Bạn Gái Toàn Năng - Chương 3

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7fQu9Wedz6

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Hứa Tử Ngôn ăn cơm xong về nhà, tôi tiễn cậu ấy về. Bố mẹ tôi đang ngồi trên ghế sofa đợi tôi.


Tôi biết nếu hôm nay không nói rõ mọi chuyện thì họ sẽ không để tôi đi ngủ. Tôi chấp nhận đứng trước mặt họ.


"Muốn hỏi gì thì hỏi thẳng đi, mai con còn phải dậy sớm."


Rõ ràng hai vị không ngờ tôi lại thành thật như vậy. Họ nhìn nhau, mỗi người bắt đầu hỏi một câu.


"Hai đứa bên nhau bao lâu rồi?"


"Nói chính xác thì vẫn chưa ở bên nhau. Chúng con hẹn nhau là sau kỳ thi đại học."


"Vậy khi nào thì mối quan hệ bạn bè trong sáng bị phá vỡ?"


"Khoảng lớp sáu."


Mẹ tôi hít một hơi khí lạnh, nghiến răng nghiến lợi:


"Hai đứa biết cách giấu đấy!"


Tiếp tục hỏi:


"Ai là người phá vỡ trước?"


"Hứa Tử Ngôn."


"Mày chắc không?"


"Chắc chắn!"


Tôi nhìn ánh mắt nghi ngờ của mẹ mà cảm thấy cạn lời. Có gì mà phải nghi ngờ chứ!


Vào năm lớp sáu, chúng tôi còn rất ngây thơ và mơ hồ về tình cảm. Đến giờ tôi vẫn không hiểu tại sao Hứa Tử Ngôn lại có nhận thức rõ ràng về tình cảm của mình đến vậy.


Chuyện bắt đầu từ việc tôi muốn ăn bim bim cay, nhưng mẹ không cho tiền mua.


Khi tôi thèm thuồng nhìn các bạn có bim bim cay để ăn, một bạn nam đưa gói bim bim cay của cậu ấy cho tôi.


Đối với tôi, cho tôi bim bim cay giống như cứu mạng. Vừa cảm ơn cậu ấy, tôi không hề keo kiệt tặng cho cậu ấy một cái ôm.


Theo lời của Hứa Tử Ngôn, chính cái ôm này đã "kích hoạt" cảm xúc của cậu ấy, hay nói cách khác là ghen.


Tan học, Hứa Tử Ngôn đưa cho tôi một túi bim bim cay lớn. Tôi ôm túi, nuốt nước bọt, không chút khách khí:


"Cảm ơn nhé!"


Hứa Tử Ngôn có chút không hài lòng:


"Tại sao cậu không ôm tớ? Thằng nhóc kia chỉ cho cậu một gói bim bim cay mà cậu lại ôm nó, tớ cho cậu nhiều như vậy mà cậu không ôm tớ!"


Mặc dù tôi không hiểu tại sao cậu ấy lại phải bận tâm đến chuyện ôm hay không, nhưng để lấy bim bim cay một cách thoải mái, tôi vẫn chủ động ôm Hứa Tử Ngôn.


Kết quả, thằng nhóc này ôm tôi không buông. Khi tôi không thể nhịn được nữa định đánh cậu ấy, thì nghe thấy Hứa Tử Ngôn nói với giọng rất khẽ:


"Trương Mộc Mộc, tớ thích cậu."


Cả người tôi đờ ra. Ai có thể tưởng tượng được một đứa nhóc lớp sáu như tôi lại hoảng loạn đến thế khi đối mặt với lời tỏ tình của thanh mai trúc mã. Tâm lý của tôi lúc đó là:


"Tớ xem cậu là anh em, vậy mà cậu lại muốn yêu đương với tớ thì phải làm sao? Xin ý kiến, gấp lắm!"


Ngày hôm đó cả hai chúng tôi đều mơ mơ màng màng. Thậm chí ở tuổi còn quá nhỏ, tôi còn chưa có nhận thức rõ ràng về tình cảm của mình.


Tuy nhiên, sau đó Hứa Tử Ngôn tìm tôi nói chuyện một lần, đặt tất cả các vấn đề và băn khoăn của chúng tôi lên bàn, và cuối cùng đưa ra một quyết định.


Đợi đến sau kỳ thi đại học, khi chúng tôi không còn phải lo lắng về việc ảnh hưởng đến kết quả học tập và cũng có thể phán đoán rõ ràng tình cảm của mình, nếu vẫn không thay đổi ý định, thì chúng tôi sẽ ở bên nhau.


Bố mẹ tôi sau khi nghe xong phản ứng hoàn toàn khác nhau.


Bố tôi thất vọng:


"Thằng nhóc đó chỉ có thế thôi à? Một gói bim bim cay là đã lừa được con gái tôi đi rồi!"


Mẹ tôi thì có chút tiếc nuối:


"Không ngờ đấy, câu chuyện thanh mai trúc mã lại ngọt ngào đến vậy."


Tôi nghiêm trọng nghi ngờ hai người họ chỉ muốn nghe chuyện phiếm:


"Nói hết rồi, không có gì nữa thì con về phòng đây."


"Khoan đã."


Mẹ tôi do dự một lúc mới mở lời:


"Vậy chuyện đăng ký nguyện vọng năm sau, con có nghĩ đến chưa? Có Tử Ngôn kèm cặp thì mẹ hoàn toàn yên tâm, nhưng với điểm số cao ngất trời của nó, con thật sự có thể vào cùng trường với nó không?"


Tôi tỏ ra rất bình tĩnh:


"Chúng con đã thảo luận chuyện này. Con không muốn cậu ấy vì con mà từ bỏ con đường học vấn tốt hơn. Đồng thời, cậu ấy cũng không muốn con vì cậu ấy mà học những thứ mình không thích. Vì vậy, mục tiêu của chúng con là cùng một thành phố, không cùng một trường đại học cũng không sao."


Mẹ tôi xoa đầu tôi, hiếm khi dịu dàng:


"Mộc Mộc à, không phải mẹ không có lòng tin vào con, mà là Tử Ngôn quá hoàn hảo. Đến giờ mẹ vẫn không hiểu vì sao nó lại thích con, nó thích con ở điểm gì chứ?"


Bố tôi vừa xem báo vừa nói:


"Có lẽ là vì nó ngây ngốc quá chăng."


Tôi: "..."


Đây là lần thứ 3.825 tôi nghi ngờ mình không phải con ruột.


Mẹ tôi tiếp tục nói:


"Mộc Mộc, Tử Ngôn rất xuất sắc, sau này nó sẽ còn xuất sắc hơn. Đương nhiên con gái mẹ cũng rất xuất sắc, trong mắt bố mẹ con luôn là tốt nhất. Nhưng mẹ chỉ sợ nhỡ sau này có cô gái tốt hơn xuất hiện bên cạnh Tử Ngôn, con phải làm sao?"


Tôi tưởng tượng ra cảnh một cô gái dịu dàng, xinh đẹp đứng bên cạnh Hứa Tử Ngôn. Tôi từ từ siết chặt nắm đấm, ánh mắt đầy sát khí:


"Mẹ yên tâm, cậu ấy không dám đâu!"


Bố mẹ tôi nhìn nhau, thấy sự lo lắng trong mắt đối phương.


Họ quên mất, con gái mình đã học tán thủ gần bảy năm. Người họ nên lo lắng là liệu con rể tương lai có chịu được đòn hay không!

 
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo