Chương 14 - Ma nữ mặc đồ trắng
Cái gì vậy?
Tôi nhanh chóng xoay người hướng về phía cây hòe già đầu thôn nhìn.
Tối nay độ nhìn thấy rất thấp, mặc dù tôi trời sinh âm dương nhãn, nhưng không thể nhìn trong đêm tối.
Tôi đưa tay từ trong túi áo lấy ra một lá bùa.
Năm chín tuổi tôi đã học với sư phụ thuật phong thủy, trừ quỷ khống quỷ.
Lá bùa này gọi là Dạ Thị Phù, là một loại bùa thường trong quyển thứ hai của « Bí thuật bắt ma ».
Sau khi sử dụng, có thể nhìn đêm ba canh giờ.
Lá bùa này tôi lén vẽ không ít, bình thường ở trường học buổi tối lên nhà xí, có thể dùng đến.
Nguyên nhân rất đơn giản, đèn nhà xí nam của trường chúng tôi là hỏng.
Mỗi lần buổi tối không dùng Dạ Thị Phù đi nhà xí, trong lòng tôi luôn không yên tâm.
Không chừng trong bóng tối có nữ quỷ đang nhìn tôi đi nhà xí, vậy thì xấu hổ chết được.
Sau khi dùng Dạ Thị Phù, khung cảnh bốn phía trong mắt tôi nhanh chóng trở nên rõ ràng.
Còn chưa nói, trên cây hòe ngoại trừ mấy oán linh thường ngày treo ở đó ra, dưới gốc cây còn thêm một bóng người màu trắng.
Đó là một người phụ nữ xõa đầu, cô ta mặc một chiếc áo dài màu trắng, cúi đầu, hướng đầu chính là hướng này của tôi.
Xung quanh cơ thể của nó, quấn quanh tơ lụa âm khí.
Nhìn bộ dạng của nó, ngay từ cái nhìn đầu tiên tôi đã biết nó không phải là một oán linh bình thường, ít nhất cũng phải là tồn tại cấp Lệ Quỷ.
Theo ghi chép bách quỷ trong quyển thứ nhất của « Bí thuật bắt ma », Lệ Quỷ xung quanh thân thể sẽ có âm khí quấn quanh, điều quan trọng nhất là, những âm khí này tụ mà không tan, rất đậm đặc.
Chị gái cười khẽ: "Là một nữ quỷ."
Vừa nói, chị ấy thân hình chợt lóe, chuyển nháy mắt đã đến dưới gốc cây hòe.
Tiếp đó, lại ở trước mặt tôi nhảy lên trên lưng của con Bạch Y Nữ Quỷ kia.
Bạch Y Nữ Quỷ dường như cũng không phát hiện ra sự tồn tại của chị gái, bởi vì cô ta vẫn đứng nguyên tại chỗ, không hề nhúc nhích.
Tôi trừng mắt, trong lòng bắt đầu suy tư.
Trước đây dưới gốc cây hòe không có nó, nó từ đâu đến vậy?
Đang nghi hoặc thì, Bạch Y Nữ Quỷ phát ra một tiếng cười quái dị, sau đó xoay người, hướng về phía con đường ở đầu thôn chạy đi.
Chị gái thì lại lóe người trở lại bên cạnh tôi: "Em trai, nó giống như không muốn hại em, chúng ta đi thôi."Thấy Bạch Y Nữ Quỷ biến mất trên đường cái, tôi gật đầu: "Đi thôi."
Tuy rằng tôi đối với việc bắt quỷ rất tinh thông, và bây giờ tôi cũng coi là một Tróc Quỷ Sư ( thợ săn ma), nhưng tôi không muốn quản chuyện thiên hạ.
Quỷ không phạm ta, ta không phạm quỷ.
Quỷ nếu phạm ta, tôi nhất định sẽ khiến nó hối hận đến cực điểm.
Sư phụ cũng từng nói với tôi, quỷ loại đồ vật này, chia ra tốt và xấu, cũng không phải tất cả oán hồn đều là ác quỷ.
Về đến nhà sư phụ, tôi đem chuyện Lý Nguyệt theo dõi tôi nói với sư phụ.
Sư phụ nghe xong ha ha cười lớn: "Kiến Phi, để ta nói, Lý Nguyệt nhất định là để ý con rồi, chờ con thi đậu đại học, ta liền đi giúp con mai mối."
Chị gái đang ngồi trên lưng sư phụ tôi, đang vuốt đầu trọc lóc của sư phụ.
Nghe sư phụ nói như vậy, chị gái cũng cười phá lên: "Em trai, người phụ nữ kia vẫn là rất xinh đẹp, nếu em thật sự muốn cưới cô ta, em cũng không thiệt thòi."
Tôi vội nói: "Sư phụ, con đối với cô Lý Nguyệt không có hứng thú, sư phụ liền đừng có nhọc lòng."
Sư phụ ưỡn ngực nói: "Con là đồ đệ của ta, trong mắt ta con và con trai ruột của ta không có gì khác biệt."
Lão tử đã nhận con rồi, vậy thì nhất định sẽ cho con mua nhà và xe, sau đó giúp con cưới vợ."
Tôi nhất thời không biết nên nói cái gì.
Sư phụ nháy mắt với tôi: "Sao? Nhìn vẻ mặt của con, là không tính nghe lời ta sao? Con phải nghe lời ta mới được biết không?"
Tôi chỉ có thể thở dài, xoay người đi vào phòng vệ sinh rửa mặt.
Những năm gần đây theo sự phát triển của thời đại, nhà sư phụ có đồ điện tử đầy đủ hết rồi, nhà vệ sinh cũng rất tiện nghi.
Mấy thứ sành điệu thành thị có, sư phụ cũng cơ bản mua hết.
Mấy năm gần đây sư phụ kiếm được không ít tiền, có lần ông ấy uống say đem sổ tiết kiệm và thẻ ngân hàng cho tôi xem, chỉ riêng sổ tiết kiệm đã có sáu, bảy triệu tệ.
Lúc ấy tôi trực tiếp trợn tròn mắt, há to miệng.
Tôi vốn cho là sư phụ có một, hai triệu tệ, nhưng vạn vạn không ngờ tới, chỉ riêng sổ tiết kiệm đã có sáu, bảy triệu tệ rồi!
Sau đó sư phụ lại lấy ra thẻ ngân hàng, rất là đắc ý nói: "Kiến Phi, trong thẻ này còn có năm, sáu triệu tệ nữa đấy! Lần trước giúp một nhà giàu có ở Giang Nam di dời mộ phần, giúp cha của ông ấy tìm một mảnh đất phong thủy bảo địa mới, ông ấy trực tiếp chuyển khoản cho ta ba, bốn triệu tệ."
Chuyện này sự việc phát sinh vào hai năm trước.
Hiện tại tôi ước chừng, sư phụ ít nhất cũng có trên chục triệu tệ tiền gửi.
Đương nhiên, tôi cũng không có ý định chiếm đoạt tiền của ông ấy.
Mục đích của tôi là phải dựa vào chính mình, kiếm tiền, dùng tiền của mình hảo hảo hiếu kính sư phụ.
Sư phụ từng rất tự hào nói với tôi: "Kiến Phi, con học được bản lĩnh này rồi, căn bản không sợ sau này không có cơm ăn. Chỉ riêng một thân phận Phong Thủy Sư, cũng đủ cho con phát tài rồi."
Nhưng sư phụ còn nói với tôi, ông ấy nói chờ tôi thi đậu đại học, sẽ đem chân tướng cái chết của người nhà tôi nói cho tôi, hiện tại vẫn không phải là lúc nói cho tôi biết.
Năm tôi chín tuổi, sư phụ chính thức bắt đầu truyền thụ bản lĩnh cho tôi có nói một câu như thế này: "Kiến Phi, bí thuật phong thủy có thể khiến con phát tài, học rồi sẽ không để con chết đói. Bí thuật bắt ma là vì để con trở thành Tróc Quỷ Sư, như vậy con sau này có thể cho người nhà con báo thù rồi."
Lúc ấy còn nhỏ tuổi tôi liền biết, cái chết của người nhà tôi, nhất định cùng đám tà phái kia có liên quan.
Bằng không những năm này cảnh sát sao lại không có một chút manh mối nào vậy?
Điều quan trọng nhất là, người nhà đối với cái chết của bọn họ cũng một mực im lặng không nói.
Mấy năm nay tôi thỉnh thoảng cũng muốn từ miệng chị gái tôi dò la.
Nhưng mỗi lần tôi hỏi chị gái năm đó đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, chị ấy liền bắt đầu ầm ĩ náo loạn, sau đó khóc lớn kêu to, cuối cùng liền không chơi với tôi nữa.
Thậm chí có lần còn cảnh cáo tôi, chị gái nói: "Kiến Phi, nếu em còn dám nhắc lại những chuyện này, chị liền không để ý đến em nữa."
Cái chết của người nhà vẫn luôn là khúc mắc lớn nhất trong lòng tôi.
Hạt giống cừu hận từ năm năm tuổi đã chôn sâu trong lòng tôi.
Tôi đã thề trước mộ của người nhà, tôi nhất định sẽ báo thù cho họ.
Cho nên khi sư phụ nói học « Bí thuật bắt ma » có thể báo thù, tôi học đặc biệt nghiêm túc, rất dụng công.
Đầu óc tôi tương đối linh hoạt, học đồ nhanh, sư phụ thường xuyên khen tôi thông minh.
Thầy giáo ở trường cũng thường khen tôi, bởi vì có một số đề mục, thầy nói một lần là tôi sẽ biết.
Lấy lời của thầy giáo mà nói, tôi là một học sinh rất có tiềm năng.
Nhưng theo tôi thấy, tôi chỉ là trí nhớ hơn người ta một chút mà thôi.
......
Rửa mặt xong, tôi thay quần áo rồi đến phòng khách xem tivi.
Sư phụ cũng đang tựa vào ghế hút thuốc xem tivi.
Lúc này, tôi đột nhiên nghĩ đến một việc còn chưa nói với sư phụ.
Chính là chuyện Bạch Y Nữ Quỷ dưới gốc cây hòe.
Đợi tôi nói xong, sư phụ đột nhiên từ trên ghế ngồi dậy.
Ông vỗ vỗ đầu mình, lẩm bẩm nói: "Không tốt không tốt, lại có người biến thành Lệ Quỷ!"
Vừa nói, cầm lấy cây kiếm gỗ đào treo trên tường: "Kiến Phi, ta phải đi một chuyến đến Tiểu Đường Thôn!"
Thấy sư phụ một bộ dạng vội vàng, tôi biết có chuyện xảy ra rồi.
Vì vậy mở miệng nói: "Sư phụ, con đi cùng sư phụ!"
Cũng đang xem tivi, chị gái cười hì hì nói: "Vốn chị còn muốn ở lại xem tivi, nhưng nếu em cũng muốn đi, vậy chị cũng đi."