CỐ NGỘ TỊCH VŨ - 26

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

28
 
Thu dọn xong, tôi và Cố Ngộ nắm tay nhau ra ngoài.
 
Vừa mở cửa phòng đã thấy Lâm Diệu Dung đứng ngay trước cửa.
 
Cô ta dường như đã đứng đó từ lâu, như thể cố ý đợi tôi.
 
“Chào buổi sáng, tối qua vui vẻ chứ?” Lâm Diệu Dung cười chào hỏi.
 
“Cũng tạm.” Tôi đáp.
 
Luôn có cảm giác có gì đó là lạ.
 
“Vậy thì tốt rồi.” Nụ cười của Lâm Diệu Dung đầy hàm ý.
 
Tốt cái gì chứ?
 
“Cách âm của khách sạn này đúng là tệ thật.” Lâm Diệu Dung đột nhiên nói.
 
“Tịch tiểu thư, tối qua cô ồn ào lắm đấy, tôi và anh Dịch ở phòng bên cạnh nghe suốt cả đêm!”
 
Phòng bên cạnh chẳng phải phòng tôi sao?
 
Anh Dịch? Cố Dịch?
 
Khi tôi còn đang nghi ngờ thì từ phòng tôi bỗng có người bước ra.
 
Không ai khác, chính là Cố Dịch.
 
Cố Dịch nhìn tôi, mắt đỏ hoe, đầy tơ máu.
 
“Các người tối qua ở trong phòng tôi?” Tôi hỏi.
 
“Đúng vậy.” Lâm Diệu Dung lấy tay che miệng cười e thẹn, “Xem ra Cố Ngộ lợi hại thật đấy!”
 
Vậy là tối qua họ đều nghe thấy hết!
 
Một vài đoạn ký ức vụt hiện trong đầu, mặt tôi lập tức đỏ bừng.
 
Cố Dịch nhìn chằm chằm vào tay tôi và Cố Ngộ đang đan chặt lấy nhau, ánh mắt u ám.
 
Nỗi sợ với anh ta đã ăn sâu vào xương tủy, tôi theo bản năng muốn rút tay lại.
 
Cố Ngộ nhận ra động tác của tôi, siết chặt tay: “Đừng sợ, anh ở đây.”
 
“Cô ấy là vợ tôi.” Cố Dịch giận dữ gầm lên, trán nổi đầy gân xanh.
 
Lâm Diệu Dung nghe vậy, vô cùng kinh ngạc: “Sao có thể?!”
 
“Thứ quan hệ đó là do anh dùng uy hiếp mà có được, chứ không phải điều tôi mong muốn.” Tôi đối mặt với anh ta.
 
“Trước đây cô chưa từng dám nói với tôi như thế.”
 
“Tôi muốn ly hôn.” Tôi nói.
 
Tình yêu và lời hứa của Cố Ngộ đã cho tôi dũng khí.
 
“Tôi không đồng ý.” Cố Dịch cười lạnh.
 
“Vậy thì tôi càng phải ly hôn với anh.” Tôi kiên quyết nói.
 
“Bao nhiêu năm như vậy, chưa từng có giây phút nào em thích tôi sao?” Cố Dịch không cam lòng hỏi.
 
“Sao anh lại nghĩ tôi sẽ thích anh? Tôi chưa từng thích anh.” Tôi đáp.
 
29
 
Cố Dịch nhanh chóng ra tay.
 
Các thương hiệu từng hợp tác với Cố Ngộ lần lượt chấm dứt hợp đồng.
 
Những phim truyền hình mà anh vốn được chọn làm nam chính cũng bị thay vai.
 
Cố Ngộ từng bận rộn suốt ngày, giờ lại ở nhà suốt.
 
Tôi lo lắng không thôi, nhưng bản thân anh lại có vẻ khá tận hưởng.
 
Không chỉ vậy, anh còn an ủi tôi, bảo tôi đừng lo.
 
Cùng lúc đó, tôi nộp đơn ly hôn ra tòa, Cố Ngộ giúp tôi tìm luật sư và phương án giải quyết.
 
Trước đây những người trong giới từng tâng bốc, nịnh bợ Cố Ngộ, giờ gặp anh lại như gặp dịch bệnh, tránh xa.
 
Ngoại trừ đạo diễn Vương.
 
Đạo diễn Vương là người đạo diễn bộ phim tôi và Cố Ngộ đóng, cũng là bạn thân của anh.
 
Ông ấy hẹn tôi và Cố Ngộ ra ăn cơm.
 
“Thằng nhóc này, chúc mừng cậu, mây tan trăng sáng rồi nhé.” Đạo diễn Vương vỗ vai Cố Ngộ.
 
“Cảm ơn ạ.” Cố Ngộ cũng rất vui.
 
Tôi chẳng hiểu họ đang nói gì cả.
 
“Chuyện của hai đứa, tôi đều biết cả rồi.” Đạo diễn Vương nói với tôi.
 
Hả?
 
Giữa chừng Cố Ngộ vào nhà vệ sinh.
 
Đạo diễn Vương thấy tôi buồn rầu liền hỏi: “Sao thế?”
 
“Tôi liên lụy đến Cố Ngộ, khiến anh ấy mất hợp đồng, mất vai diễn.” Tôi áy náy nói.
 
“Không sao đâu, cậu ấy không để tâm đâu.” Đạo diễn Vương an ủi.
 
“Nhưng còn sự nghiệp của anh ấy thì sao?” Tôi vẫn buồn.
 
“Cậu ấy vui vẻ tận hưởng kỳ nghỉ lắm, hơn nữa sự nghiệp của cậu ấy không chỉ gói gọn trong giới giải trí.” Đạo diễn Vương nói.
 
“Ý ông là sao?”
 
“Cô không biết à? Ngoài là Ảnh đế, cậu ấy còn là Tổng giám đốc Tập đoàn Lạc thị đấy!” Đạo diễn Vương ngạc nhiên nhìn tôi.
 
Tôi thật sự không biết.
 
Cố Ngộ sao có thể là Tổng giám đốc Tập đoàn Lạc thị chứ?
 
“Lạc Ngọc Minh, Chủ tịch Tập đoàn Lạc thị, là ông ngoại của Cố Ngộ.” Đạo diễn Vương giải thích, “Mẹ của Cố Ngộ là con gái duy nhất của Lạc Ngọc Minh.”
 
Hả?
 
Miệng tôi có thể nhét vừa quả trứng vịt rồi.
 
“Vậy sao anh ấy lại vào giới giải trí?” Là vì đam mê à? Hay là chơi cho vui?
 
“Cậu ấy chỉ muốn được người mình yêu nhìn thấy, không muốn bị lãng quên chỉ vì xa cách quá lâu.”
 
“Ồ.”
 
“Thế nên, cô đừng lo nữa.” Đạo diễn Vương nói.
 
“Lo gì vậy?” Cố Ngộ từ nhà vệ sinh quay lại.
 
“Dĩ nhiên là lo cho cậu rồi.” Đạo diễn Vương cau mày nói.
 
“Đừng lo, mọi thứ cứ để anh lo.” Cố Ngộ nắm lấy tay tôi.
 

Một tháng sau, tôi và Cố Dịch chính thức ly hôn.
 
Cuối cùng tôi cũng được tự do.
 
Chẳng bao lâu sau, Tập đoàn Cố thị tuyên bố phá sản.
 
Cố Dịch cũng vì tội phạm tài chính mà bị bắt vào tù.
 
30
 
Đầu thu, thời tiết đã dần se lạnh.
 
Tôi đứng trước cửa sổ nhìn ra đường phố và những chiếc lá rụng.
 
Cố Ngộ từ phía sau ôm lấy tôi.
 
Tôi ngả đầu ra sau, tựa vào lồng ngực anh ấy.
 
“Là anh khiến tập đoàn Cố thị phá sản sao?” Tôi hỏi.
 
“Không phải. Cố Dịch tham lam vô độ, phán đoán sai lầm, lại cứng đầu cố chấp, Cố thị nằm trong tay hắn, phá sản chỉ là chuyện sớm muộn.” Cố Ngộ đặt một nụ hôn lên đầu tôi.
 
“Ồ, vậy thì tốt.” Tôi thở phào nhẹ nhõm.
 
“Anh chỉ thêm một mồi lửa, khiến quá trình đó nhanh hơn một chút mà thôi.” Cố Ngộ bổ sung.
 
Tôi ngạc nhiên quay đầu nhìn anh.
 
“Sao thế, xót hắn à?” Cố Ngộ không vui, cắn nhẹ môi tôi.
 
“Sao có thể chứ, em chỉ không muốn anh đi đường tắt, làm tổn hại đến chính mình thôi.” Tôi giải thích.
 
Tôi hôn an ủi lên môi anh hai cái.
 
“Đang lo cho anh à? Đừng lo, anh biết chừng mực.” Cố Ngộ tự hỏi tự đáp.
 
“Đó là công ty ba anh để lại mà, cứ thế phá sản, anh không thấy tiếc sao?” Tôi tò mò hỏi.
 
“Không có gì đáng tiếc cả, phá sản cũng tốt, anh cũng mệt mỏi vì phải tranh giành với Cố Dịch rồi.” Cố Ngộ nói.
 
“Ừm.”
 
“Chúng ta tranh thủ thời gian đi thăm dì nhé, anh muốn ăn món cá dì nấu rồi.” Cố Ngộ dụi dụi mặt tôi.
 
“Được thôi, nếu thật sự thèm ăn, anh cũng có thể tự nấu mà, anh nấu cũng ngon lắm.” Tôi nói.
 
Nghĩ đến nồi cá anh từng nấu cho tôi, trong lòng lại thấy ấm áp.
 
“Vẫn không ngon bằng dì nấu, tuy là anh học từ dì, nhưng cũng chỉ học được bảy, tám phần thôi.” Cố Ngộ nói.
 
“Gì cơ, anh học nấu cá từ dì á?” Tôi kinh ngạc.
 
“Đúng vậy, không ai nấu cá ngon bằng dì cả.” Cố Ngộ tỏ ra vô cùng đắm chìm trong ký ức.
 
(Full)
 
 
Bình luận
Quảng cáo tại đây
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo