Ăn Nấm Xong, Tôi Nhìn Sếp Thành Chó - Chương 6

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

11
Tôi nắm chặt điện thoại, ngẩn người một lúc lâu.

Suy đi nghĩ lại, tôi gửi cho Phó Duệ một tin nhắn:

"Em có thể sẽ nghĩ rất lâu."

Thật ra tôi khá nhát, không tin vào lời đảm bảo nhất thời của đàn ông.

Chưa chuẩn bị sẵn sàng để đón nhận mọi thứ sẽ xảy ra.

"Ừm. Anh đợi."

Phó tổng, người chưa bao giờ gửi biểu tượng cảm xúc, lại còn thêm một biểu tượng đáng yêu ở cuối.

Anh lấy trộm biểu tượng cảm xúc của tôi kiểu gì vậy...

"Em tắt đèn rồi, anh có vào nghỉ không?"

"Lời nói này của em có một ý nghĩa nào nữa không."

"Em tắt đèn rồi, anh có vào ghế sofa nghỉ không? Như vậy sẽ không nhìn thấy nhau, sẽ không ngại nữa."

"Được."

Đêm khuya thanh vắng, trong phòng tĩnh lặng, chỉ có thể nghe thấy tiếng thở nhẹ nhàng của tôi và anh.

Ngay cả khi không nói một lời, tôi cũng cảm thấy ái muội đến lạ.

 


 

12 

Ngày hôm sau, tôi về nhà.

Phó Duệ cho tôi nghỉ một tuần, cuối cùng tôi cũng có thể nhân cơ hội này để làm việc của mình thật tốt.

Trước đây tôi vẫn luôn cân nhắc chuyện mua nhà, nhưng lại cứ lưỡng lự không biết nên mua góp hay mua luôn.

Dù sao bây giờ tôi đang ở ký túc xá công ty sắp xếp, hai phòng ngủ một phòng khách một bếp một vệ sinh, mọi mặt đều tốt.

Nhưng bây giờ thì khác rồi, nếu tôi thật sự yêu đương với sếp tổng, có một căn nhà của riêng mình sẽ khiến tôi cảm thấy an toàn hơn nhiều.

Nghĩ là làm!

...

Sau khi xem nhà về, tôi mang về một túi đồ ăn.

Cái đĩa đổ thức ăn hôm qua vẫn còn chất đống trong bồn rửa, vì hơi đói nên tôi vội vàng rửa rồi xào đại một ít.

Vừa xem phim vừa ăn, ăn rất nhanh, chẳng mấy chốc cái đĩa đã hết sạch.

Bụng tôi cũng đột nhiên khó chịu, bên trong không ngừng cuồn cuộn, thức ăn trào lên đến cổ họng.

Tôi vội vàng chạy vào nhà vệ sinh, nôn mửa dữ dội vào bồn cầu.

Không thể nào...

Không ăn cũng trúng độc ư?

Hay độc tố của nấm kinh khủng đến mức có thể lan vào không khí?

Nôn xong một đợt, đầu óc tôi quay cuồng, cố gắng gọi một chiếc xe.

Sau khi lên xe, tôi bảo tài xế đến một bệnh viện khác.

Tôi thật sự không mặt mũi nào đối mặt với bác sĩ đó nữa.

Ai mà biết lần thứ ba lại đến nhanh vậy chứ...

Lần này triệu chứng nghiêm trọng hơn hai lần trước, nôn mửa và tiêu chảy, đầu óc quay cuồng.

Bác sĩ đoán tôi ăn đĩa nấm chưa rửa sạch, nếu không thì cũng không còn lý do nào khác.

Tôi đang truyền nước, nằm vật vã trên giường như người mất hồn.

Trong lòng thầm thề, nhất định phải đến quán  ăn đàng hoàng một lần, không tin còn có thể trúng độc!

Ban đêm, tình trạng của tôi tốt hơn một chút, Phó Duệ gửi tin nhắn hỏi thăm.

"Thế nào rồi, không có chỗ nào khó chịu chứ?"

"Không có ạ, em đã hoàn toàn khỏi rồi."

"Thế à? Khỏi rồi thì đi làm."

Cái gì!

"Thật ra cũng chưa hoàn toàn khỏi, mỗi ngày đầu vẫn hơi chóng mặt."

"Nhập viện đi, công ty thanh toán."

"Em không thích nằm viện, mùi thuốc khử trùng nặng quá. Cảm ơn Phó tổng đã quan tâm."

Tôi muốn kết thúc cuộc trò chuyện nhanh chóng.

"Anh đang ở trước cửa nhà em, mang cho em ít đồ bổ."

À, cái này...

"Xin lỗi anh, em hơi mệt, không muốn dậy đâu."

Xong rồi, đừng giận nha.

"Được, vậy anh để ở cửa. Nếu không khỏe nhất định phải nói với anh, anh đưa em đi bệnh viện."

"Cảm ơn!!"

"Ừm."

Tôi vứt điện thoại xuống, vuốt ngực, thật là hú vía.

 


 

13

Phòng trà của công ty.

Hai người thần thần bí bí túm tụm vào nhau:

"Hôm qua tôi ở bệnh viện thấy thư ký Đào, cô ấy bị ngộ độc nấm, đến mức nôn mửa và tiêu chảy luôn, mặt cô ấy trắng bệch như tờ giấy. Khi thấy tôi cô ấy còn đặc biệt dặn tôi đừng kể lung tung trong công ty, tôi chỉ nói cho mình cô biết thôi, không nói cho người khác đâu."

Ngoài phòng trà, mặt Phó Duệ càng lúc càng u ám.

Anh không chút do dự, đi thẳng vào phòng trà, vừa mở miệng là phòng trà như đóng băng, lập tức xuống dưới 0 độ.

"Bệnh viện nào?"

Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo