Bạn Gái Toàn Năng - Chương 7

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7fQu9Wedz6

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!


Ăn được nửa bữa, tôi đi vệ sinh một chuyến. Khi tôi ra ngoài, Lý Nhiễm đang đứng bên bồn rửa tay, rõ ràng là đang đợi tôi.


"Chị, em muốn nói chuyện với chị một chút."


Tôi rửa tay, tắt vòi nước:


"Được thôi, em muốn nói chuyện gì?"


Lý Nhiễm nở một nụ cười lễ phép:


"Chị, chị và Hứa Tử Ngôn không học cùng trường, bình thường gặp nhau cũng ít. Chị xinh đẹp như vậy, chắc có nhiều người theo đuổi lắm phải không?"


"Cũng không ít. Giống như em nói, ở trường G chắc cũng không ít người thích Hứa Tử Ngôn."


"Vâng, khoa bọn em có rất nhiều bạn nữ thích Hứa Tử Ngôn, nhưng anh ấy đẹp trai, học giỏi, điều đó cũng bình thường thôi."


"Ừm."


Tôi gật đầu:


"Vậy em cũng thích cậu ấy à?"


Lý Nhiễm sững lại, rõ ràng không ngờ tôi lại hỏi thẳng thừng như vậy. Mặt cô ta đỏ bừng, lấy hết can đảm:


"Vâng, em thích anh ấy, nên chị có thể chia tay với anh ấy được không?"


?


Tôi cũng không ngờ cô ta lại nói thẳng thừng như vậy.


Lý Nhiễm thấy tôi không nói gì, nói tiếp:


"Chị ơi, chị và Hứa Tử Ngôn lâu ngày không gặp, tình cảm rồi cũng sẽ nhạt phai. Em thì khác, em có thể ở bên cạnh anh ấy mỗi ngày, có thể chăm sóc anh ấy. Em sẽ yêu anh ấy hơn chị."


"Hơn nữa, cậu em là giáo sư khoa Y của trường G. Hứa Tử Ngôn ở bên em, tương lai của anh ấy sẽ được giúp đỡ. Còn chị, chị thậm chí còn không đỗ trường G, chị có thể giúp gì cho Hứa Tử Ngôn?"


"Chị ơi, chị có nghe câu này chưa, yêu anh ấy thì hãy rời xa anh ấy. Nếu chị thực sự yêu anh ấy, hãy rời xa anh ấy đi, đừng cản trở anh ấy đến với một tương lai tốt đẹp hơn!"


Tôi nuốt một ngụm nước bọt:


"Em nói cũng có lý."


Mặt Lý Nhiễm lộ ra một nụ cười ngọt ngào. Tôi cũng mỉm cười:


"Em gái nhỏ, người trơ trẽn chị gặp nhiều rồi, nhưng trơ trẽn mà nói một cách thanh cao như em thì đây là lần đầu tiên đấy."


Mặt Lý Nhiễm ngay lập tức sầm xuống, khó coi vô cùng:


"Chị nói vậy là có ý gì?"


"Không hiểu thì thôi."


Tôi vỗ vai cô ta:


"Em gái nhỏ, bỏ cuộc đi, Hứa Tử Ngôn không thèm nhìn em đâu."


Tôi lười lãng phí thời gian với cô ta, quay người bỏ đi.


Tôi trở lại phòng riêng ngồi xuống. Hà Điềm chọc chọc tôi:


"Sao đi lâu vậy?"


Tôi cười nhạt:


"Có người đang pha trà trong nhà vệ sinh. Tớ rảnh rỗi nên thưởng thức một lúc."


Hà Điềm hiểu ý, giơ ngón cái lên với tôi.


Một lúc sau, Lý Nhiễm bước vào, mắt đỏ hoe như vừa khóc, váy ướt gần nửa.


Mọi người xung quanh hỏi cô ta bị sao vậy. Cô ta cẩn thận liếc nhìn tôi, giọng còn nức nở:


"Là lỗi của em, đã làm chị Mộc Mộc không vui. Chị ấy chắc cũng không cố ý đâu, chỉ là không thích em thôi."


Câu nói này "trà" đến mức tôi muốn nôn. Ánh mắt mọi người đổ dồn về phía tôi.


Một anh khóa trên lên tiếng:


"Tử Ngôn, dù là bạn gái cậu, nhưng cũng quá đáng rồi đấy. Dù sao Lý Nhiễm cũng là con gái mà."


Mặt Hứa Tử Ngôn lạnh đi:


"Anh khóa trên, cô ta nói vậy là vậy sao? Bảo bối nhà em, em hiểu hơn ai hết. Cậu ấy dạy dỗ người khác luôn quang minh chính đại, không cần phải lén lút."


Anh khóa trên lắc đầu, có vẻ thất vọng. Không khí trong phòng trở nên im lặng.


Tôi khẽ cong môi, mang theo chút thờ ơ:


"Có một câu em nói đúng, chị thật sự không thích em. Chắc không ai lại thích một người phụ nữ thèm khát bạn trai của mình nhỉ."


Ánh mắt Lý Nhiễm lấp lánh, vẻ mặt lúng túng:


"Em không có, chị ơi em biết chị không thích em, nhưng chị không thể nói bừa!"


Tôi mở điện thoại, vặn âm lượng to nhất. Giọng của Lý Nhiễm vang lên trong phòng riêng yên tĩnh. Những lời cô ta vừa nói đều được ghi âm lại không sót một chữ.


Sau khi phát xong, tôi nở một nụ cười lễ phép nhìn người vừa nói chuyện:


"Anh khóa trên, cô ta không có bằng chứng, em có. Còn chiếc váy của cô ta bị làm sao, chỗ bồn rửa tay chắc có camera giám sát."


Mặt Hứa Tử Ngôn cực kỳ khó coi. Cậu ấy định nói gì đó thì bị tôi ngăn lại.


Dù sao đó cũng là anh khóa trên của cậu ấy, sau này vẫn còn gặp mặt. Biết đâu sau này còn cần người ta giúp đỡ.


Khi quay sang nhìn Lý Nhiễm, tôi đã thu lại nụ cười, thể hiện rõ sự không thích.


"Ban đầu tôi định giữ thể diện cho em, nhưng không ngờ em lại không cần, vậy thì đừng trách tôi. Vì em muốn giả vờ không hiểu và đóng vai vô tội, vậy thì tôi sẽ dạy cho em một bài học."


"Hành vi phá hoại tình cảm của người khác là vô đạo đức. Những người như em, nói một cách phổ biến, được gọi là 'tiểu tam'. Tiếc thay, dù em có tự dâng mình đến, Hứa Tử Ngôn cũng không thèm nhìn em đâu."


"Vậy nên, sau này hãy sống cho ra hồn đi, tự tìm bạn trai bằng năng lực của mình không thơm sao? Cứ ngày ngày tơ tưởng đến người ta, nhìn thấy mà không ăn được, khó chịu lắm đấy!"


Hứa Tử Ngôn lấy điện thoại của tôi lại, nói với anh khóa trên:


"Anh khóa trên, ai đúng ai sai không cần phải nói nhiều nữa chứ? Chúng em đi trước đây."


Nói xong, cậu ấy kéo tôi rời đi, không thèm liếc nhìn Lý Nhiễm nửa con mắt.


Vừa ra khỏi phòng riêng, Hà Điềm gửi cho tôi một tin nhắn:


"Nương nương, vẫn là chị đỉnh nhất, em bái phục!"

 
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo