Ai Bảo Học Bá Không Biết Yêu? - Chương 6

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7fQu9Wedz6

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Chương 6
6
 
Tạ Nam Dự nhập viện.
 
Từ Duệ bị thương nhẹ, nên nhanh chóng quay lại trường. Hắn còn rủ bạn học mua hoa quả, chuẩn bị đi thăm.
 
Thấy tôi vẫn thản nhiên ngồi đọc sách ở chỗ, hắn liền nghênh ngang ngồi lên bàn tôi, giọng điệu cà khịa:
 
“Hứa Đường, cho cậu một cơ hội thể hiện, có muốn không?”
 
“Không!”
 
Từ Duệ cau mày: “Tôi còn chưa nói là chuyện gì mà.”
 
“Nếu có liên quan đến Tạ Nam Dự thì đỡ phí nước bọt đi, tôi chẳng có hứng nghe.”
 
Từ Duệ tròn mắt, vẻ khó tin:
 
“Hứa Đường, Nam ca bây giờ bị thương nằm viện, đang lúc cần người quan tâm chăm sóc nhất, cậu mà lúc này biết chớp thời cơ, có khi hắn…”
 
“Tôi chớp cái gì? Anh ta đâu phải vì tôi mà bị thương.”
 
“Ồ, hóa ra là ghen rồi!” Từ Duệ làm bộ bừng tỉnh, “Cũng đúng, cậu không bằng nổi Lâm Hạ Hạ, nhưng được cái biết nịnh nọt. Biết đâu nịnh đủ lâu, Nam ca lại cảm động thì sao!”
 
“C/ú/t!” Tôi đá một phát, hất hắn từ trên bàn xuống đất. “Còn dám lắm mồm trước mặt tôi, khâu cái mồm lại đi!”
 
Anh em của Tạ Nam Dự rất đông, gặp tôi đều cung kính gọi một tiếng “Đường tỷ”.
 
Thậm chí còn có quá nửa số người hy vọng tôi trở thành “chị dâu chính thức”.
 
Chỉ riêng Từ Duệ, lần nào gặp tôi cũng châm chọc, như thể tôi đã đào mộ tổ tiên nhà hắn vậy.
 
“Đồ… không biết điều!”
 
Hắn ôm mông đau đến nhe răng trợn mắt.
 
Ở chỗ tôi bị mất mặt, hắn lại muốn đi tìm Lâm Hạ Hạ, nhưng loanh quanh mấy vòng cũng chẳng thấy.
 
Trong lớp ồn ào huyên náo.
 
Tôi cầm sách vật lý ra ngoài, định tìm chỗ yên tĩnh đọc.
 
Không ngờ lại bắt gặp Giang Sâm và Lâm Hạ Hạ trong phòng sinh hoạt bỏ hoang.
 
Tôi vội trốn sang một bên.
 
Chỉ nghe giọng Lâm Hạ Hạ nhẹ nhàng:
 
“Giang Sâm, hôm qua cậu có bị thương không? Tớ vẫn lo lắng, nhưng lại không liên lạc được với cậu.”
 
Giang Sâm: “Tôi không sao. Cậu tìm tôi chỉ để nói chuyện này?”
 
Lâm Hạ Hạ nắm chặt gấu váy, hít sâu, như lấy hết dũng khí mới mở miệng:
 
“Tớ ghét Tạ Nam Dự và Hứa Đường cùng đám người đó, b/ạ/o l/ự/c, nông nổi, thói xấu đầy rẫy. Ở cùng họ, chắc chắn chẳng có kết cục gì tốt! Giang Sâm, chúng ta không giống họ, chúng ta phải tránh xa thì mới…”
 
“Lâm Hạ Hạ.”
 
Giang Sâm đút một tay vào túi, làn da trắng nhợt gần như bệnh lý, sau lớp kính gọng cũ, đôi mắt đen sâu như vực.
 
Lặng như một mặt nước c/h/ế/t.
 
“Cậu ghét Tạ Nam Dự thì tránh xa hắn, chẳng cần báo cáo với tôi. Nhưng nếu cậu định khuyên tôi tránh xa Hứa Đường, thì xin lỗi, tôi không có ý định đó.”
 
Nói xong, cậu quay đầu định rời đi.
 
Lâm Hạ Hạ vội chắn trước mặt, vành mắt hoe đỏ, cố chấp như con thỏ nhỏ.
 
“Đúng, tớ thừa nhận Hứa Đường rất thú vị.
 
Khi mọi người đều cắm cúi học, mệt mỏi bơ phờ, thì cô ấy nổi bật khác biệt.
 
Trường cấm nhuộm tóc, cô ấy lại cố tình nhuộm thành màu hồng chói mắt.
 
Trường yêu cầu mặc nghiêm chỉnh, cô ấy lại cắt váy thật ngắn. Cô ấy trang điểm, h/ú/t th/u/ố/c, trốn học, đánh nhau, chửi thề, nhưng vẫn là tâm điểm bàn tán của toàn bộ nam sinh.”
 
“Nhưng Giang Sâm, cậu với cô ấy không phải cùng một thế giới.
 
Cô ấy coi việc trêu chọc người khác là niềm vui, thấy cậu bị chơi xỏ xoay vòng vòng, cô ấy càng hả hê.
 
ooooLần trước cậu tụt hạng, lần này là tụ tập đánh nhau, sớm muộn gì cũng bị cô ấy kéo xuống bùn!”
 
Giọng Lâm Hạ Hạ khẩn thiết:
 
“Giang Sâm, tớ đang giúp cậu, đang sửa cậu, kéo cậu về con đường đúng đắn!”
 
“Nói xong chưa?”
 
Giang Sâm cuối cùng cũng lộ vẻ mất kiên nhẫn:
 
“Cậu thích tôi đúng không? Nghĩ rằng tôi với cậu mới thật sự là một loại người?”
 
Cậu bước từng bước tới gần, cao lớn áp sát.
 
“Cậu nghĩ cậu hiểu rõ tôi lắm sao?”
 
“Vì tôi học giỏi, từng giảng cho cậu hai bài, đối với yêu cầu của bạn bè cũng hầu như không từ chối, được thầy cô trọng dụng và yêu thích, nên cậu cho rằng tôi là học sinh ngoan ngoãn?”
 
Lâm Hạ Hạ bị ép lùi dần, cho đến khi lưng chạm tường, không còn đường thoái.
 
Cô cắn môi, giọng run rẩy:
 
“Chẳng lẽ… không phải sao?”
 
Giang Sâm kéo nhẹ khóe môi, cánh tay dài giơ lên, “rầm” một tiếng chống thẳng vào bức tường cạnh tai cô.
 
Dọa cô co rụt cả người.
 
“Trong điện thoại tôi có 5276 bức ảnh của Hứa Đường.
 
Mỗi đêm, tôi đều phải nhìn những bức ảnh ấy mới ngủ được.”
 
“Cô ấy cắt váy còn thừa vải, tôi liền giấu dưới gối, không biết đã hôn, đã vuốt ve bao nhiêu lần.”
 
“Cô ấy khen ngón tay tôi đẹp, tôi còn nghĩ đến chuyện làm mẫu vật tặng cho cô ấy.”
 
“Tôi còn điên rồ hơn cả Tạ Nam Dự, làm học sinh giỏi, chỉ vì sợ dọa cô ấy sợ thôi.”
 
“Lâm Hạ Hạ, bây giờ, cậu còn dám nói cậu thích tôi nữa không?”
 
Lâm Hạ Hạ che miệng, toàn thân run rẩy vì khiếp sợ, gương mặt ướt đẫm nước mắt.
 
Cuối cùng cô đẩy Giang Sâm ra, hoảng hốt bỏ chạy.
 
Tôi sững người kinh ngạc, nhưng lại chạm phải ánh mắt cậu ấy.
 
Giang Sâm nói: “Nghe lén đủ chưa?”
 
Tôi bất giác lùi hai bước, còn cậu thì thản nhiên tiến lại gần.
 
Bộ mặt “học sinh giỏi” vỡ vụn ngay trước mắt tôi.
 
Vị học thần sáng sủa rực rỡ, thì ra che giấu bên trong là một kẻ điên cuồng.
 
Bàn tay buông thõng bên hông khẽ co lại, những đường gân xanh nổi mờ trên mu bàn tay trắng đến mức như sứ.
 
Cậu kìm nén sự hỗn loạn: “Cậu sợ tôi rồi sao?”
 
Nghe vậy, tôi trái lại bình tĩnh hơn.
 
Tôi đã quen biết Giang Sâm hai kiếp người rồi mà!
 
Cậu dịu dàng, tự kiềm chế, hết lòng tốt với tôi, tôi là người rõ hơn ai hết.
 
“Không.” Tôi vội vàng lắc đầu.
 
“Cậu thế nào tôi cũng chẳng bao giờ sợ.”
 
Nghĩ ngợi rồi tôi lại nói: “Giang Sâm, tôi vẫn thích nhất dáng vẻ cậu lúc học bài, tự tin, tỏa sáng. Tôi vẫn muốn ngồi cùng bàn với cậu, cậu có thể dẫn tôi thi vào Thanh Hoa không?”
 
Giang Sâm ngạc nhiên nhìn tôi: “Hứa Đường… lời đã nói, phải giữ lời.”
 
“Dĩ nhiên.” Tôi chủ động đưa tay móc ngón út với cậu, “Nói dối là cún con.”
 
Vậy là, tôi dọn trở lại chỗ cũ, làm bạn cùng bàn với Giang Sâm.
 
Tôi nghĩ.
 
Nếu ngay cả một học sinh ngoan, xuất sắc như Lâm Hạ Hạ cũng không thể chinh phục được trái tim Giang Sâm, dẫn cậu ấy về con đường đúng đắn.
 
Vậy thì, hãy để kẻ tồi tệ như tôi làm chuyện này đi.
 
Kiếp trước, tôi hại cậu ấy bỏ lỡ kỳ thi đại học.
 
Kiếp này, tôi muốn tận mắt nhìn Giang Sâm thi đỗ ngôi trường danh giá nhất.
 
Muốn nhìn cậu ấy tỏa sáng, sự nghiệp thành công, cả đời hạnh phúc viên mãn.
 
Nếu cậu ấy muốn, tôi sẽ ở cạnh.
 
Nếu cậu ấy chán ghét tôi, tôi sẽ tự nguyện rời đi.
 
Kiếp này, để tôi là người ở lại bên cậu.
 
Tôi bắt đầu dành toàn bộ thời gian để học tập và thúc ép Giang Sâm học cùng.
 
Giang Sâm giảng đề cho tôi.
 
Cậu thông minh tuyệt đỉnh, đề khó đến mấy qua miệng cậu giải thích cũng trở nên đơn giản.
 
Nhờ cậu, tôi thậm chí đã có thể tự mình làm đúng vài câu điền.
 
Còn trong bài kiểm tra toán nhỏ, tôi đạt được 63 điểm.
 
Giang Sâm mua kẹo hoa quế ở phía Bắc thành tặng tôi để khích lệ.
 
Tôi gục xuống bàn, yếu ớt than thở: “150 điểm trọn vẹn, tôi chỉ được 63 điểm.”
 
Trước đó còn mạnh miệng nói muốn thi Thanh Hoa, vậy mà Giang Sâm chẳng hề cười nhạo tôi.
 
Cậu vỗ nhẹ lưng tôi, dịu dàng an ủi: “Không sao, cứ từ từ.”
 
Có lúc làm bài đến phát bực, cơn thèm thuốc cũng kéo lên, tôi phát điên.
 
Giang Sâm vẫn mặc tôi.
 
“Không thoải mái à, có cần ăn kẹo cho đỡ không?”
 
Cậu luôn là người đầu tiên phát hiện ra sự khác thường của tôi.
 
Tôi nhe hai chiếc răng nanh, hung hăng: “Kẹo ngọt quá, tôi muốn cắn người.”
 
Giang Sâm thật sự cởi áo khoác, chìa cánh tay ra trước mặt tôi: “Cắn đi.”
 
Thấy tôi mãi chưa động, cậu lại chìa cả tay kia ra: “Hay cắn tay này?”
 
“Cậu nói đó nhé!”
 
Tôi giữ lấy cánh tay cậu, lưu lại một dấu răng trên da.
 
Giang Sâm không nhíu mày lấy một cái.
 
Tôi nghi ngờ cậu là người gỗ, chẳng biết đau.
 
“Giang Sâm, hôm nay trên lớp cậu len lén nhìn tôi hơn chục lần, chẳng chịu học hành gì cả. Cắn cậu là hình phạt đấy. Nếu lần thi tháng này cậu không trở lại hạng nhất, xem tôi xử lý thế nào!”
 
Giang Sâm khẽ cười: “Yên tâm, nhìn cậu, cũng không cản tôi thi vào Thanh Hoa.”
 
Tôi bĩu môi: “Cậu cứ liệu hồn.”
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo