Bạn Trai Cũ Ở Dưới - Chương 20

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Sau kỳ thi, anh được mời tham gia một hội thảo học thuật ngoài trường.

Anh vừa đi, tôi bỗng thấy hơi trống trải.
Trước kia tôi luôn cho rằng mình không phải kiểu “đầu óc chỉ nghĩ đến yêu đương”, vậy mà giờ đây, toàn bộ sự chú ý của tôi lại đặt cả vào Trần Húc Ngôn.

Thế này thì không ổn rồi.

Lục Viễn thi xong liền rủ tôi đi net chơi game.
Tôi chơi rất vui, quên mất điện thoại đang để chế độ im lặng từ lúc thi.

Đến tối, vừa mở máy ra, tôi thấy một loạt cuộc gọi nhỡ từ Trần Húc Ngôn.
Da đầu tôi lập tức căng cứng.

Lục Viễn còn rủ tôi đi ăn, tôi từ chối.
Vừa bước ra khỏi quán net, gió lạnh thổi tới làm tôi hắt hơi một cái.

“Anh mặc thế này không lạnh à?”
Lục Viễn định tháo khăn quàng đưa tôi, tôi vội xua tay ngăn lại.
“Không cần đâu, tôi về ký túc sớm là được rồi.”
“Nhưng mà anh...”

Nhìn thấy nét lo lắng trong mắt cậu ấy, tôi bỗng hiểu ra mọi chuyện.
Tôi học theo dáng vẻ nghiêm túc và kiên quyết của Trần Húc Ngôn, nhìn thẳng vào cậu ấy:

“Lục Viễn, tôi đã có người mình thích rồi. Thế này không thích hợp đâu.”

Cậu ấy khựng lại, nụ cười bên môi trở nên gượng gạo.
“Là Trần Húc Ngôn phải không?”
“Sao cậu biết?”
“Hôm bữa tụi mình liên hoan, lúc anh vào nhà vệ sinh, tôi đứng ngoài tình cờ nghe thấy hai người nói chuyện.”

Lục Viễn thở dài, “Lúc đó tôi vẫn còn chút ảo tưởng, nghĩ rằng anh sẽ không quay lại với cậu ta.”

Tôi cũng từng nghĩ vậy.
Nhưng sau đó tôi nhận ra, người như Trần Húc Ngôn, có lẽ cả đời này tôi cũng chẳng gặp được người thứ hai.

Lục Viễn giấu đi nỗi buồn trong mắt, vẫn cố mỉm cười chúc phúc tôi:

Thôi vậy, đàn ông trên đời này còn nhiều lắm, tôi chẳng dại gì chết chìm ở một mình anh.
Trần Húc Ngôn tuy giỏi đấy, nhưng lần sau thi tranh biện, người đoạt 'biện thủ xuất sắc' chưa chắc đã là anh ấy đâu. Anh chờ mà xem.”

Gần đây, Lục Viễn chăm chỉ hẳn lên, tiến bộ rõ rệt.

Tôi tin rằng chẳng bao lâu nữa, cậu ấy cũng sẽ trở thành ngôi sao mới nổi trong giới tranh biện.
Cậu ấy chào tạm biệt tôi.

Tôi xoay người thì ngay trước cổng trường đã chạm mặt Trần Húc Ngôn.
Phía bên kia đường, anh ấy đứng cạnh một gốc cây, không biết đã nhìn tôi bao lâu rồi.

Tôi đưa tay dụi mũi, có chút chột dạ rồi chạy vội sang.
Trần Húc Ngôn nhìn tôi một cách bình tĩnh, chẳng nói một lời.

Cảm giác như sự yên tĩnh trước một cơn bão lớn.

“Anh về khi nào thế? Vừa nãy sao không gọi em?”
“Em chơi cả chiều, trông vui vẻ quá mà.” Giọng anh ấy lấp lửng, đầy mùi giấm.

“Chỉ là xả hơi sau kỳ thi thôi mà.”

“Ồ, xả hơi.” Trần Húc Ngôn khẽ cười, “Em biết anh gọi cho em bao nhiêu cuộc không?”
“…16 cuộc.”
“Biết rõ vậy cơ à? Thế là cố tình không nghe?”

Ánh mắt anh ấy nheo lại, mang theo vẻ nguy hiểm khiến tôi rùng mình.
Tôi vội cười, nhào vào ôm anh ấy.

“Dĩ nhiên không phải rồi, em chỉ là mải chơi game nên quên mất. Hôm nay anh dự hội thảo cảm giác thế nào? Có gặp được mấy học giả lớn không?”
Tôi lập tức lái sang chủ đề khác.

Cậu ta khẽ hừ một tiếng, chẳng thèm mắc mưu.
“Đừng có đánh trống lảng.”
“…”

Tôi đành phải dụi đầu vào lòng anh ấy, nũng nịu than đói.
Trần Húc Ngôn vẫn đưa tôi đi ăn như thường, đối xử với tôi vẫn rất tốt.

Tôi tưởng mọi chuyện đã qua rồi.

Nhưng đến đêm, anh ấy không về ký túc xá, mà dắt tôi đến một phòng game riêng.

Tôi nhìn mấy chiếc máy tính trước mặt, cảm thấy bất an quay đầu lại.
Trần Húc Ngôn chậm rãi cởi khuy áo khoác.

“Thích chơi game đúng không? Vậy tối nay anh sẽ chơi cùng em cho đã.”
“…Không cần đâu…”

Tôi định bỏ chạy, nhưng cuối cùng cũng chỉ là giãy giụa vô ích.
Trần Húc Ngôn ấn tôi ngồi xuống trước màn hình, lạnh lùng nói phải “đòi lại” mười sáu cuộc gọi kia.

Tôi đã khiến anh ấy bất an, khiến anh ấy ghen.
Cậu ta để lại cho tôi vết răng đỏ ửng, dấu tay ở thắt lưng, và vết hằn ở cổ tay.

Sau đêm đó, tôi không dám bỏ lỡ cuộc gọi nào của cậu ấy nữa.

 

Bình luận
Quảng cáo tại đây
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo