Lấp Lánh Lấp Lánh, Tô Thiểm Thiểm - Chương 4

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/3LHQxmurcd

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Sau khi tan học về nhà, tôi lấy gói băng vệ sinh màu hồng mà Tô Tinh Diệu cho tôi từ trong cặp ra, rồi cứ ngồi đó ngắm nghía mãi.


Lúc ngửi kỹ, còn có hương thơm thoang thoảng.


Băng vệ sinh mà mẹ và chị dùng thừa cho tôi, đều là loại rẻ nhất ở cửa hàng tạp hóa trong trấn. Không những thế, lúc đưa đén tay tôi đã bị họ vò nhàu nát.


Tôi chưa bao giờ biết, đồ dùng vệ sinh cũng có thể thơm như vậy.


Chị gái tôi, Vương Chiêu Đệ đứng ngoài cửa gọi tôi, thế là tôi vội vàng nhét gói băng vệ sinh vào cặp sách.


Nhưng chị ấy vô cùng tinh mắt, xông đến giật lấy.


"Vương Phán Đệ! Mày lấy đâu ra đồ tốt như vậy! Có phải mày đi ăn trộm không!" Chị ấy la lớn.


Tôi sốt ruột xông lên bịt miệng chị ấy.


Nếu bị mẹ phát hiện, chắc chắn tôi khó tránh khỏi việc bị đánh đòn.


Cuối cùng, Vương Chiêu Đệ chỉ để lại cho tôi số lượng vừa đủ dùng trong mấy ngày này, sau đó lấy đi nửa gói còn lại.


Còn uy hiếp bắt tôi phải giặt quần tè dầm của em trai tôi.


Chị ấy còn khoe với tôi rằng, bố và mẹ đều đã đồng ý với chị ấy, hè này sẽ đi đổi tên, sau này không gọi chị ấy là Chiêu Đệ nữa.


Vương Chiêu Đệ có thể đổi tên thành Vương Minh Châu.


Còn Vương Phán Đệ chỉ có thể gọi là Vương Phán Đệ.


Tôi ngồi trước chậu giặt đồ lớn, vừa giặt vừa rơi nước mắt.


Bố tôi bế em trai tôi đi ngang qua, giơ chân đá tôi một cái: "Làm chút việc mà còn khóc lóc, phúc của em trai mày đều bị mày hút hết rồi đấy."


Tôi vùng vẫy bò dậy từ dưới đất: "Bố, con cũng muốn đổi tên!"


Bố tôi tức giận muốn xông lên đá tôi thêm một cái nữa, em trai tôi chỉ về phía trước ê a, thế là bố tôi lập tức đổi sang vẻ mặt cưng chiều, cho em trai tôi ngồi lên vai, để em trai tôi có thể nhìn xa hơn.


Sau đó nhổ vào tôi một bãi nước bọt: "Mạng tiện rẻ rúng, người làm bố như tao không nợ mày cái gì!"


Vương Chiêu Đệ ngồi trên bậc cửa cách đó không xa, lúc này mẹ tôi đang cẩn thận tết cho chị ấy một kiểu tóc đang thịnh hành.


Tại sao đều là con do họ sinh ra, thế mà lại đối xử khác biệt đến vậy.


Hình như kể từ khi có ký ức, tôi chưa bao giờ được ngồi trên vai bố, chưa bao giờ nhận được nụ cười dịu dàng của mẹ.


Tôi chỉ có thể trốn trong góc lau nước mắt sau khi bị đánh, rồi lại tiếp tục làm nốt những việc còn lại.

Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo