01
"Anh trai, sao anh lại tới đây? Đến thăm em à?" Ảnh đế cười nói với kim chủ.
"Ừ, tiện thể tới xem Tịch Vũ diễn." Kim chủ Cố Dịch liếc nhìn tôi một cái rồi nói.
"Anh đối xử với nghệ sĩ nữ trong công ty cũng ân cần quá nhỉ." Ảnh đế Cố Ngộ cười nói.
Cố Dịch không đáp, đi đến bên tôi, thấp giọng chỉ đủ hai người nghe thấy:
"Vội vàng tiếp cận Cố Ngộ vậy sao? Tài nguyên của công ty không đủ thỏa mãn cô à?"
Tôi ngẩng đầu nhìn anh ta, ánh mắt hay giọng điệu của anh ta đều như vậy, lạnh lùng không chút nhiệt độ.
"Anh, anh đang nói gì với chị Tịch vậy?" Không biết từ lúc nào, Cố Ngộ đã đi tới.
Thấy Cố Ngộ tới, Cố Dịch buông tôi ra.
"Khen cô ta thật giỏi!" Cố Dịch cười lạnh, liếc tôi một cái.
"Vai nữ chính bộ phim này vốn là của Diệu Dung, không hiểu sao lại biến thành cô ta, Diệu Dung còn bị đẩy xuống làm nữ phụ?"
"Anh, đừng giận chị Tịch, là em chủ động tìm chị ấy làm nữ chính đó." Cố Ngộ giải thích.
"Ồ? Nhưng bộ phim này là anh đầu tư cho Diệu Dung mà." Cố Dịch nói.
Anh ta đang cố tình làm tôi khó xử.
"Em thấy chị Tịch hợp vai hơn chị Diệu Dung." Cố Ngộ đứng chắn trước tôi, chắn ánh mắt lạnh băng của Cố Dịch.
"Vậy à? Nếu anh kiên quyết để Diệu Dung diễn nữ chính thì sao?" Cố Dịch hỏi.
"Vậy em không diễn nữa, anh tìm nam chính khác đi."
Cố Ngộ kiên quyết nói, "Anh thiên vị quá, đều là nghệ sĩ cùng công ty, sao đối xử tốt với Diệu Dung mà không cho chị Tịch tài nguyên gì cả. Chị ấy vào nghề hai năm rồi mà vẫn là nghệ sĩ tuyến mười tám, không có lấy một tác phẩm tiêu biểu."
Cố Ngộ bất bình thay tôi.
"Em quan tâm cô ta ghê nhỉ!" Ánh mắt Cố Dịch nheo lại nguy hiểm.
Cố Ngộ còn định nói thêm, nhưng bị trợ lý từ đâu xuất hiện gọi đi.
Cố Dịch tiến lên ôm lấy tôi, ghé vào tai tôi lạnh lùng cảnh cáo:
"Đừng quên bổn phận của mình, tránh xa Cố Ngộ ra."
Hơi thở nóng rực phả vào tai khiến tôi vô thức tránh né theo bản năng.
Cố Dịch cau mày tỏ vẻ không hài lòng.
Giữa lúc đó đạo diễn đến gọi chúng tôi quay tiếp.
Nhưng tay Cố Dịch vẫn gắt gao giữ lấy eo tôi.
Tôi chỉ là một nghệ sĩ tuyến mười tám, không dám để cả đoàn phim phải chờ mình.
Không nhịn được giãy giụa.
"Đừng cử động." Cố Dịch lại nheo mắt, siết tay mạnh hơn.
Cả eo tôi như sắp bị anh ta bóp gãy.
"Đạo diễn đang thúc giục rồi, mọi người đều đang chờ." Tôi khó khăn nói.
"Cứ để họ chờ!" Cố Dịch ngang ngược nói rồi cúi xuống hôn tôi.
Anh ta nói nghe thật nhẹ nhàng. Cũng phải thôi, anh ta là nhà đầu tư, cả đạo diễn lẫn đoàn phim đều kiêng dè anh ta, nịnh bợ anh ta.
Còn tôi thì không ai coi trọng.
Tôi nghiêng đầu né tránh nhưng vẫn không thoát được.
"Anh Dịch." Một giọng nữ ngọt ngào vang lên.
Quay đầu lại, thì ra là Lâm Diệu Dung.
Nghe tiếng cô ta, Cố Dịch lập tức buông tôi ra, bước về phía cô ta.
Tôi thở phào nhẹ nhõm, vội vàng chạy đi quay phim.
Cố Dịch đối với tôi và với Lâm Diệu Dung, đúng là một trời một vực.
Công ty giải trí Duyệt Tự mà tôi đang làm, vốn là Cố Dịch mở ra để nâng đỡ Lâm Diệu Dung.
Còn tôi chỉ là "tiện tay."
Mọi nguồn lực và sự chú ý của công ty đều tập trung vào Lâm Diệu Dung.
Cô ta là trung tâm, là trọng điểm.
Còn tôi, chỉ là bông hoa bên lề có cũng được, không có cũng chẳng sao.
Vậy nên Lâm Diệu Dung liên tục ôm về vai nữ chính trong các dự án lớn, còn tôi thì tài nguyên ít ỏi đến thảm thương.
Ngay cả Cố Ngộ cũng nhìn ra điều đó.
02
Cơm hộp trong đoàn phim rất dở.
Đồ ăn thì mặn, cơm thì khô cứng, thỉnh thoảng còn bị sượng.
Tôi thường ăn một miếng rồi không nuốt nổi.
Cố Ngộ tốt bụng, có đầu bếp riêng cũng không quên đặt làm thêm cho tôi một phần.
"Anh tôi thật quá đáng, rõ ràng đều là nghệ sĩ cùng công ty mà đối xử phân biệt đến vậy sao."
Tôi chỉ cười cười, không nói gì.
"Nhưng chị đừng lo, chị học nhanh, lại chịu khó, muốn nổi tiếng không khó đâu." Cố Ngộ an ủi.
Cậu ấy thật sự rất quan tâm đến tôi.
Diễn xuất của tôi thực ra rất kém, có lẽ đó cũng là lý do tôi mãi vẫn là tuyến mười tám.
Đôi lúc tôi cảm thấy Cố Ngộ rất ngây thơ.
Cậu ấy có gia thế chống lưng, nhưng quyền lực thực sự lại nằm trong tay người anh trai - Cố Dịch.
Thế nhưng, sự đáng yêu của Cố Ngộ lại nằm chính ở sự ngây thơ và nhiệt tình ấy.
Dù sao thì tấm lòng đó cũng khiến tôi cảm thấy ấm áp, nên tôi cười nói:
"Vậy thì nhờ cả vào cậu rồi."
"Tiểu Ngộ, chị Tịch, quan hệ của hai người tốt ghê nha." Không biết từ lúc nào, Lâm Diệu Dung lại xuất hiện.
Cô ta đã đến, vậy thì...
Quay đầu nhìn lại, quả nhiên Cố Dịch cũng có mặt, sắc mặt lạnh tanh.