Chương 1
Tôi đến bệnh viện lấy giúp cô bạn thân kết quả khám sức khỏe tiền hôn nhân, đúng lúc bạn trai cũ đang trực tiếp phụ trách khám.
Anh ta mở phần kết quả bên phía nam giới ra xem, lạnh giọng phán một câu:
“Số lượng quá ít, chất lượng lại kém, khả năng cao là v/ô s/i/n/h.”
Tôi mỉm cười ngọt ngào:
“Vậy thì tốt quá, khỏi cần dùng biện pháp t/r/á/n/h t/h/a/i rồi.”
Mặt bạn trai cũ lập tức tối sầm.
1
Bạn thân của tôi – Ngụy Dương Dương – nhập viện, tôi đến ở lại chăm cô ấy, tiện thể giúp cô ấy chạy đi lấy kết quả khám tiền hôn nhân.
Tôi cầm tờ giấy báo cáo, lên thẳng tầng 6, cứ thế đi tới đi lui trước cửa phòng khám nam khoa.
Tôi giả vờ lẩm bẩm một mình, giọng vừa đủ để người bên trong nghe thấy:
“Đúng là mẫu hình người đàn ông chất lượng cao mà! Nhất là phần chức năng sinh lý này nè…”
Bỗng nhiên, tờ báo cáo trên tay tôi bị giật mất.
Hứa Huy Văn bước ra, cả người toát ra khí chất như thể người khác thiếu nợ anh ta 800 triệu vậy.
Anh ta lật báo cáo qua loa đến mức tôi nghi ngờ là ảnh còn chưa mở đúng trang.
“Số lượng quá ít, chất lượng cũng tệ, dễ dẫn đến v/ô si/n/h.”
Tôi nở nụ cười ngọt lịm:
“Vậy càng hay, khỏi cần dùng biện pháp tránh thai.”
Mặt Hứa Huy Văn lập tức tối sầm.
Anh ta nhìn tôi chằm chằm một lúc mới lên tiếng:
“Tôi tưởng cô yêu cầu rất cao ở khoản đó cơ mà.”
Tôi đáp liền, không cần suy nghĩ:
“Ừ, đúng đó. Cho nên tôi mới đá anh đấy!”
2
Tôi thật sự đã đánh giá thấp tốc độ lan truyền tin tức trong bệnh viện.
Vừa mới lên đến khu nội trú, đã nghe mấy cô y tá ở quầy điều dưỡng túm tụm bàn tán rôm rả.
“Bác sĩ Hứa bên nam khoa… thật sự không được à?”
“Nhưng anh ấy đẹp trai thế mà! Hôm bình chọn nam thần của bệnh viện lần trước, tớ còn bầu cho ảnh nữa đó!”
Tôi không nhịn được, chen vào góp vui:
“Các em còn trẻ quá, đàn ông không thể chỉ nhìn mỗi ngoại hình, quan trọng là phải… xài được!”
Một cô y tá nhìn tôi đầy nghi ngờ:
“Sao chị biết bác sĩ Hứa không được?”
“Tôi là bạn gái cũ của ảnh mà.”
Mấy cô y tá lập tức gật gù sáng tỏ.
Vậy là tin đồn từ “bác sĩ Hứa hình như không được” nhanh chóng biến thành “người yêu cũ xác nhận: bác sĩ Hứa hoàn toàn không ổn”.
Tôi hài lòng quay về phòng bệnh.
Ngụy Dương Dương đang truyền dịch, chân bó bột, tay thì nhởn nhơ gọt táo ăn.
“Lấy cái kết quả thôi mà đi lâu vậy?”
“Tại tiện tay đi cứu vớt mấy cô gái nhẹ dạ cả tin, đừng vì những gã đàn ông vô dụng mà lãng phí tình cảm.”
Ngụy Dương Dương liếc tôi:
“Tớ nghe hết rồi nhé. Cậu cứu gái lỡ bước hay giúp Hứa Huy Văn dọn sạch ong bướm vậy?”
“Tớ nghĩ là… cả hai.”
Tôi thừa nhận, làm người yêu cũ như tôi đúng là chẳng ra gì.
Không những không biến mất khỏi cuộc đời người ta như chưa từng tồn tại, mà còn thỉnh thoảng trồi lên chọc tức anh ta cho đỡ nhớ.
Biết đâu một ngày nào đó anh ta lại chủ động tìm tôi nối lại tình xưa thì sao?
Ngụy Dương Dương lấy tay chọc thẳng vào trán tôi:
“Mơ gì thế? Một nam thần lạnh lùng như Hứa Huy Văn mà cậu còn theo đuổi được thì cũng đủ để hối tiếc cả đời rồi. Còn mơ ảnh chủ động quay lại? Cậu nằm mơ đẹp thật đó!”
Tôi còn chưa kịp phản bác thì tiếng gõ cửa vang lên.
Chính là Hứa Huy Văn.
Anh đứng ở cửa, lạnh lùng và đẹp trai đến mức cấm d/ụ/c.
“Tống Cẩm, ra ngoài với tôi một lát.”
Tôi lập tức có linh cảm chẳng lành, bám lấy tay Ngụy Dương Dương không buông.
“Tôi nói ở đây cũng được mà?”
Hứa Huy Văn không chút phong độ mà dọa thẳng:
“Nói ở đây thì tôi cũng không ngại.”
Mấy cô y tá bên ngoài vẫn đang hóng chuyện, tôi thật sự không muốn c/h/ế/t vì xấu hổ tại chỗ.
Ngụy Dương Dương còn thản nhiên ngậm quả táo trong miệng, cố tình gỡ tay tôi ra.
Ngụy Dương Dương, cậu thật quá đáng!
Cậu không sợ để tôi một mình đối mặt với anh ta à? Huhu.