Yêu đương hợp đồng - 15

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Tối hôm đó, Tống Diễn chở tôi về nhà.

Vừa vào cửa, tôi đấm một cái vào ngực anh:

“Anh đùa em à?”

“Á… đau…” – Anh xoa ngực – “Anh đùa gì đâu? Không phải em nói muốn đi chăm ở cữ à? Anh cho em cơ hội còn gì, có gì sai?”

“Anh biết rõ em tưởng đó là bạn gái anh!”

“Bạn gái? Không phải là em sao?” Anh cúi đầu, tay siết lấy eo tôi kéo sát lại.

“Anh biết em hiểu lầm, sao không giải thích luôn?”

“Em to gan thật đấy, cả chuyện đi chăm ‘tiểu tam’ mà em cũng làm được, còn gì mà em không dám hiểu lầm? Với lại… anh tới tìm em để giải thích, chẳng phải em đã có học trưởng rồi sao?”

“… Thôi bỏ đi. Dù gì anh cũng là ông chủ, em không chấp.”

Tôi hậm hực đẩy anh ra.

Nhưng Tống Diễn giữ tay tôi lại, kéo tôi về phía anh:

“Tư Tư, anh không muốn làm ông chủ của em nữa.”

“Anh muốn sa thải em à?”

“Anh muốn dùng cả gia sản đổi lấy một tờ giấy đăng ký kết hôn. Em có chịu không?”

“Anh nằm mơ à? Anh chỉ là sinh viên thì có bao nhiêu gia sản?”

Tôi buột miệng nói lời thật lòng.

Tống Diễn bật cười vì tức:

“Ít ra mỗi tháng cũng đủ trả lương cho em hai mươi vạn suốt mấy chục năm. Sao? Bây giờ em kén chọn hơn rồi?”

Nghĩ tới số dư ngân hàng, tôi nuốt nước bọt.

Nhưng vẫn kịp thời tỉnh táo:

“Không được. Nhanh quá. Em còn chưa tốt nghiệp, chưa đi làm. Ai biết sau này em có giàu hơn anh hay không? Lúc đó em cũng có thể thuê sinh viên làm bạn trai với giá hai mươi vạn một tháng mà.”

“Em đừng có mơ.” Tống Diễn cúi đầu chạm vào trán tôi, ánh mắt sâu hun hút – “Anh muốn làm bạn trai thật sự.”

Tôi bị ánh mắt đó đốt cháy, quay mặt đi tránh né.

“Anh… chẳng phải đang là bạn trai em rồi sao?”

“Không phải chỉ là trên danh nghĩa.” Anh cúi sát hơn, môi lướt qua mũi tôi  “Anh muốn là bạn trai  thật sự. Kiểu như… thế này—”

Một nụ hôn rơi xuống. Đầu óc tôi trống rỗng.

Hồi lâu sau tôi mới tìm lại được giọng nói.

“Tống Diễn… anh không chê em thực dụng à?”

“Anh còn mong em thực dụng hơn nữa cơ. Như vậy lúc anh mang cả gia tài ra cầu hôn, em mới không từ chối.”

“Vậy thì… mình thử nhé?”

Tống Diễn cong môi cười:

“Ừ, vậy mình tiếp tục.”

“Ưm…”
...

Chẳng mấy chốc, Tống Diễn tốt nghiệp.

Ra trường, anh không đến công ty của cha dượng mà đi làm lập trình viên. Vì thế, gia đình anh đã cắt luôn tiền trợ cấp.

Cùng lúc đó, vận đỏ của tôi lại khởi động – cổ phiếu mua bừa mà tăng vù vù, tiền trong tài khoản đã nhân lên gấp bội.

Tôi dứt khoát mua luôn mấy căn nhà, vừa học cao học vừa làm bà chủ cho thuê.

Tống Diễn cũng kiếm được kha khá, nhưng rõ ràng không bằng tôi.

Tự dưng, tôi còn giàu hơn cả anh.

Tống Diễn bắt đầu lo lắng, mỗi ngày đều đi tập gym, sợ tôi thật sự sẽ đi thuê một sinh viên đẹp trai làm bạn trai mới.

Vào ngày kỷ niệm hai năm yêu nhau, anh ôm tôi đầy u sầu:

“Tư Tư, bây giờ em còn trẻ mà đã thành tiểu phú bà, có phải là càng ngày càng không coi trọng toàn bộ gia sản của anh nữa không?”

Tôi gật đầu:

“Ừ, đúng là không coi trọng nữa rồi.”

Tống Diễn trầm mặc hồi lâu:

“Thế anh bỏ lập trình, em xem thử gia sản nhà cha dượng anh được không? Nếu được thì anh quay về thừa kế.”

“???”

Anh nhìn tôi đầy tự tin:

“Sao? Nhiều tiền như vậy, không thừa kế thì phí.”

Tôi dở khóc dở cười.

“Vậy em thuê anh làm bạn trai nhé. Sau này em là sếp, hai năm nữa nếu em chưa đuổi việc anh, thì sẽ ký hợp đồng chính thức, thế nào?”

 

Tống Diễn sợ tôi đổi ý: “Nói lời phải giữ lấy lời!”

 
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo