Vợ Kín Của Sao Hạng A - Chương 3

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/3LHQxmurcd

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

21
 
Tôi đứng dậy định đi, anh ôm chặt lấy tôi.
 
Hoảng loạn cầu xin không ngừng: “Đừng ly hôn, đừng ly hôn.
 
Anh làm tất cả cũng chỉ vì tương lai của chúng ta thôi mà. Giờ chúng ta có tiền, có danh, tại sao phải chia tay?
 
Anh nỗ lực như vậy, chẳng phải để cho em một cuộc sống tốt hơn sao.
 
Bảo bối, em đừng rời xa anh. Anh sẽ đưa hết tiền cho em, anh sẽ sa thải Lý Lệ, không cho cô ta làm trợ lý nữa. Em đừng rời xa anh.”
 
Tôi buồn bã lắc đầu: “Anh nghĩ Lý Lệ dễ bị đuổi đi thế sao?
 
Cô ta yêu anh đến điên cuồng rồi. Cô ta dám lén gửi hết tin nhắn cho em, chứng tỏ đã giữ lại bằng chứng.
 
Nếu anh đuổi cô ta, chắc chắn cô ta sẽ tung lên mạng. Đến lúc đó sự nghiệp của anh coi như xong.
 
Em không nỡ thấy anh mất hết tất cả.”
 
Anh rất cảm động.
 
Tôi nhìn ra được, trong mắt anh đã nảy sinh căm hận với Lý Lệ. Cảm thấy bị cô ta chơi, còn bị uy hiếp.
 
Tôi nắm tay anh, nói: “Anh cứ tạm thời giữ cô ta lại đi, huống hồ cô ta đã vì anh p/h/á thai 4 lần, có lẽ sau này chẳng còn cơ hội làm mẹ nữa.
 
Anh và em cứ ly hôn trước, sau đó tính tiếp chuyện giữa anh và cô ta.
 
Em biết trong tim anh có em, trong tim em cũng có anh, chúng ta cứ âm thầm yêu nhau như thế cũng được. Hôn nhân vốn chỉ là một hình thức mà thôi.”
 
22
 
Anh cảm động ôm chặt tôi, thì thầm bên tai: “Em thật sự là một người phụ nữ tốt.”
 
Tôi cũng ôm lấy anh, nói: “Vì em yêu anh, nên em mới là một người phụ nữ tốt.”
 
Sau khi tôi tiếp tục khuyên giải, Cố Viễn Trình đồng ý ly hôn.
 
Chúng tôi đã nói rõ, ly hôn chỉ là hình thức, vẫn sẽ như trước kia.
 
Còn trước kia thế nào, tôi cũng chẳng rõ nữa.
 
Chỉ cần anh đồng ý ly hôn trước đã.
 
Khi tôi ra ngoài, Lý Lệ đứng ngay trước cửa.
 
Cố Viễn Trình tiễn tôi.
 
Lý Lệ vội hỏi: “Anh, chị, hai người bàn xong chưa?”
 
Giọng cô ta không giấu nổi sự phấn khích.
 
Cố Viễn Trình không do dự, vung tay tát thẳng vào mặt cô ta.
 
Làm tôi giật mình.
 
Không ngờ anh lại có xu hướng b/ạ/o l/ự/c.
 
Lý Lệ ôm mặt, không thể tin nổi nhìn Cố Viễn Trình.
 
Cố Viễn Trình tức giận quát: “Tại sao cô lại nói chuyện của chúng ta cho vợtôi ? Cô không nói chỉ giúp tôi giải quyết nhu cầu sinh lý thôi sao? Cô lừa tôi !”
 
Lý Lệ si mê nhìn Cố Viễn Trình, như thể bị anh tát một cái, cô ta càng yêu anh hơn.
 
Cô ta còn đắc ý liếc tôi một cái, như đang nói, thấy chưa, chỉ có phụ nữ của anh mới được anh đánh. Cô chẳng có tư cách bị như vậy đâu.
 
Lý Lệ nói: “Anh, vì em quá yêu anh.
 
Cô ta hoàn toàn không yêu anh.
 
Nếu yêu, tại sao không chịu từ bỏ công việc để ở cạnh anh? Khi nào anh mới nhận ra, em mới là người thật sự yêu anh?”
 
23
 
Tôi buồn bã nói: “Em đi trước, hai người cứ từ từ nói chuyện.”
 
Cố Viễn Trình hung hăng trừng mắt nhìn Lý Lệ, sau đó tiễn tôi xuống lầu.
 
Lý Lệ dù bị tát, trên mặt vẫn còn mang nụ cười hạnh phúc.
 
Tôi thực sự không hiểu nổi.
 
Xuống lầu, tôi lên xe, Cố Viễn Trình rời đi.
 
Trong bóng tối chiếc Rolls-Royce, một người đàn ông mặc âu phục cao cấp màu đen, gương mặt lạnh lùng ngẩng lên nhìn tôi, hỏi: “Xong chưa?”
 
24
 
Người đàn ông này tên Phó Trùng Châu, được mệnh danh là Thái tử gia của giới quyền quý Bắc Kinh.
 
Anh chính là cha đứa bé trong bụng tôi.
 
Công ty quản lý của tôi cũng là một trong những công ty dưới trướng anh.
 
Vốn dĩ một kẻ nhỏ nhoi như tôi, không có khả năng tiếp cận nhân vật tầm cỡ như thế.
 
Nhưng trong tiệc cuối năm của công ty, anh đã đến, và nhìn thấy tôi.
 
Ánh mắt anh dừng lại thêm một chút.
 
Người tinh khôn trong công ty lập tức hiểu ra ý anh, ám chỉ tôi hết lần này đến lần khác, bảo tôi đi hầu anh.
 
Bọn họ nằm mơ à, tôi là phụ nữ đàng hoàng kia mà.
 
Ép lương thiện làm kỹ nữ, trò đó vô dụng với tôi!
 
Có lẽ vì chờ mãi không thấy tôi, hoặc cũng có thể vì chưa từng gặp một minh tinh nào giữ mình thanh cao đến thế.
 
Sau đó, Phó Trùng Châu tự mình đến đoàn phim thăm tôi.
 
Anh tuy trông lạnh lùng kiêu ngạo, dáng vẻ cao cao tại thượng, nhưng khi nói chuyện, lại có thể trò chuyện ung dung, mỉm cười dịu dàng.
 
25
 
Nhưng ở bên anh ta cũng không hẳn thoải mái.
 
Tôi luôn có cảm giác có một khoảng cách, hơn nữa còn thấy anh ta đang nhìn mình từ trên cao xuống.
 
Thế nên tôi vốn không định đi xa hơn với anh ta.
 
Chỉ là chút tiêu khiển cho đỡ buồn chán mà thôi.
 
Anh ta tự mình áp sát, tôi cũng chẳng đảm bảo sẽ cho anh ta được gì.
 
Sau này Cố Viễn Trình ngoại tình.
 
Dù đã bị Lý Lệ kích thích đến mức tê liệt, trong lòng tôi vẫn thấy khó chịu, muốn trả đũa lại.
 
Nhưng nhìn quanh những người bên cạnh mình, hầu hết đều chẳng so được với Cố Viễn Trình.
 
Cố Viễn Trình vẫn rất xuất sắc.
 
Thứ nhất, anh có nhiều tác phẩm điện ảnh, truyền hình chất lượng.
 
Thứ hai, anh cũng khá đẹp trai.
 
Thứ ba, anh đối xử với tôi không tệ.
 
Chỉ riêng ba điều này đã đánh bại 99% số người rồi.
 
Người duy nhất có thể hơn Cố Viễn Trình, dường như chỉ có Phó Trùng Châu.
 
Anh có quyền có thế, đế chế thương mại trải khắp nơi.
 
Ngoại hình cũng cao lớn, điển trai, nghe nói trong dòng máu còn có gen lai.
 
Bởi ngũ quan anh cực kỳ sâu sắc, lạnh lùng cao ngạo.
 
26
 
Đúng lúc đó, hình như anh ta nhận ra tâm trạng tôi không tốt.
 
Thường xuyên đến đoàn phim thăm tôi.
 
Mang cơm cho tôi.
 
Tôi bị sốt cao, cũng là anh phát hiện, rồi điều động trực thăng đưa tôi đến bệnh viện, sau đó chăm sóc cả đêm không rời.
 
Hôm ấy, tôi đã muốn gọi anh là “mẹ”.
 
Nước mắt nóng hổi thấm ướt chiếc sơ mi anh mặc khi ôm tôi.
 
Như tôi từng nói.
 
Làm nghề này, áp lực cực lớn, giờ giấc thất thường, rất cần có người quan tâm, bầu bạn.
 
Phó Trùng Châu đã xuất hiện đúng lúc ấy, ở bên tôi, chăm sóc tôi, khiến tôi vô thức dựa dẫm vào anh.
 
Ở bên anh dường như trở thành điều tất yếu.
 
Tất nhiên, quan trọng nhất vẫn là tâm lý muốn trả thù Cố Viễn Trình.
 
Đến sinh nhật lần thứ 32 của anh, anh mời tôi ăn cơm.
 
Trong bữa tiệc, anh hỏi tôi chuẩn bị cho anh món quà gì.
 
27
 
Trước đó, tôi chỉ nhận mà không cho.
 
Anh quan tâm tôi, tôi nhận hết.
 
Tôi tâm trạng tồi tệ, coi anh là thùng rác cảm xúc, anh cũng nhận hết.
 
Tôi muốn dựa vào anh, hút lấy hơi ấm và sự nâng đỡ từ anh, anh đều chiều theo.
 
Nhưng khi anh muốn ôm tôi, tôi liền từ chối.
 
Tôi cũng không quan tâm anh vui hay buồn.
 
Dù sao anh đến, tôi sẽ lợi dụng.
 
Anh không đến, tôi coi như trong đời mình chưa từng có người này.
 
Vì vậy khi anh hỏi, tôi chỉ cười hì hì nói: “Em ở đây chẳng phải chính là món quà tuyệt nhất sao?”
 
Sau này nghĩ lại, tôi thấy mình thật to gan, dám chơi trò này với anh.
 
May mà anh vẫn là người bình thường.
 
Anh cũng cười.
 
Rồi chúng tôi cùng uống rư/ợ/u vang đỏ.
 
Tôi cảm thấy chúng tôi coi như bạn bè.
 
Trong lòng nghĩ, sau này tôi cũng sẽ làm thùng rác cảm xúc cho anh.
 
28
 
Tôi nhờ anh đưa mình về đoàn phim.
 
Anh lại lái xe đưa tôi về biệt thự của anh.
 
Tôi ngủ thiếp đi trên xe.
 
Đến khi tỉnh lại, đã bị anh đặt lên giường.
 
Anh đè xuống, ánh mắt chăm chú nhìn tôi, rồi dịu dàng hôn.
 
Cách anh đối xử khiến tôi có cảm giác bản thân là một báu vật đáng trân quý.
 
Tôi và Cố Viễn Trình đã rất lâu không còn lên giường.
 
Bị Phó Trùng Châu khơi gợi, tôi cũng rất muốn…
 
Chuyện sau đó cứ thế mà xảy ra.
 
Nhưng bản tính con người vốn không đổi.
 
Ngay cả trên giường.
 
Ban đầu anh dịu dàng kiên nhẫn, rồi nhanh chóng cuồng nhiệt dữ dội.
 
Giống như ngoài đời.
 
Khi mới tiếp xúc, anh tỏ ra ôn hòa, nhẫn nại, như một người đàn ông chín chắn, điềm tĩnh, tính tình tốt.
 
Nhưng tiếp xúc lâu, anh lại là một kẻ độc đoán chuyên quyền.
 
Nếu không phải tôi giỏi đối nhân xử thế, chuyện gì cũng có thể mắt nhắm mắt mở, chắc chắn tôi cũng không thể tiếp tục với anh.
 
Những chuyện này để sau hẵng nói.
 
29
 
Tôi và Phó Trùng Châu cứ thế mà phát triển.
 
Nói thật, đôi khi tôi cũng không biết mối quan hệ này là gì.
 
Tôi có chồng, nên anh chỉ có thể coi như tình nhân.
 
Còn là tiểu tam.
 
Anh không vợ, cũng không bạn gái.
 
Nhưng cũng chẳng nói tôi là bạn gái anh.
 
Vậy nên tôi chắc chỉ là tình phụ hoặc bạn giường.
 
Dù thế nào cũng chẳng phải một mối quan hệ lành mạnh, bình thường.
 
Thỉnh thoảng tôi cũng rất khinh bỉ bản thân.
 
Cảm thấy mình đã hư hỏng, nhiễm bẩn khí uế của chốn danh lợi.
 
Tôi cũng biết, khoảng cách thân phận giữa chúng tôi rất lớn, không thể nào có kết quả.
 
3 tháng trước, tôi đã nói lời chia tay, muốn kết thúc mối quan hệ này.

Thanh Lau Truyen
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo