Bí Mật Âm Dương - Chương 13

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Chương 13: Vô lý nghiêm trọng
 


Thấy tôi trừng trừng nhìn mình, sắc mặt Lý Nguyệt liền biến đổi rõ rệt. Cô ta nhỏ giọng giải thích: "Chị đi hơi vội, lạc đường trong thôn, rồi vừa hay thấy em, nên chị cứ đi theo em..." 
 

Chưa đợi cô ta nói xong, tôi đã gầm lên cắt ngang lời: "Chị nói dối! Cái thôn của chúng ta có tí xíu thế này, chị cũng có thể lạc đường được sao?" 
 

Cô ta ấp úng muốn giải thích thêm, tôi tiếp tục: "Cút đi! Đây là nhà của em!" 
 

"Em trai, đừng giận mà, chị chỉ đùa với em thôi, chị xin rút lại những lời vừa nói, xin lỗi em." Cô ta khẽ nói. 
 

Vừa dứt lời, chị gái tôi đang nằm trên bàn liền nhào thẳng về phía cô ta. Chưa đợi cô ta kịp phản ứng, cô ta đã bị chị gái tôi đè xuống đất. 
 

Chị gái chỉ dùng tay trái ghì chặt cô ta xuống, giơ tay phải lên, đôi mắt đỏ ngầu nhìn tôi: "Em trai, có cần giết chị ta không?" 
 

Lý Nguyệt vùng vẫy hết mình, mặt lộ vẻ kinh hoàng: "Em trai, mau buông tay! Chị chỉ đùa với em thôi, đừng giận mà!" 
 

Tôi nháy mắt với chị gái, ra hiệu cho chị ấy thả Lý Nguyệt ra. Tuy hành vi của cô ta khiến tôi ghê tởm, nhưng chưa đến mức phải lấy mạng chị ta. 
 

Chị gái buông tay, nhảy trở lại lên bàn. 
 

Lý Nguyệt ôm cổ, ho khan dữ dội. Một lúc lâu sau, cô ta mới hoàn hồn, sắc mặt tái mét nhìn tôi nói: "Tốc độ của em nhanh thật, sức lực lại còn lớn hơn cả chị." 
 

Tôi thầm nghĩ, đó đâu phải là tôi, mà là chị gái tôi. Tôi vừa nãy vẫn luôn đứng tại chỗ, căn bản không hề ra tay. 
 

Tôi buông lời: "Chị đi đi." 
 

Cô ta phủi phủi bụi trên bộ vest, nhỏ giọng nói: "Em trai, thật không dám giấu, chị thực sự bị lạc đường, em có thể đưa chị ra đầu thôn được không?" 
 

Thấy cô ta lộ vẻ cầu khẩn nhìn tôi, tôi chợt có chút mềm lòng. 
 

Cô ta lại nói: "Chuyện trước kia thực sự xin lỗi em, sau này chị sẽ không bao giờ đem chuyện này ra đùa với em nữa." 
 

Tôi lạnh nhạt nói: "Đi theo em." 
 

Nói rồi, tôi tắt đèn phòng khách. Chị gái tung mình một cái, nhảy lên ngồi trên vai trái của tôi.
 

Chị ấy nhẹ nhàng như không mang thêm trọng lượng nào, nên tôi chẳng hề cảm thấy gì cả.
 

Ra khỏi sân nhà, tôi đóng cổng sắt lớn lại, khóa chặt.
 

Lý Nguyệt theo sát bên cạnh, mặt đầy ý cười: "Em trai, lần sau đến Giang Nam chơi, muốn ăn gì, muốn đi đâu, chị sẽ chi hết."
 

Chị ta tiếp lời: "Nếu ai dám bắt nạt em ở Giang Nam, chị chắc chắn sẽ giúp em đòi lại công bằng."
 

Tôi biểu cảm bình thản nói: "Nói vậy thì, em có 'tay mắt thông thiên' thật sao?"
 

Chị ta gật đầu rồi lắc đầu: "Tay mắt thông thiên chắc chắn không phải, chỉ là đường đi rộng mở hơn thôi."
 

Ngồi trên vai tôi, chị gái lạnh lùng nói: "Người phụ nữ này không giống dạng người tốt đâu, nếu lần sau cô ta dám bắt nạt em, chị sẽ không nói gì mà sẽ trực tiếp giết cô ta."
 

Tôi buột miệng phản đối: "Giết người là không đúng, không thể giết người."
 

Chị gái nhăn mặt: "Ừ, chị biết rồi."
 

Lý Nguyệt yếu ớt hỏi: "Em trai, em nói với ai thế này?"
 

Tôi nhún vai: "Tự mình nói chuyện với mình."
 

Cô ta rõ ràng không tin, đảo mắt nhìn xung quanh, lẩm bẩm nói: "Không đúng, không cảm nhận được có ai lẩn khuất xung quanh, chị mở cả Thiên Nhãn rồi, người chết cũng không thấy, thật sự là em tự nói một mình hay là cố ý giả thần giả quỷ?"
 

Tôi bắt chước giọng điệu của sư phụ trả lời: "Không nên có quá nhiều vấn đề, biết càng nhiều đối với con không có gì tốt đâu."
 

Cô ta phì cười: "Tuổi còn nhỏ, nói chuyện lại cứ như ông cụ non."
 

Tôi ậm ừ một tiếng: "Sư phụ em cũng nói với em như vậy."
 

"Em trai, em như vậy không tốt đâu, đừng tỏ ra quá thành thục. Chứ không đến khi em lên đại học yêu đương, sau này bạn gái người ta lại nghĩ em già trước tuổi." Cô ta che miệng cười trộm.
 

Tôi liếc mắt: "Nhất định sẽ không có chuyện đó, em lại không phải kiểu thẳng nam trên mạng."
 

"Người ta thường nói người tự phủ nhận mình là thẳng nam thì đều là thẳng nam, còn người thường tự nhận mình là thẳng nam thì đều là cặn bã." Cô ta chép miệng.
 

Tôi cười ha ha: "Nói vậy, chị hiểu rõ nhỉ, vừa nhìn là biết chị có không ít bạn trai rồi."
 

Khiến tôi không dám tin là, cô ta lại khoác lấy bả vai của tôi, còn đem bả vai của tôi sát vào người cô ta: "Em đừng có nói lung tung, chị đến giờ mới chỉ yêu một người thôi, còn là yêu hồi học đại học."
 

"Thật ra, chị thích nhất chính là kiểu em trai như em đấy."
 

Tôi biết cô ta trêu chọc mình, nhưng tôi vẫn cố tình làm ra vẻ ghê tởm: "Ói! Đừng đánh chủ ý với em, mấy bà cô như chị không hứng thú với em đâu."
 

Chị gái trên vai chống má, nhàn nhạt nói: "Thật là vô dụng. Đúng rồi, em trai, ở trường em không có bạn gái nào thích à?"
 

Tôi lắc đầu: "Ở trường em không yêu đương, em lấy việc học làm chính, em không thể yêu sớm."
 

Chị gái duỗi tay sờ đầu tôi: "Nếu có cô gái nào thích em thì có thể nói với chị, chị sẽ giúp em xem xem, đến lúc đó cho em xem xét kỹ lưỡng."
 

Thật ra thì ở trường em bình thường đều lấy việc học làm chủ yếu, mặc dù bây giờ đang là tuổi mới lớn mới bắt đầu biết rung động, nhưng tôi vẫn không vội yêu đương.
 

Trong lớp chúng em có không ít bạn nữ thích một người vừa cao vừa đẹp trai như em, mà bình thường quan hệ của em với các bạn cũng không tệ.
 

Lý Nguyệt siết chặt bả vai tôi: "Nhìn em kìa, chị còn chưa hỏi em, em đã lại tự mình độc thoại rồi."
 

Tôi rụt tay lại, trong lòng lần đầu tiên cảm thấy một cô gái gần gũi như vậy, tim lại đập nhanh hơn, mặt cũng hơi nóng lên.
 

Chẳng lẽ tại da mặt tôi mỏng quá rồi?
 

Hay là vì Lý Nguyệt lớn lên quá xinh đẹp rồi?
 

Tôi không tiếp tục nghĩ nữa, lúc này đã đến đầu thôn rồi.
 

Lý Nguyệt vẫy tay với tôi: "Em trai, em về đi, chị đi đây, hy vọng chúng ta sẽ sớm gặp lại."
 

Tôi cũng vẫy tay, tiễn chị ấy rời đi.
 

Chỉ thấy chị ấy xoay người, sau đó thân hình lóe lên, tốc độ nhanh đến mức khiến tôi kinh ngạc, rất nhanh đã biến mất trong bóng tối.
 

Chị gái từ trên vai tôi nhảy xuống, đứng bên cạnh tôi.
 

Tôi bắt gặp, đồng tử của chị gái lóe lên ánh sáng đỏ quỷ dị, chị ấy chăm chú nhìn theo hướng Lý Nguyệt rời đi, miệng lẩm bẩm: "Đôi chân đẹp như vậy, dưới sự gia trì của bí thuật, tốc độ lại có thể nhanh đến thế. Nếu đem đôi chân kia bẻ gãy, rồi từ từ xé ra, cơ bắp toàn bộ cắt bỏ, da từ từ lột xuống, thịt không cần, toàn bộ vứt vào trong phòng ở, bình thường dùng để quan sát......"
 

Thấy chị gái nói một cách nghiêm túc như vậy, tôi nghe mà da đầu tê dại, vội vàng đưa tay bịt miệng chị lại: "Chị, tốt nhất là chị đừng có ý nghĩ như vậy, vĩnh viễn cũng không được."
 

Chị gái hất tay tôi ra, ngơ ngác nhìn tôi: "Đối phó với kẻ xấu không thể như vậy sao?"
 

Tôi lắc đầu: "Chị không cảm thấy quá tàn nhẫn sao?"
 

Chị gái khẽ cười: "Tàn nhẫn sao? Chị thấy khá tốt đấy chứ."
 

Nói xong, chị ấy quay đầu nhìn một cái, rồi lập tức hạ thấp giọng nói với tôi: "Có thứ gì đó ở dưới gốc cây hòe đang nhìn trộm chúng ta......"
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo