Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7fQu9Wedz6

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Vai chính thụ Lâm Thù được tổng tài công Cố Dạ nuôi trong một căn biệt thự ở ngoại ô thành phố.

Hôm nay Lâm Thù không khỏe. Cố Dạ bận công việc không thể thoát thân nên đã sắp xếp Trờ lý là tôi đến thăm. 

Không ngờ rằng chính quyết định này lại tạo cơ hội cho tôi, một vai công "pháo hôi", có thể hành động.

Trong nguyên tác, "tôi" thấy Lâm Thù xinh đẹp quyến rũ nên đã lên kế hoạch chụp ảnh riêng tư của cậu ấy để uy hiếp và chiếm không ít lợi lộc. Mặc dù sau đó khi mọi chuyện bại lộ, tôi sẽ bị hai vai công còn lại trừng phạt thê thảm, nhưng dù sao thì tôi cũng chỉ là nhân vật pháo hôi mà thôi.

Hệ thống: "Theo cốt truyện, bây giờ Lâm Thù đã ngất vì bệnh. Cậu hãy bế cậu ấy về phòng ngủ và nhân cơ hội chiếm chút tiện nghi đi."

Tôi: "Mới gặp mặt đã chiếm tiện nghi của người ta à? Khác gì gã biến thái đâu?"

Hệ thống im lặng. 

À, hóa ra nhân vật của tôi chính là gã biến thái.

Hệ thống bắt đầu "tẩy não" : "Hãy nghĩ đến khoản tiền thưởng khổng lồ sau khi hoàn thành nhiệm vụ..."

Khi tôi bước vào, Lâm Thù đang nằm trên sofa. Đôi chân dài cuộn lại trông rất đáng thương. Làn da trắng nõn ửng lên một màu đỏ bất thường.


Tôi cúi người bế cậu ấy lên rồi đi về phòng ngủ. Sau khi đặt cậu ấy xuống giường, tôi thở dốc: "Cũng nặng phết."

Hệ thống: "Cởi quần áo cậu ấy ra, hôn cậu ấy."

Tôi thầm niệm A Di Đà Phật trong lòng, đặt tay lên eo cậu ấy. Nhưng chưa kịp cởi thì một đôi tay đã siết chặt lấy. Lâm Thù đã tỉnh.

Đôi mắt hoa đào tuyệt đẹp của cậu ấy đầy vẻ cảnh giác: "Anh đang làm gì?"

Tôi không dám cử động: "Tôi... tôi là thư ký của Tổng giám đốc Cố. Anh ấy bảo tôi đến chăm sóc cậu."

Đây vẫn là giai đoạn đầu của cốt truyện, Cố Dạ vẫn còn đơn phương. Quả nhiên, khi nghe thấy tên Cố Dạ, Lâm Thù thờ ơ cụp mắt xuống: "Lấy hộp y tế đến đây."

Tôi làm theo. Không ngờ lại thấy Lâm Thù tự cởi quần áo. Trên lưng cậu ấy có vài vết máu nghiêm trọng.

Không phải nói là bị bệnh sao? Sao lại có vết thương? Nhưng từ xưa đến nay, nhân vật phản diện hay chết vì nói nhiều nên tôi không dám hỏi.

Tôi dùng ngón tay thoa thuốc mỡ lên vết thương. Khi bàn tay lạnh chạm vào làn da ấm nóng, Lâm Thù cụp mắt xuống, không rõ biểu cảm: "Đừng nói chuyện này cho Cố Dạ biết."

Tôi thấy hơi khó xử. Cố Dạ có quyền lực bao trùm khắp nơi, nếu biết tôi giấu giếm thì...

Ánh mắt Lâm Thù đầy vẻ đe dọa: "Nếu anh dám nói ra, tôi sẽ kể cho anh ta biết chuyện anh vừa định hôn tôi."

Tôi: "!"

Chuyện này hoàn toàn không giống với cốt truyện gốc chút nào! Cái thể loại tiểu bạch hoa cam chịu như trong lời đồn là ở đâu rồi?

Khi tôi đang thoa thuốc cho cậu ấy, Lâm Thù quay người lại, trước mắt tôi là cơ bụng của cậu ấy. Tôi không kiềm chế được mà đỏ mặt.

Lâm Thù bóp má tôi, thấy buồn cười: "Nhát gan thế mà cũng muốn chiếm tiện nghi à?"

Tôi lùi lại một bước: "Không... không phải là chưa hôn sao?"

Lâm Thù vòng tay ôm lấy eo tôi, hôn một cái. Cảm giác tê dại từ bờ môi mềm mại khiến tôi suýt nữa thì đứng không vững.

"Giờ thì hôn rồi nhé."

Tôi suýt nhảy dựng lên: "Cậu, cậu, cậu..."

Cái này chẳng phải bị ngược rồi sao!

Lâm Thù: "Chúng ta bây giờ cùng chung một thuyền. Nếu anh dám về nói gì với Cố Dạ, tôi sẽ nói với anh ta là anh cưỡng ép tôi."

"Anh cũng biết Cố Dạ thủ đoạn như thế nào rồi đấy."

Tôi tức đến mức suýt chửi thề. Một vai công mà thảm hại đến mức này thì đúng là thất bại!

Lâm Thù đưa tôi ra cửa, vỗ nhẹ vào mông tôi. Sau khi thấy tôi đỏ mặt thành công, trong mắt cậu ấy tràn ngập vẻ vui vẻ: "Tạm biệt nhé, thỏ con."


"Hệ thống, tôi thấy Lâm Thù có vẻ không ổn rồi!"

Trong xe, tôi sờ sờ khóe môi vừa bị Lâm Thù hôn.

"Nào phải nói Lâm Thù là đóa hoa nhỏ mong manh, để tôi tùy ý đùa giỡn sao?"

Trong đầu tôi lại hiện lên hình ảnh cơ bụng sáu múi đẹp hết hồn của cậu ấy.

Tôi ho khan một tiếng.

Tuy đúng là trắng trẻo thật, nhưng mà... yếu đuối chỗ nào cơ chứ!

Hệ thống: "Cốt truyện vẫn đang đi đúng hướng, cậu cứ nói là đã hôn chưa!"

Tôi thấy có gì đó sai sai: "Nhưng mà..."

Hệ thống cắt ngang: "Thôi được rồi, đừng làm phiền tôi xem "Chân Hoàn Truyện" nữa."

Tôi: "..."

Cái đồ hệ thống vô trách nhiệm!

 
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo