Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7fQu9Wedz6
MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!
Nhờ sự hướng dẫn của thiên tài Hứa Tử Ngôn, thành tích của tôi đã cải thiện đáng kể. Nhưng đêm sau khi thi xong, tôi vẫn lo lắng đến mức không ngủ được.
Chắc chắn tôi sẽ đạt được kỳ vọng của bố mẹ, nhưng hy vọng vào cùng một trường với Hứa Tử Ngôn thì có lẽ không lớn.
Tôi bật dậy, định ra ngoài đi dạo một chút.
Tinh thần bị dồn nén suốt một thời gian dài, tôi sắp bị thần kinh rồi!
Tôi ngồi trong bồn hoa nhỏ dưới nhà một lúc. Buổi tối mùa hè gió mát thổi qua rất dễ chịu, lòng tôi cũng tĩnh lại nhiều.
Khi tôi định quay về ngủ, có tiếng bước chân phía sau. Tôi quay đầu lại, là Hứa Tử Ngôn.
Cậu ấy ngồi xuống bên cạnh tôi:
"Sao khuya rồi còn chưa ngủ?"
"Không ngủ được."
Tôi bĩu môi một cách chán nản:
"Cậu nói xem nếu tớ và cậu thật sự không học cùng trường thì sao?"
Hứa Tử Ngôn véo má tôi:
"Trước đó nói chuyện lớn lao như vậy, sao đến lúc này lại lo lắng rồi."
Tôi bĩu môi:
"Nói thì ai mà chẳng nói được, nhưng đến lúc thực hiện, chẳng phải là rất khó sao."
Hứa Tử Ngôn không nhịn được cười:
"Vậy thì đừng nghĩ nữa, thi xong rồi, thế nào cũng vậy thôi. Nếu trước đó cậu có thể lý trí phân tích với tớ, thì bây giờ chắc chắn cũng có thể lý trí chấp hành."
Tôi lườm cậu ấy một cái:
"Mỗi mình tớ lo, cậu không lo lắng chút nào à! Có phải cậu chỉ mong không học cùng trường với tớ, để còn khoe sắc dụ dỗ các cô gái khác không!"
"Cậu nghe xem cậu nói có phải là lời của con người không?"
Hứa Tử Ngôn chạm vào đầu tôi:
"Tớ không lo, là vì bây giờ có một chuyện quan trọng hơn thế."
"Chuyện gì?"
"Có phải cậu quên rồi không, chúng ta đã hẹn sau kỳ thi đại học sẽ bắt đầu yêu nhau. Vậy bây giờ cậu có muốn làm bạn gái của tớ không?"
Lời nói của Hứa Tử Ngôn vang vọng bên tai tôi. Xung quanh rất yên tĩnh, yên tĩnh đến mức có thể nghe rõ tiếng tim tôi đập quá nhanh.
Tôi không ngờ cậu ấy lại lo lắng về chuyện này:
"Hứa Tử Ngôn, cậu đang tỏ tình với tớ à?"
Hứa Tử Ngôn rất bình tĩnh:
"Tớ tưởng tớ đã tỏ tình với cậu sáu năm trước rồi chứ!"
Tôi lắc đầu, ánh mắt đầy mong đợi nhìn cậu ấy:
"Cái đó không tính, cậu làm lại một lần nữa."
Tai Hứa Tử Ngôn hơi đỏ, tôi có thể chắc chắn là cậu ấy đang ngại. Tôi cố ý cúi sát lại, giọng nói trở nên mềm mại:
"Anh Tử Ngôn, anh có nói không?"
"Nói!"
Hứa Tử Ngôn hít một hơi thật sâu, nghiêm túc nhìn vào mắt tôi:
"Mộc Mộc, tớ thích cậu, làm bạn gái tớ nhé?"
Người tôi thích tỏ tình với tôi dưới ánh trăng. Sao tôi có thể không rung động chứ!
Tôi nhìn khuôn mặt tinh xảo đến cực điểm của Hứa Tử Ngôn, không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt:
"Cảm ơn nhé!"
Mặt Hứa Tử Ngôn ngay lập tức đen lại.
"Trương Mộc Mộc!"
Tôi có chút rén, nhưng vẫn bật cười vì phản ứng của cậu ấy.
"Aiya, cậu hét gì thế!"
"Không phải cậu bảo tớ tỏ tình sao? Tớ đã tỏ tình rồi, còn của cậu thì sao?"
"Của tớ gì chứ? Tớ chỉ nói cậu tỏ tình, đâu có nói tớ nhất định phải trả lời!"
Hứa Tử Ngôn đưa tay mạnh mẽ ôm lấy vai tôi, nói một cách dứt khoát:
"Tớ mặc kệ, dù sao bây giờ cậu cũng là bạn gái tớ rồi. Vì hành vi không tốt vừa rồi của cậu, tớ phải phạt cậu!"
Tôi nhìn khuôn mặt Hứa Tử Ngôn dần phóng đại trong mắt mình, tim đập càng lúc càng nhanh.
Phải nói là cảnh này thật sự rất phù hợp.
Một đêm có trăng sáng, trong bồn hoa nhỏ yên tĩnh, có gió mát, có hương hoa, và có người tôi yêu.
Tôi nhắm mắt lại, lòng đầy mong đợi.
"Ối!"
Tôi ôm trán mở mắt ra, đối diện với một khuôn mặt đang cười:
"Hứa Tử Ngôn, cậu búng trán tớ làm gì!"
"Vừa nãy tớ đã nói sẽ phạt cậu."
Hứa Tử Ngôn trêu chọc nhìn tôi:
"Hay là cậu nghĩ tớ sẽ làm gì khác?"
Tôi lườm cậu ấy:
"Cậu..."
Lời chưa dứt đã bị chặn lại. Cảm giác mềm mại trên môi khiến má tôi nóng bừng, trái tim vừa bình tĩnh lại đập nhanh hơn nữa.
Chết tiệt!
Nếu thêm vài lần nữa tôi sợ mình sẽ bị đau tim mất!
May mắn là không kéo dài quá lâu, Hứa Tử Ngôn khẽ đẩy ra, hài lòng nhìn khuôn mặt tôi ửng đỏ, vẻ mặt đầy vẻ đắc ý:
"Được rồi, thứ cậu muốn đã có rồi, bây giờ nên về ngủ thôi."
Cho đến khi vào phòng, cả người tôi vẫn lơ lửng, mơ màng. Mãi đến khi nằm trên giường, tôi mới nhận ra Hứa Tử Ngôn vừa nói gì.
"Thứ cậu muốn"? Cái tên khốn đã chiếm được tiện nghi rồi còn ra vẻ!