BÙA BÌNH AN VÀ SỢI CHỈ TÌNH YÊU - 5

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Hai năm trước, vì tôi mà Cố Úc Trạch xảy ra xung đột với mấy tên định giở trò trong quán bar.
 
Dù chiếm thế thượng phong nhưng cuối cùng vẫn bị đánh trúng đầu bằng chai rượu, phải khâu vài mũi.
 
Sau khi tỉnh lại thì mắt mờ đi, khiến tôi sợ chết khiếp.
 
Bác sĩ nói phải dựa vào khả năng tự hồi phục, may mắn là chỉ mờ trong nửa tháng, mắt cậu ấy sau đó vẫn sáng khỏe, nhưng cũng không loại trừ nguy cơ để lại di chứng.
 
Nay nghe cậu ấy nói mắt khó chịu, tôi sao có thể không lo.
 
Vậy mà sắc mặt Cố Úc Trạch lại càng u ám hơn, lần đầu tiên trước mặt tôi giận đến mức đập cửa bỏ đi.
 
Tiếng sập cửa rất to và chói tai, tôi sững người tại chỗ, lần đầu tiên, tôi không muốn đuổi theo dỗ cậu ấy nữa.
 
9
 
Cố Úc Trạch lại chiến tranh lạnh với tôi rồi, mà theo tôi thì hoàn toàn vô cớ.
 
Tôi ngẩn người tại bàn làm việc một lúc, Tiểu Diệp bên cạnh liền thò đầu lại gần, ánh mắt khẩn cầu nhìn tôi: "Chị Nhiên, cơm cơm, đói đói."
 
Gần đây Cố Úc Trạch không đến công ty đón tôi, cô ấy thèm ăn "đường couple" sắp phát điên, liền nhảy múa trước mặt chính chủ là tôi đây.
 
Tôi liếc mắt nhìn cô ấy, uể oải nói: "Không có."
 
Tiểu Diệp phản ứng còn lớn hơn cả tôi - người trong cuộc, không biết trong đầu cô ấy đang tự biên tự diễn cái gì, như thể trời sập đến nơi, giọng run run: "Chị Nhiên, chị với anh ấy chẳng lẽ chia, chia…"
 
"Không đâu."
 
Nghe vậy tôi có chút bực bội ngắt lời cô ấy, tôi chưa từng nghĩ sẽ chia tay với Cố Úc Trạch.
 
Nói thì nói vậy, nhưng nhớ tới thái độ gần đây của cậu ấy, tôi lại hơi do dự.
 
Một bụng ấm ức, một đầu nghi ngờ không nơi trút, tôi nhìn vẻ tò mò của Tiểu Diệp, không nhịn được hỏi cô ấy.
 
"Này, nếu bạn trai em gần đây cứ vô cớ giận dỗi chiến tranh lạnh, thì có thể là vì sao? Lúc đó nên xử lý thế nào thì tốt?"
 
Tiểu Diệp tròn mắt kinh ngạc: "Anh ta dám đối xử với chị như vậy á?"
 
Lần này cô ấy chẳng còn tâm trạng ship couple nữa, đập bàn bày ra bộ dạng cực kỳ tức giận.
 
"Còn vì sao nữa, chiến tranh lạnh vô cớ chẳng phải là muốn chia tay sao, giống y chang tên bạn trai cũ của em!"
 
"Chị chính là cưng chiều anh ta quá mức vì anh ta nhỏ tuổi hơn chị thôi, em nói thật, cứ mặc kệ anh ta đi, cho anh ta 'lạnh' một thời gian."
 
Nhưng tôi sợ Cố Úc Trạch sẽ khóc, đôi mắt như sói con của cậu ấy, chỉ vì một mình tôi mà bỏ hết kiêu ngạo, ánh mắt đẫm nước khiến người ta không thể không xót xa.
 
Tiểu Diệp ở bên cạnh vẫn hùng hồn khẳng định: "Theo kinh nghiệm nhiều năm của em thì cách này hiệu quả nhất, đảm bảo anh ta lần sau không dám vô lý nữa."
 
Cô gái nhỏ mới hai mươi mấy tuổi đầu, tôi cũng hơi nghi ngờ.
 
"Em lấy đâu ra kinh nghiệm nhiều năm thế?"
 
"Tất nhiên là từ nhiều năm đọc tiểu thuyết mà có!"
 
 
Tôi bán tín bán nghi.
 
Cứ như vậy mà năm ngày trôi qua, tôi và Cố Úc Trạch không ai liên lạc với ai.
 
Đây đã là lần chiến tranh lạnh dài nhất giữa chúng tôi từ trước đến giờ.
 
Tôi bắt đầu không chịu nổi nữa, quyết định chủ động dỗ cậu ấy, biết đâu giờ em bé nhà tôi lại đang trốn ở đâu đó khóc thút thít.
 
Sau khi hạ quyết tâm, tan làm tôi vội vàng đến trường của Cố Úc Trạch tìm cậu ấy.
 
Xui xẻo thay, Trần Thâm lại chặn tôi dưới lầu công ty, kể từ sau khi biết tôi có bạn trai, đây đã là lần thứ năm anh ta đến cản tôi rồi.
 
Trong năm ngày này, số lần anh ta nói chuyện với tôi chắc còn cao hơn tỷ lệ đạo văn bài tốt nghiệp đại học của anh ta.
 
"Nhiên Nhiên, chúng ta quay lại đi."
 
"Anh biết em chỉ vì giận anh nên mới tìm bạn trai thôi."
 
"Anh sớm đã cắt đứt với Tô Nhu rồi, chuyện đêm đó chỉ là sai lầm, mình quên nó đi nhé?"
 
"Hơn nữa, tình cảm thanh mai trúc mã bao năm nay, anh biết em không quên được anh."
 
"Em xem này, anh còn mua hoa hồng đỏ - loài hoa em thích nhất cho em đây."
 
"…"
 
Nhìn vẻ mặt vừa bình thường vừa tự tin của Trần Thâm, tôi nhịn không nổi nữa, bùng nổ.
 
"Quay lại á? Vài năm không gặp, tôi không ngờ anh còn có sở thích làm 'kẻ thứ ba' đấy."
 
"Nhà không có gương thì cũng phải có nước tiểu để soi chứ, từ đầu đến chân anh có điểm nào sánh được một phần nhỏ bạn trai tôi?"
 
 
Bình luận
Quảng cáo tại đây
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo