Bí Mật Âm Dương - Chương 36

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Chương 36 - Thiếu



Tôi trừng lớn hai mắt, ngây ngốc nhìn hai cái tay từ trong gương duỗi ra kia.


Ngoại trừ hai cái tay kia, một khuôn mặt đầy máu cũng xuất hiện ở trong gương, nó giãy giụa, tựa hồ là muốn từ trong gương chui ra.


Ngay sau đó, ánh mắt của nó chạm phải ánh mắt của tôi.


Bốn mắt đối diện nhau trong phút giây kia, nó co rụt trở về, hai cái tay kia cũng co rụt trở về.


Mặt gương khôi phục lại bình thường, chỉ bất quá trên mặt gương xuất hiện một đạo vết rách rất dài......


Trường học chúng tôi mỗi một cái ký túc xá đều có chuẩn bị một tủ bị loại này, sau đó trên tủ có gương toàn thân, tấm gương toàn thân này cũng là tấm gương duy nhất của ký túc xá chúng tôi.


Đang treo lơ lửng trên đèn bàn chị gái há to miệng, vẻ mặt hưng phấn nói: 'Có ý tứ, có ý tứ nha......'


Tôi chỉ cảm giác tư duy rất loạn.


Lúc này tôi nghĩ đến trang viên Đào gia......


Trong trang viên ngoại trừ gương, tất cả vật có thể phản quang đều xuất hiện vết rách.


Nếu không phải là tận mắt nhìn thấy một đôi tay xé rách mặt gương, tôi căn bản sẽ không theo phương hướng này đi suy nghĩ.


Thứ bẩn thỉu của trang viên, theo tôi về ký túc xá rồi sao?


Rốt cuộc từ trong gương chui ra là cái gì?


Trong lúc nhất thời, trong lòng tôi nhiều hơn rất nhiều nghi vấn.


Chị gái lúc này thân hình lóe lên, xuất hiện ở bên giường của tôi.


Cô đi tới trước gương, hai tay chắp sau lưng, lẳng lặng nhìn chằm chằm vào gương xem.


Xem rất lâu, cô gật đầu.


Tôi còn tưởng rằng cô nhìn ra được cái gì, kết quả cô nói một câu: 'Thì ra chị đẹp gái như vậy.'


Tôi: '......'


Tôi đứng dậy xuống giường, đối với chị ấy sử dụng một ánh mắt, ý bảo chị ấy theo tôi.


Sau đó, tôi rời khỏi ký túc xá, đi thẳng tới nóc nhà giáo học lầu đối diện.


Cuối tuần buổi chiều cái giờ này, trên nóc nhà một người cũng không có.


Tôi đóng cửa nóc nhà lại, nhỏ tiếng hỏi chị gái: 'Trong gương là cái gì?'


'Không biết, chưa từng nghe, lần đầu gặp.' Chị gái lắc đầu.


'Vừa rồi nó xé rách mặt gương, chị nhìn thấy rồi chứ?' Tôi mở miệng hỏi dạo.


Chị gái gật đầu: 'Nhìn thấy rồi, cũng rất có ý tứ.'


'Ở chỗ nào có ý tứ? Rõ ràng kinh khủng như vậy'"Tôi biểu thị đặc biệt cạn ngôn.


Chị gái cười khúc khích nói: 'Ngươi quỷ đều không sợ, sợ cái này trò chơi?'


'Em quả thật không sợ quỷ, nhưng nhìn đến một ít tràng cảnh khủng bố, trong lòng em vẫn là sẽ run lên, dù như thế nào thì em cũng là một con người a, em khẳng định sẽ có thần kinh căng thẳng.' Tôi trừng mắt nói.


'Đệ, cái đó đùa nghịch ý thật sự là chị không biết, chị gái nếu là biết nó là thứ gì, còn có thể không nói cho ngươi biết sao?'


'Sẽ không phải là thứ bẩn thỉu trong trang viên Đào gia? Sau đó theo tới rồi sao?' Tôi đưa ra suy đoán trong lòng.


Chị gái học theo dáng vẻ của sư phụ tôi, sờ cằm: 'Em nếu là muốn biết chân tướng lời nói chính mình đi điều tra, em hỏi chị lời nói, chị còn thật sự là không biết.


Bất quá em nếu là muốn biết chân tướng, muốn đi điều tra lời nói, chị khẳng định sẽ ủng hộ em, cũng sẽ bảo hộ em!'


Tôi vuốt cằm: 'Thế giới trong gương có thể thông vãng chúng ta cái thế giới này?'


Về phương diện này, sư phụ cũng không cùng tôi nói qua.


Chị gái cười nói: 'Nó đều có thể từ trong thế giới trong gương đi ra, nói như vậy, chúng ta khẳng định cũng có thể đi vào.'


'Được rồi, trước đi về nhìn xem.' Tôi xoay người hướng cầu thang đi xuống.


Chị gái nhảy đến trên vai của tôi ngồi xuống, phát ra một tiếng cười kỳ quái: 'Vốn dĩ cùng em sẽ rất nhàm chán, không nghĩ tới cái này lại rất có ý tứ nha.'""Trên đường trở về ký túc xá, tôi từ xa xa liền nhìn thấy Vương Bình một mình đang ở trên thao trường nhảy cóc.


Cái tên này một chút liền đứng dậy chạy vài bước, rất trơn tru, trông rất buồn cười.


Tôi ở trong lòng nghĩ, anh ta như vậy trộm lười biếng, nếu là bị Mã Hữu Mai đuổi kịp mà nói, chỉ sợ lại muốn bị đổ nhào.


Bất quá Vương Bình cái tên này cũng là da mặt dày, thuộc về loại không để ý gì những cái đó.


Bình thường ở trong ký túc xá vụng trộm ăn đồ của tôi, bị tôi bắt được tại trận vài lần, mỗi lần tôi nói anh ta, anh ta đều biểu thị không sao cả, không quan tâm đến.


Thậm chí có lần tôi mất năm đồng tiền, tôi một mực hoài nghi là anh ta làm, thế nhưng là tôi cũng không vạch trần.


Đều là một cái ký túc xá, nếu như tin tức của anh ta bị truyền bá ra ngoài, vậy anh ta ở trường học liền không mặt mũi gặp người rồi.


Tôi cái người này, vẫn là tương đối coi trọng cảm tình, dù sao từ sơ nhất cùng nhau ở đến bây giờ rồi.


Dù sao sang năm liền tốt nghiệp rồi, thời gian trôi qua thật nhanh chỉ như một cái chớp mắt.


Về đến ký túc xá, Mã Kiệt nằm ở trên giường đang xem tiểu thuyết.


Tôi phát hiện, Giang Khôn không thấy rồi.


Chỉ thấy giường của Giang Khôn giường chiếu trống trải.


Tôi mở miệng hỏi: 'Mã Kiệt, ký túc xá trưởng đâu?'


Mã Kiệt à một tiếng, buông tiểu thuyết xuống: 'Anh nói cái gì?'


'Tôi nói ký túc xá trưởng đâu? Béo tử (Giang Khôn) đi đâu rồi?' Tôi thật không nói nên lời, cái tên này thật đúng là xem tiểu thuyết nhìn đến tẩu hỏa nhập ma rồi, chính diện cùng anh ta nói chuyện, anh ta đều có thể nghe không thấy.


Anh ta gãi đầu nói: 'Vừa rồi còn đang ở trên giường xem video đấy, tôi không biết anh ta đi đâu rồi, tôi vẫn luôn đang xem sách, căn bản không chú ý.'


Tôi gật gật đầu: 'Anh tiếp tục xem đi.'


và mp4 đang ở trên giường nằm, máy chưa tắt, đang phát tiểu video không lành mạnh. Trên màn hình của mp4 xuất hiện một đạo vết rách.


Tắt máy sau, vết rách trên màn hình liền càng thêm rõ ràng rồi. Lúc mp4 đi ra xán lạn thời điểm, tôi đặc biệt nhìn một chút, vậy mà trên màn hình còn không có cái này đạo vết rách.


Chị gái nhắc như vậy một cái, trong lòng tôi trong nháy mắt liền lạnh một nửa.


Tôi nhỏ giọng nói: 'Chị nói cậu ta có phải hay không là xảy ra chuyện rồi?'


Chị gái lắc đầu: 'Chị không biết.'


'Chị làm sao cái gì cũng không biết? Em chính là muốn để cho chị suy luận một chút xem.' Tôi biểu thị không còn gì để nói nữa rồi.Chị gái cười nói: 'Chị xác định chuyện mới có thể suy luận, không xác định chuyện, hoặc là nói, chị không nhìn thấy sự tình, chị không muốn đi suy luận, suy luận ra đồ vật đều là cảm giác mơ hồ, hàm hồ không rõ định nghĩa.'


Tôi thầm nghĩ, chị thật là rất giỏi nói chuyện. Tôi không thể thắng được chị ấy trong một cuộc tranh luận nào, vì vậy tôi sẽ không đi cùng chị ấy tranh luận làm gì cả. 


Về đến trên giường của mình nằm xuống, tôi lặng lẽ chờ Giang Khôn xuất hiện.


Lúc này trong lòng tôi vẫn là ôm may mắn, đó chính là béo tử rất có thể là đi toilet rồi.


Đột nhiên, cửa ký túc xá mở ra rồi.


Tôi có chút kích động, cho rằng là Giang Khôn trở về rồi, kết quả là nhảy cóc kết thúc Vương Bình.


Anh ta mệt mỏi đầy đầu mồ hôi, trở về liền nằm xuống, sau đó vuốt chân nói: ' Lão bà khốn nạn  Mã Hữu Mai, thật đúng là không đem tôi làm người! Ngày mai chân này của tôi khẳng định lại muốn ê ẩm rồi!'


'Bây giờ liền rất cương ngạnh rồi, vừa rồi bệ cửa ký túc xá tôi đều nhấc không nổi chân rồi, bắp chân thịt quá khó tiếp thu rồi.'


Tôi hỏi đạo: 'Anh có nhìn đến béo tử không?'


'Không có nha, tôi vẫn luôn ở thao trường nhảy cóc.' Vương Bình lắc đầu.


Đến sáu giờ tả hữu.


Đến giờ ăn cơm, tôi và Vương Bình và Mã Kiệt đi nhà ăn ăn cơm, vẫn như cũ không có tìm được Giang Khôn.


Ăn xong cơm, ba người chúng tôi đi ban cấp tìm một chút, thế nhưng là vẫn là không gặp đến anh ta.


Người ở phía trong mp4 thò tay ra khỏi màn hình, sau đó đem anh ta bắt đi vào sao?

 
 
Bình luận
Quảng cáo tại đây
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo