Anh Trai - Chương 10

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Ba Chu trừng mắt: "Không con thì ai? Suốt ngày bám lấy Tống Tri Niên, tưởng người ta không phải đi làm chắc? Lo kiếm việc cho tử tế vào!"

Tôi im lặng, thu dọn hộp thuốc, vẻ mặt ngoan ngoãn mà lui ra khỏi chiến trường.


10

Tống Tri Niên ngủ một mạch tới trưa, để hai chân trần chạy khắp nhà tìm nước uống.

Qua ống nghe, giọng anh ấy nghe đã bình thường hơn nhiều.

"Không sao đâu, em cứ đi làm đi, anh hết sốt lâu rồi."

Tôi cúp máy, lúc trở về văn phòng sắp xếp bệnh án thì bắt gặp mấy cô bé đồng nghiệp đang tụm lại cười đùa.

Có người lấy hết can đảm hỏi tôi: "Anh Tống, anh đang yêu đấy à?"

Tôi nhìn cô ấy: "Sao lại nói vậy?"

"Cả ngày cứ cầm điện thoại cười, dạo này cũng chẳng nhiệt tình tăng ca nữa. Bọn em nhìn quen rồi mà, chị em có kinh nghiệm lắm nha."

Có sao?

Không có mà.

Các cô ấy vẫn ríu rít trêu chọc: "Ban đầu còn định giới thiệu cho anh mấy mối xem mắt, mà này, anh có anh trai không? Anh đẹp trai thế này chắc anh trai anh cũng không kém."

Tôi bẻ gãy một chiếc bút trong tay, cười như không cười: "Anh ấy cũng đang yêu rồi."

Tan ca, tôi vội vã về nhà, thậm chí còn quên không gọi cho anh tôi một cuộc điện thoại.

Sau đó, tôi tay mua một chút hạt dẻ rang ở dưới lầu rồi lập tức chạy về.

Đi tới dưới tòa nhà, tôi ngẩng đầu nhìn theo thói quen.

Nhà tối om, không có ai.

Tôi gọi cho Tống Tri Niên, anh ấy không bắt máy.

Đang định mở cửa thì dì Trình dưới lầu vui vẻ chào tôi: "Tiểu Tống hôm nay tan ca sớm nhỉ, còn tự nấu cơm à?"

Tay tôi dừng lại trên tay nắm cửa.

Dì Trình cười nói: "Anh trai cháu hôm nay đi xem mắt rồi, cháu nấu ăn một mình cực lắm, ra ngoài ăn đại cho tiện. Nhưng sau này nếu có chị dâu thì..."

Tôi ngắt lời bà: "Xem mắt?"

"Đúng rồi, hôm nay lúc anh cháu đi đổ rác dì nói với nó có một cô gái lên thành phố làm thuê, hiền lành lắm, nhìn là biết sẽ chăm lo gia đình. Anh cháu nghe xong liền đồng ý đi ăn gặp mặt luôn..."

Tôi cắn chặt răng: "Ở đâu?"

"Ở quán lẩu mới mở đó, gần nhà cô gái kia. À, cháu còn đồ để dưới này à?"

Xe tôi vẫn đỗ dưới lầu, động cơ còn nóng hổi.

Giờ tan tầm đông xe, quán lẩu cũng đông nghịt người.

Khi tôi tới nơi, Tống Tri Niên đang ngồi đối diện một cô gái, cười rạng rỡ lại có phần ngượng ngùng.

Tống Tri Niên đã nuôi tôi ăn học đến tận cao học, còn anh ấy thì học xong cấp ba đã bỏ dở.

 
Bình luận
Quảng cáo tại đây
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo