Quân Hàn được cha cưng chiều, nhưng anh ta lại là con ngoài giá thú, vị trí trong gia đình và thân phận của anh ta khá ngượng ngùng.
 
Còn anh trai của anh ta, Cố Tòng Chi, là con trưởng hợp pháp, lại có được sự ủng hộ của ông nội.
 
Nếu không phải vì đã đính hôn với tôi, có sự ủng hộ từ phía gia đình nhà họ Lê, thì Cố Quân Hàn chẳng là cái gì cả, đừng nói đến vị trí thừa kế, việc có được phần gia sản hay không cũng chưa thể chắc chắn!
 
Trong cái vòng tròn này, ai cũng là người thông minh.
 
Dù Cố Quân Hàn có mù quáng vì tình yêu đến đâu, anh ta cũng sẽ nhận ra tôi và Thẩm Điềm Điềm, ai mới là người có giá trị hơn đối với anh ta.
 
Đôi khi, lợi ích chung còn vững chắc hơn tình yêu.
 
Gần đây, tôi vẫn giữ mối quan hệ vị hôn thê với Cố Quân Hàn, và tạm thời chưa nói với bố mẹ về việc hủy hôn.
 
Như vậy sẽ thú vị hơn, đúng không?
 
 
Tháng sau là lễ mừng thọ của ông nội nhà họ Cố.
 
Tôi đã bảo tài xế đưa tôi đến trung tâm thương mại để xem thử các lễ phục.
 
Khi còn nhỏ, ông nội đã chăm sóc tôi một thời gian và còn dạy tôi thư pháp, tôi nhất định phải đến dự sinh nhật của ông ấy.
 
Xe còn chưa đến trung tâm thương mại, thì tôi đã nhận được cuộc gọi từ Cố Quân Hàn.
 
Giọng anh ta trong điện thoại trầm ấm và dịu dàng, giống như là một người khác vậy.
 
“Huyên Huyên, em đang ở trung tâm thương mại nào vậy? Anh đến đó cùng em nhé? Nếu em mệt rồi thì chúng ta cùng nhau đi ăn tối, bên Tây Thành có một nhà hàng Âu cao cấp mới mở, nghe bảo khá ngon đấy.”
 
Tôi cong môi, khẽ cười nhạt.
 
Đang định tìm cơ hội để trêu đùa anh ta, thì không ngờ cơ hội này lại đến nhanh đến vậy.
 
8.
 
Mua sắm cả buổi chiều, thẻ của Cố Quân Hàn đã bị tôi quẹt hết sạch tiền.
 
Mặt anh ta tối sầm lại, nhưng vẫn giả vờ không có gì.
 
Tôi thì vui muốn chết, nhưng vẫn giả vờ không vui.
 
Cuối cùng, tôi lại chọn một chiếc váy đen đắt nhất và đẹp nhất, khi thanh toán, nhân viên nói thẻ của anh ta không quẹt được.
 
Tôi bật cười, bề ngoài thì xem như bận tâm, nhưng thực tế lại rất khinh bỉ.
 
“Không sao, dùng thẻ của tôi quẹt đi.”
 
Khuôn mặt của anh ta ngay lập tức đỏ bừng, lời nói của anh ta đầy khí thế, nhưng thực ra giọng nói lại run rẩy.
 
“Em là vị hôn thê của anh, tất nhiên hóa đơn phải do anh trả. Huyên Huyên, em ngồi xuống nghỉ một lát, đợi anh một chút."
 
Anh ta ra ngoài gọi điện.
 
Chắc là đang hỏi xin tiền bố anh ta.
 
Hôm nay tôi đã mua không ít túi xách, quần áo, giày dép, tiêu tiền của anh ta gần ba triệu.
 
Ngay lập tức tôi cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, thở ra một hơi.
 
Vài phút sau, anh ta quay lại, đổi thẻ, và nhanh chóng thanh toán xong hóa đơn.
 
Anh ta xách đủ các túi lớn nhỏ, mang theo các chiến lợi phẩm của tôi, và chắc anh ta sợ rằng tôi sẽ tiếp tục mua không ngừng, nên bắt đầu gợi ý đi ăn.
 
“Chắc là mệt rồi phải không? Hay là chúng ta đến nhà hàng đi?”
 
Cười chết tôi rồi.
 
Tôi vô tình liếc nhìn quán cà phê bên cạnh và ngay lập tức nhìn thấy hình bóng quen thuộc trong đó.
 
“Người trong lòng của anh đang giấu giếm anh đi hẹn hò với một người đàn ông nào đó kia kìa.”
 
"Cái mũ xanh trên đầu anh to thật đấy!."
 
 
Bình luận
Quảng cáo tại đây
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo