Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO
MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!
Doris đơ người: “Vậy chúng ta biết làm sao đây?”
Cô ấy lại bắt đầu sụt sùi: “Thôi, không sao đâu, không sao đâu.”
“Tôi vừa rồi tranh thủ lúc bọn bắt cóc không để ý đã viết sẵn di thư hẹn giờ gửi rồi.”
Doris hậm hực nói: “Nếu sáng mai tôi vẫn chưa thoát ra được, di thư của tôi sẽ tự động được phát lên tất cả các nền tảng mạng xã hội.”
“Dù sao cũng phải chết, tôi sẽ không để cho ai được sống yên!”
Thấy tôi đang gõ vào tường, cô ấy thắc mắc hỏi: “Cô đang làm gì vậy?”
“Tôi đang kiểm tra mật độ,” Tôi vừa đáp vừa không dừng tay: “Lúc nãy bị bịt mắt dẫn vào, tôi không biết bên ngoài căn phòng này trông như thế nào.”
“Bức tường này không phải bê tông đúc, quá giòn.”
Tôi hỏi cô ấy: “Cô có thể đục ra một lỗ to không?”
Doris im lặng một hồi: “Tôi là hồ ly, không phải hổ.”
“Với lại tôi vừa làm móng tay xong, đào tường đau lắm.”
Tiếc thật.
Hai chúng tôi tựa vào góc tường, tôi thì âm thầm suy tính kích cỡ căn phòng, tìm kiếm bất kỳ thứ gì có thể dùng làm vũ khí.
Doris thì chán chường nghịch móng tay, nhỏ giọng hỏi tôi: “Cô có thích Todd không?”
Tôi suy nghĩ rất lâu: “Tôi… không biết nữa.”
Mỗi ngày bận rộn làm luận văn với thực hành thí nghiệm, con trai trong mắt tôi chẳng khác gì dãy số.
“Thật ra cô với Todd cũng đẹp đôi lắm, tất nhiên là nếu không có hoàng thái tử Remus.”
Cô ấy thì thầm lẩm bẩm: “Todd tính tình rất tốt, nhưng cười với ai cũng dịu dàng, tôi luôn cảm thấy nụ cười đó rất lạnh lẽo.”
“Nhưng tôi chưa từng thấy hắn cho ai sống ở biệt thự vùng ngoại ô này cả, dù gì thì đó cũng là kỷ vật mà mẹ hắn để lại.”
Tôi hơi nhướn mày: “Cô hiểu rõ cậu ta ghê.”
“Tất nhiên rồi.” Doris nghiêm túc nói: “Dù tôi chỉ gặp hắn hai lần, nhưng tôi từng vì theo đuổi anh trai của hắn mà điều tra cả nhà họ rõ mồn một.”
Thấy tôi nhìn với vẻ phức tạp, cô ấy vội vàng giải thích: “Nhưng giờ tôi có người mình thích khác rồi.”
Tôi cúi đầu xem giờ.
Đã gần nửa đêm.
Từ lúc bị bắt đến giờ đã hơn nửa ngày.
“Chắc họ là người của anh trai Remus.” Tôi thở dài: “Lần Remus bị ám sát trước kia cũng có lẽ là do anh trai gây ra.”
Doris chẳng quan tâm: “Ai làm vua thì kệ họ, liên quan gì tới tôi.”
“Làm dân cho ai chả là làm, tôi mà chọn thì tôi chọn Remus.”
“Hồi anh ấy thi đấu cơ giáp, tôi còn mua vé VIP nữa đấy!”
Nhắc đến chuyện này, cô ấy bỗng kích động hẳn lên: “Chắc cô chưa từng thấy đâu, cú bắn đại pháo đó thực sự ngầu lắm luôn, cứ như là…”
Lời còn chưa dứt, chỉ nghe thấy một tiếng ầm thật lớn.
Kèm theo đó là bụi mù và mảng tường vỡ tung tóe.
Phía trên nhà kho bị nổ ra một lỗ lớn.
Doris ngơ ngác sững sờ: “Giống… giống như bây giờ vậy…”
Lớp vỏ cơ giáp sắc bén ánh bạc, dưới ánh trăng lấp lánh như phủ sương.
Cánh tay cơ khí vươn tới trước mặt tôi và Doris, từ buồng lái vang lên giọng nói uể oải nhưng an tâm vô cùng của Remus.
“Đi thôi, chúng ta về nhà.”
“Đến giờ đi ngủ của em rồi.”
11
Ngày hôm sau, Todd gỡ bỏ toàn bộ hệ thống cảnh giới an ninh của trang viên.
Thấy tôi lộ vẻ khó hiểu, cậu ta giải thích: “Giờ không cần nữa rồi.”
“Bây giờ an toàn rồi.”
Tôi hỏi: “Mọi chuyện được giải quyết rồi à?”
“Đương nhiên rồi,” Cậu ta mỉm cười, “Remus từng nói rồi, em không cần lo cho bọn tôi.”
Cậu ta nói nhẹ như bâng, cứ như đang nói một chuyện vặt vãnh.
“Còn mấy chuyện mà hôm qua Doris nói…”
Tôi biết cậu ta định nói gì, liền lên tiếng: “Tôi biết rồi, là cô ấy hiểu lầm.”
“Không đơn giản chỉ là hiểu lầm thôi đâu.”
Todd hắng giọng, tôi lần đầu tiên thấy vẻ mặt cậu ta có chút phức tạp khó tả.
“Hôm qua Remus đến muộn, đã quá nửa đêm rồi.”
Tôi bỗng có linh cảm xấu: “Cho nên là…”
“Doris viết một bức di thư, đặt chế độ hẹn giờ gửi lên toàn bộ nền tảng truyền thông vào lúc nửa đêm.”
Tôi nuốt nước bọt: “Vậy… chuyện này chắc không liên quan gì đến chúng ta nhỉ?”
Todd không nói gì, chỉ giơ tay bấm vài cái trong không trung.
Một màn hình nổi khổng lồ hiện ra trước mặt chúng tôi.
Hình ảnh hiển thị là bản tin trực tiếp nào đó.
Trong đó, Remus đang bị vây quanh bởi một đám người trước cung điện.
Các loại micro lớn nhỏ gần như vây kín lấy cậu ta.
Cậu ta mím môi chặt, mặt đỏ bừng bừng.
Khác hẳn với dáng vẻ ung dung khi tới cứu người tối qua, bây giờ trông như thể muốn giết sạch đám người đó.
“Thưa Thái tử Remus, xin hỏi những gì Doris viết trong di thư hôm qua, về việc bạn đời của ngài là một cô gái loài người, có phải là thật không?”
“Cô ấy chưa từng lộ diện, có phải giống như hoàng phi của hành tinh Redmond không?”
“Có phải vì ngài tin vào lời đồn ‘Thái tử bị thương chỉ cần được con gái loài người cứu thì sẽ được lên ngôi’ nên mới chọn cô gái đó?”
“Về việc Doris nhắc đến mối quan hệ mờ ám giữa bạn đời ngài và cậu Todd, ngài nghĩ sao?”
“Theo nội dung di thư, hình như cậu Todd đã ký kết hợp đồng bạn đời với cô gái loài người kia, ngài cảm thấy thế nào?”
“Nghe nói cả hai người đều được cô ấy cứu, vậy đã quyết định ai mới là bạn đời của cô ấy chưa?”