Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7fQu9Wedz6

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Chương 3
5
 
Tôi nằm dài trên ghế sofa trong phòng khách, vừa xoa cái bụng căng no vừa xem phim truyền hình, thì thấy Từ Hiên mặt mày nặng nề đi thẳng về phía tôi.
 
Anh đứng chắn trước mặt, nhìn xuống tôi với dáng vẻ muốn tạo áp lực.
 
“Mẹ anh nuôi anh lớn khổ cực biết bao, chẳng lẽ em không thể nhường bà một chút sao?”
 
Tôi thật lòng thắc mắc:
 
“Mẹ anh nuôi anh chứ có nuôi tôi đâu, sao tôi phải nhường bà ấy?”
 
Từ Hiên nghẹn lời, nhưng vẫn không từ bỏ việc lấy đạo lý ràng buộc tôi.
 
“Chúng ta chẳng phải đã là một nhà rồi sao? Mẹ anh cũng là mẹ em, em đối xử với bà như vậy, lỡ truyền ra ngoài không sợ bị người ta chê cười à?”
 
Nhìn dáng vẻ nhăn nhó của anh, tôi chỉ biết kéo tay anh an ủi.
 
“Anh cứ yên tâm, tính tôi ghét nhất là để người khác nói xấu sau lưng. Nếu ai dám nói bậy về tôi, tôi đảm bảo sẽ nhổ luôn cái lưỡi của cô ta.”
 
Nói dứt câu, sắc mặt Từ Hiên càng trắng bệch.
 
Thấy anh trông đáng thương như vậy, tôi không nhịn được mà hôn lên môi anh một cái.
 
“Đừng nghĩ mấy chuyện không vui nữa, đi ăn cơm thôi. Ăn xong rồi còn phải lo chuyện chính nữa đó.”
 
Một lúc lâu sau, Từ Hiên mới yếu ớt gượng ra một chữ “Ừ”.
 
 
 
6
 
“Chuyện chính” mà tôi nói, dĩ nhiên là chuyện sinh con.
 
Tôi đã chờ trong phòng ngủ cả buổi, không ngờ Từ Hiên lại dẫn cả Tống Mỹ Lệ cùng bước vào.
 
“Tôi biết hai đứa đều chưa có kinh nghiệm, nên đặc biệt đến chỉ dạy cho.” – Tống Mỹ Lệ nói vậy.
 
Điều này ngược lại khiến tôi tò mò:
 
“Chỉ dạy thế nào?”
 
Bà ta lấy ra kính lúp và đèn pin.
 
“Người phụ nữ, quan trọng nhất chính là trinh tiết. Người không sạch sẽ thì chẳng sinh ra được thứ gì tốt đẹp cả. Con mau cởi đồ ra, để tôi kiểm tra kỹ một chút.”
 
Nói xong, bà ta đưa tay muốn cởi áo ngủ của tôi.
 
“Không được!”
 
Tôi hất mạnh tay Tống Mỹ Lệ ra.
 
“Mẹ tôi từng dặn, không được để người khác thấy cơ thể mình.”
 
Thấy tôi phản kháng, bà ta lại càng hăng hái.
 
“Có gì đâu, tôi đâu phải người ngoài. Con cứ né tránh thế này, chẳng lẽ trong lòng có quỷ? Mau cởi đồ ra cho tôi xem!”
 
Tống Mỹ Lệ bất ngờ mạnh tay kéo áo tôi.
 
Tôi sợ quá, liền vung tay cho bà ta một cái tát.
 
Bà ta hét thảm, ngã dúi vào tường.
 
Từ Hiên vội đỡ lấy mẹ, trừng mắt với tôi:
 
“Em quá đáng thật rồi! Dù thế nào cũng không thể động tay với mẹ anh!”
 
Tôi không thể tin nổi, trừng lại Từ Hiên:
 
“Anh dám to tiếng với tôi???”
 
Từ Hiên nghẹn lời:
 
“Anh… anh không, anh chỉ muốn khuyên em bình tĩnh lại thôi.”
 
Tôi từ nhỏ đến lớn chưa từng chịu uất ức thế này, lập tức tung ra “Giáng Long Thập Bát Chưởng” thẳng vào mặt anh.
 
“Cút! Cả hai người mau cút ra ngoài cho tôi!”
 
Thế là Từ Hiên và Tống Mỹ Lệ bị tôi vừa tát vừa đạp, thẳng tay đuổi ra khỏi nhà.
 
Đêm đó, hai mẹ con họ đứng trong gió lạnh suốt một đêm, suýt nữa lại phải nhập viện.
 
Hôm sau, Từ Hiên cuối cùng cũng nhận ra lỗi lầm, kéo theo Tống Mỹ Lệ chân thành xin lỗi tôi.
 
Tôi vốn không phải kẻ nhỏ nhen, chỉ bắt Từ Hiên viết bản kiểm điểm 5000 chữ, sau đó cũng bỏ qua.
 
Sau khi Tống Mỹ Lệ rời đi, tôi mới nói với Từ Hiên:
 
“Thật ra, mẹ anh nói cũng không sai, trinh tiết đúng là quan trọng. Lỡ nhiễm bệnh gì bẩn thỉu thì phiền lắm.”
 
Từ Hiên gật gù đồng ý:
 
“Đúng vậy! Mẹ cũng là vì nghĩ cho chúng ta thôi.”
 
“Vậy thì mau cởi đồ ra đi.”
 
“Làm… làm gì cơ?” Từ Hiên cảnh giác che ngực, dè chừng nhìn tôi.
 
“Tất nhiên là để kiểm tra chứ còn gì!” Tôi cầm lấy đèn pin và kính lúp, nghiêng đầu cười, “Ông xã, anh không phải loại đàn ông bẩn thỉu đấy chứ?”
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo