Bạn Trai Cũ Không Hề Yếu - Chương 3

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7fQu9Wedz6

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Chương 3
5.
 
Tôi làm thêm xong đã là 8 giờ tối.
 
Về đến phòng trọ, rửa mặt xong thì nghịch điện thoại, phát hiện vòng bạn bè có chấm đỏ.
 
Theo thói quen, tôi bấm mở.
 
Trong 2 tiếng, Mạnh Dữ Chu đăng hơn mười cái trạng thái.
 
Nào là đồ vô lương tâm, toàn là đồ cặn bã, l/ừ/a đ/ảo, sẽ chẳng bao giờ tin nữa…
 
Ảnh đi kèm đều là ảnh tự chụp của anh.
 
Má đỏ bừng, chắc đã uống r/ư/ợ/u.
 
Có tấm để lộ xương quai xanh, có tấm ngậm ống hút, có tấm đôi mắt mông lung nhìn vào ống kính…
 
Tất cả đều chuẩn xác đánh vào trái tim tôi.
 
Trước kia ở bên nhau, tôi thích nhất là nhìn Mạnh Dữ Chu vừa khóc vừa cầu xin tôi tiếp tục.
 
Tôi không nhịn được, ấn like cho cái trạng thái trông như đang khóc kia.
 
Chẳng bao lâu đã nhận được tin nhắn từ anh.
 
【Giúp anh mua một hộp thuốc cảm, loại nào cũng được】
 
Kèm theo chuyển khoản 1000.
 
【Gọi đồ ngoài chậm quá, anh đợi không nổi】
 
Tôi lập tức bật dậy: 【Em tới ngay!】
 
Trong nhà tôi còn mấy hộp thuốc cảm chưa bóc, không nhận thì đúng là ngốc!
 
Mạnh Dữ Chu: 【Đưa địa chỉ cho anh, anh gọi xe cho em】
 
Tôi chẳng nghĩ ngợi, gửi thẳng qua.
 
Mười phút sau, tôi xuống nhà, ngồi xe anh gọi đến thẳng căn hộ của anh.
 
Cửa vừa mở, mùi nước hoa ngọt nồng lẫn hương rư/ợ/u ập vào.
 
Mạnh Dữ Chu mặc một chiếc áo thun đôi in chữ “Anh yêu vợ”.
 
Trên ngón áp út còn đeo nhẫn.
 
“Bạn gái anh chọn đấy. Anh không muốn, nhưng cô ấy ép mặc, ép đeo.”
 
“Em ngồi tạm đi, cô ấy không có ở nhà. Chờ xe anh đặt đến thì em xuống.”
 
Tôi bước vào.
 
Trên sàn trải thảm hồng, sofa bày gối ôm trái tim, bàn trà đặt một cặp ly tình nhân.
 
Mạnh Dữ Chu tỏ vẻ bất đắc dĩ.
 
“Đều là bạn gái anh mua, bảo rằng nhà của hai người thì phải ấm áp ngọt ngào như thế.”
 
Ánh mắt tôi lướt đến đôi dép nữ đặt ở cửa, khẽ mở miệng.
 
“Anh nên mua cho cô ấy đôi mới, chứ không phải để mang hai chiếc toàn chân trái.”
 
Mạnh Dữ Chu cúi xuống, mới nhận ra.
 
Nghiến răng, lẩm bẩm:
 
“Đúng là chỉ đảm bảo tốc độ, chẳng đảm bảo chất lượng, lũ bán hàng khốn kiếp!”
 
Giọng quá nhỏ, tôi không nghe rõ.
 
“Anh nói gì cơ?”
 
“Anh…”
 
Chưa dứt lời, Mạnh Dữ Chu bất ngờ nhào đến, đè tôi ngã xuống.
 
Đầu gối lên ngực tôi.
 
Tim tôi đập loạn lên.
 
“Này, chẳng lẽ anh cũng muốn hồi tưởng cảm giác sao?”
 
Anh không có phản ứng gì.
 
Tôi mới phát hiện người anh nóng rực, đã ngất xỉu vì sốt.
 
Khó khăn lắm mới đẩy được Mạnh Dữ Chu sang, tôi kéo anh lên sofa, cởi áo, dùng cách hạ sốt vật lý.
 
Làn da vốn trắng nõn nay đỏ ửng, kết hợp với đường cơ bắp mượt mà, giống như ánh xuân mời gọi.
 
Phi lễ chớ nhìn, sắc tức là không…
 
Tôi thầm niệm chú thanh tâm, thì nghe tiếng anh thì thào.
 
“Chiêu Chiêu… đừng đi…”
 
Anh vô thức vươn tay, túm lấy vạt áo tôi, giọng khàn nghẹn như con cún nhỏ sụt sùi.
 
“Đừng bỏ anh lại, có được không…”
 
Tim tôi mềm nhũn.
 
Nhìn thấy sợi dây đỏ lộ ra trên cổ tay anh, câu “được” nơi đầu lưỡi, tôi lại nuốt ngược trở về.
 
Không nên để anh vướng thêm vào tôi nữa.
 
 
 
6.
 
Sau khi Mạnh Dữ Chu hạ sốt, tôi liền rời đi.
 
Hôm sau tôi vẫn đi làm ở hiệu thuốc như bình thường, trong túi vang lên tiếng rung của điện thoại.
 
Mở WeChat ra, thấy Mạnh Dữ Chu vừa thu hồi một tin nhắn.
 
Anh chuyển cho tôi 2000.
 
【Tiền công chăm sóc anh】
 
Tôi không khách sáo, nhận ngay, rồi gửi lại một sticker “Cảm ơn ông chủ”.
 
Cảm giác như quay về thời còn đi học, làm chân chạy việc riêng cho anh vậy.
 
Nhưng sau đó Mạnh Dữ Chu không gửi thêm tin gì, chỉ hiện “đang nhập”…
 
Tôi đoán chắc anh đang do dự.
 
Dù sao cũng có bạn gái rồi, lại bị bạn gái cũ lột sạch quần áo…
 
Tôi chủ động nhắn:
 
【Anh yên tâm, tối qua chẳng có gì xảy ra cả. Em sẽ không nói lung tung làm ảnh hưởng tình cảm của anh và bạn gái đâu】
 
Mạnh Dữ Chu im hẳn, không phản hồi nữa.
 
Ngược lại, tôi nhận được tin nhắn từ bạn thân.
 
【Chiêu Bảo, chủ nhật này có lễ kỷ niệm trường, cô chủ nhiệm Lưu mời tụi mình — những cựu sinh viên — về tham gia, cậu đi không?】
 
【Đi】
 
Ngày còn học, cô Lưu thường xuyên quan tâm, giúp đỡ tôi.
 
Nếu không có cô ấy và bạn thân, chắc tôi cũng chẳng vực dậy nổi.
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo