CỐ NGỘ TỊCH VŨ - 15

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Có lần anh ta dẫn tôi đến dự một buổi tụ họp với bạn bè.
 
Anh ta đánh mạt chược với mấy người bạn, sai tôi đi rót nước.
 
Tôi đã nghe được họ nói chuyện.
 
Cố Dịch nói nói:
 
"Người ta bảo lòng người là thứ khó chinh phục nhất, tôi thì muốn thử xem, trên đời này liệu có gì tôi không khuất phục nổi?"
 
Lâm Tông nói:
 
"Phụ nữ chơi chơi thì được, đừng có để bản thân sa vào đó."
 
"Cậu gần đây chiều Tịch Vũ quá rồi, tôi thấy cô ta không để tâm đến cậu lắm đâu. Với lại tôi nghe nói cô ta có quan hệ không đơn giản với cậu em cùng cha khác mẹ của cậu đấy, cẩn thận kẻo nuôi béo rồi bị cắn ngược lại."
 
Cố Dịch nói gì?
 
Anh ta nói:
 
"Yên tâm, tôi nâng cô ta lên được thì cũng có thể đạp cô ta xuống. Cố Ngộ ngây thơ đơn thuần như vậy, chẳng đáng để lo."
 
Tôi bưng nước bước vào.
 
Cố Dịch cầm tay tôi uống nước, cố tình hỏi:
 
"Vừa rồi em nghe hết rồi chứ?"
 
"Ừm."
 
Anh ta biết tôi nghe được, hoặc nói đúng hơn, những lời đó là cố ý để tôi nghe.
 
Là cảnh cáo, là đe dọa, cũng là một sự chế giễu.
 
"Vậy em nên hiểu rõ, tôi có thể đưa em lên cao bao nhiêu, cũng có thể khiến em rơi xuống bùn sâu bấy nhiêu."
 
Tôi nở nụ cười.
 
"Đã lâu rồi em không cười với tôi như vậy." Cố Dịch nâng cằm tôi lên, như đang thưởng thức một món đồ chơi.
 
Tâm trạng anh ta rất tốt, dường như vui mừng vì lời đe dọa đã thành công.
 
"Tùy… anh…" tôi cười rạng rỡ hơn, "Tôi vốn đã chẳng quan tâm."
 
Sắc mặt Cố Dịch lập tức thay đổi, giáng cho tôi một bạt tai:
 
"Không biết điều!"
 
Ly nước rơi khỏi tay tôi, vỡ tan dưới đất, mấy người phụ nữ khác hoảng sợ hét ầm lên.
 
Tiếng ly vỡ, tiếng hét đan xen hỗn loạn...
 
Tôi không học chính quy, cũng chẳng mấy hứng thú với diễn xuất, nên diễn rất tệ.
 
Lúc đó tôi gần như mất hết hy vọng, sống như một con rối.
 
Truyền thông gọi tôi là một bình hoa di động - xinh đẹp nhưng không có thực lực.
 
Tôi không quan tâm.
 
Dù không quan tâm, nhưng những thứ khó chịu vẫn chẳng thiếu, nhất là trong thời gian bị Cố Dịch "trừng phạt".
 
Một nữ diễn viên tuyến mười tám, không có chỗ dựa, cũng không có năng lực, chỉ có thể chịu sự coi thường và khinh rẻ.
 
Tình hình này chỉ được cải thiện sau khi gặp Cố Ngộ.
 
Trước kia cậu ấy làm việc chủ yếu ở nước ngoài, mới chuyển trọng tâm công việc về nước vài tháng trước.
 
Khi tìm nữ chính cho phim mới, cậu ấy xem được một bộ phim cũ của tôi.
 
Cố Ngộ nói, tuy diễn xuất của tôi chưa tốt, nhưng trong ánh mắt có sự tuyệt vọng, rất hợp với vai nữ chính.
 
Khi đó Cố Dịch định để Lâm Diệu Dung làm nữ chính, muốn cô ta đè đầu tôi, chèn ép tôi một chút.
 
Anh ta còn ám chỉ tôi hãy đến cầu xin hắn, rằng chỉ cần tôi chịu nhún nhường, anh ta sẽ giúp tôi giành được vai nữ chính.
 
Thật ra tôi không mấy quan tâm mình có phải là nữ chính hay không, thậm chí còn không quan tâm đến bộ phim này.
 
Chẳng qua là vì phim này có Cố Ngộ nên tôi mới muốn vào đoàn, muốn làm nữ chính của phim này.
 
Muốn được ở bên Cố Ngộ lâu hơn một chút.
 
Lúc ấy tôi quả thật có ý định đến cầu xin Cố Dịch.
 
Nhưng còn chưa kịp đi, Cố Ngộ đã lấy lý do khí chất của Lâm Diệu Dung không hợp với vai nữ chính, kiên quyết phản đối mọi người, giành vai cho tôi.
 
Vì chuyện này, Cố Dịch rất tức giận, dùng quan hệ và tài nguyên cắt hết mấy hợp đồng quảng cáo của Cố Ngộ.
 
Tôi đau lòng rất lâu, nhưng Cố Ngộ lại dường như chẳng để tâm chút nào.
 
Lâu lắm rồi tôi mới thấy vui như vậy, bắt đầu mong chờ vào cuộc sống.
 
Đến bản thân tôi cũng thấy ngạc nhiên.
 
Gặp lại Cố Ngộ như khiến tôi được sống lại.
 
Như cây khô gặp mùa xuân, lại đâm chồi nảy lộc.
 
Con người thật tham lam.
 
Trước kia tôi nghĩ chỉ cần ông trời cho gặp lại cậu ấy một lần là đủ mãn nguyện rồi.
 
Gặp rồi lại muốn được gần gũi hơn.
 
Càng tiếp xúc lại càng thấy Cố Ngộ đúng như mình tưởng tượng: lương thiện, dũng cảm.
 
May mà không giống ông anh cố chấp, kiêu căng của cậu ấy.
 
Vừa mừng vừa muốn nhiều hơn - muốn gần cậu ấy hơn.
 
Cho nên khi Cố Ngộ hỏi tôi có muốn làm nữ chính không, tôi nói muốn.
 
Khi cậu ấy nói, cảnh hôn nhiều sẽ dễ tạo bùng nổ, cần thêm vài cảnh hôn với tôi, tôi không chút do dự mà đồng ý.
 
Không nên thế này mới đúng… nhỉ?
 
 
Bình luận
Quảng cáo tại đây
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo