Tình Yêu Và Sự Nghiệp - Chương 4

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7fQu9Wedz6

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Chương 4
7
 
Lục Thời An chọn hai người giúp việc đưa tôi sang căn nhà bên cạnh, sợ tôi lạ lẫm nên còn dặn họ tối nay ở lại ngủ cùng cho tôi bớt sợ.
 
Trong phòng ngủ lớn trên tầng hai đã bày sẵn mấy bộ quần áo, từ đồ ngủ, đồ thể thao đến vest công sở. Tất cả đồ dùng vệ sinh cá nhân và mỹ phẩm dưỡng da cũng đều chuẩn bị chu đáo.
 
Người giúp việc mỉm cười hiền hậu:
 
“Cô Cố, những thứ này là thư ký Chu gọi điện cho trung tâm thương mại mang đến. Cô xem còn thiếu gì thì chúng tôi sẽ đi mua thêm.”
 
“Tôi thấy đủ cả rồi, nhiều lắm rồi.” Tôi nhìn bàn đầy ắp sản phẩm Helena Rubinstein, lòng thầm nghĩ thư ký Chu đối xử với tôi cũng quá tốt. Tôi nào có phúc phận gì để hưởng chứ!
 
Chắc chắn là vì Lục Thời An sợ tôi ra ngoài lắm mồm nói chuyện anh đi xem mắt.
 
Nhưng cũng đâu cần phải “hối lộ” đến mức này…
 
Sáng hôm sau, bảy giờ chuông báo thức reo, tôi nhìn quanh mới chợt nhớ ra mình đã đổi chỗ ở.
 
Xem ra nếu ở đây, chín giờ dậy vẫn kịp đi làm.
 
Tôi lại chỉnh đồng hồ báo thức, yên tâm ngủ thêm một giấc.
 
Chín giờ, chuông reo lần nữa, tôi tỉnh dậy, cảm giác như được ngủ một giấc vô cùng đã đời.
 
Tới tủ quần áo chọn một bộ vest xanh bạc hà, chất liệu mềm mịn khác hẳn với mấy bộ ba trăm tệ một bộ tôi từng mặc.
 
Chợt nhớ lời Lục Thời An rằng tôi và thư ký Chu được đãi ngộ ngang nhau, lòng tôi càng thấy thư ký Chu đúng là sống quá sung sướng rồi…
 
Xuống nhà, người giúp việc đã dọn sẵn bữa sáng lên bàn:
 
“Cô Cố, đây là phần cậu chủ dặn làm thêm cho cô.”
 
Nhìn phần sandwich và ly sữa trước mặt, tôi dần hiểu nụ cười ôn hòa dịu dàng thường trực trên gương mặt thư ký Chu chắc chắn là xuất phát từ tận đáy lòng.
 
Ăn xong ra cửa, xe của Lục Thời An đã đỗ sẵn ở cổng.
 
Thư ký Chu xuống xe vẫy tay chào:
 
“Chào buổi sáng, trợ lý Cố!”
 
Tôi cũng mỉm cười đáp lại:
 
“Chào buổi sáng, thư ký Chu!”
 
Bước lên xe, tôi thấy Lục Thời An ngồi ở ghế sau:
 
“Chào buổi sáng, Tổng Giám đốc Lục.”
 
Anh khẽ gật đầu coi như đáp lại.
 
Xe chạy thẳng tới sảnh thang máy ở bãi đỗ ngầm, thư ký Chu thành thạo bấm thang máy chuyên dụng.
 
Tôi lại như hôm qua, theo sau Lục Thời An vào văn phòng, phớt lờ ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống của tổ trưởng Trương và Lý Dao.
 
Tối qua tôi đã tranh thủ xử lý bớt phần việc, sáng nay tới công ty chỉ mất nửa tiếng là dọn xong phần còn dang dở.
 
“Tổng Giám đốc Lục, tài liệu hôm qua anh cần bản điện tử em đã gửi vào hòm thư của anh rồi. Em giờ sẽ đi in bản giấy.”
 
Anh đang bận việc gì đó, không ngẩng đầu, chỉ “Ừ” một tiếng.
 
Máy tính trong văn phòng Lục Thời An chưa nối với máy in, tôi sợ anh cần gấp nên quay lại khu văn phòng cũ để in. Theo thường lệ, giờ này họ sẽ tụ tập ở quán trà dưới lầu.
 
Không ngờ lần này lại thấy họ ngoan ngoãn ngồi ở bàn làm việc.
 
Thấy tôi tới, Lý Dao lập tức sáp lại:
 
“Ôi, bộ đồ này chắc cũng phải mấy vạn tệ mới mua được. Đúng là kẻ ngốc cũng có phúc của kẻ ngốc.”
 
Tổ trưởng Trương cũng nghiêm mặt xen vào:
 
“Hôm qua không ít người trong công ty thấy cô lên xe của Tổng Giám đốc Lục. Cô làm vậy sẽ ảnh hưởng xấu đến phong khí của cả tổ đấy.”
 
Tôi cứng rắn đáp lại:
 
“Tôi và thư ký Chu hiện tại cùng làm một công việc, các anh đừng nói linh tinh.”
 
Lý Dao chống tay vào hông:
 
“Cô thì được cái gì? Tổng Giám đốc Lục để cô làm gì cơ chứ? Thư ký Chu tốt nghiệp MIT với thành tích toàn A mới trở về nước đấy.”
 
“Không có việc gì làm à?” Giọng thư ký Chu vang lên phía sau.
 
8
 
Khác hẳn với sự ôn hòa thường ngày, hôm nay thư ký Chu rất nghiêm nghị.
 
“Phiếu chi cho khoản tiếp khách hôm qua nhớ nộp lên, giấy tờ nghiệp vụ cũng phải bổ sung.
 
Tháng này các anh chị xin ba lần kinh phí tiếp khách, mà chưa ký nổi một hợp đồng nào. Tiền công ty không phải để cho các người đi ăn uống đâu.”
 
Tổ trưởng Trương vội vã nịnh bợ:
 
“Thư ký Chu yên tâm, hợp đồng với Tổng Giám đốc Lưu sắp chốt rồi, trong vòng năm ngày nhất định có kết quả.”
 
“Nếu còn để tôi thấy các người trong giờ làm việc tám chuyện vớ vẩn lần nữa thì tự đi nhận giấy sa thải đi.”
 
“Dạ dạ, sẽ không có lần sau đâu.” Tổ trưởng Trương đẩy Lý Dao rút lui vội vã.
 
Thư ký Chu bước tới giúp tôi ôm một phần tài liệu:
 
“Trợ lý Cố, văn phòng của tổng giám đốc đã lắp máy in rồi, lần sau cứ in thẳng trong đó là được.”
 
“Cảm ơn thư ký Chu.”
 
Tôi mang tập tài liệu vừa in trở lại thì Lục Thời An vừa cúp điện thoại.
 
Anh tiện tay khoác áo vest lên người:
 
“Tổng Giám đốc Nhậm ở khu Phong Cảng về nước sớm, cuộc họp cũng phải đẩy lên trước.”
 
Đi ngang qua tôi, anh dừng lại:
 
“Cố Chiêu Doanh, vừa rồi tôi đã xem qua, phương án của em chuẩn bị rất tốt.
 
Ba ngày trước tôi giao tài liệu này cho một nhóm khác, hôm nay họ mới nộp lại một bản an toàn, không sai sót nhưng cũng chẳng có điểm sáng, kém xa bản em làm.”
 
Thư ký Chu cũng vỗ vai tôi:
 
“Vất vả rồi. Em cứ nghỉ ngơi trong văn phòng, cuộc họp để tôi và tổng giám đốc đi là được.”
 
Không còn việc gì khác, ngồi ở bàn làm việc tôi thấy hơi chán.
 
Vừa lúc đó thấy bạn thân Hạ Sinh Sinh đăng trạng thái: 【Chuyển nhà đúng là một trong những việc phiền phức nhất.】
 
Kèm theo là cả căn phòng đầy vali, chừng tám chín cái, còn chất thêm mấy thùng carton to.
 
Tôi lập tức gọi điện:
 
“Hay là, cậu qua ở cùng tớ đi?”
 
Giọng cô ấy mềm mại vang lên:
 
“Căn nhà cậu ở tớ đâu lạ gì, có hai chục mét vuông, hành lý của tớ mang sang chắc chật hết, với lại xa công ty tớ lắm bảo bối~”
 
Công ty Sinh Sinh cách công ty tôi chỉ một trạm tàu điện, nhưng tôi mười giờ mới đi làm, cô ấy chín giờ phải có mặt, nên ở chỗ cũ của tôi quả thật hơi xa.
 
Tôi nói:
 
“Tớ vừa đổi nhà rồi.”
 
Sinh Sinh ngạc nhiên:
 
“Hai phòng một phòng khách à?”
 
Tôi thật ra chưa kỹ lưỡng xem qua căn nhà Lục Thời An sắp xếp, nhưng nghĩ một lát rồi đáp:
 
“Nói chung là đủ chỗ cho cậu ở.”
 
“Cậu gửi địa chỉ đi, tan làm tớ qua xem trước. Tớ sợ hành lý nhiều quá, mang qua lại chiếm hết chỗ, làm cậu cũng khó ở.”
 
Sinh Sinh làm quản lý, giờ làm sớm hơn tôi, tan làm muộn hơn, lại nhiều đồ vest, váy, trang sức, mỹ phẩm, nên cần hẳn một phòng riêng để chứa.
 
Tan làm, tôi gửi định vị cho Sinh Sinh.
 
Cô ấy ngay lập tức gửi sticker ngạc nhiên:
 
“Khu biệt thự?! Bao nhiêu tiền một căn vậy?”
 
“Cậu cứ đến xem rồi nói.”
 
Chưa tới nửa tiếng, Sinh Sinh lái xe vào, tôi đã báo trước với bảo vệ nên không bị chặn.
 
“Bảo bối~ cậu trúng số à? Hay là có chuyện mờ ám gì đó… Không thể nào, cậu đâu phải kiểu người thế.”
 
Tôi đưa dép cho cô ấy:
 
“Là lãnh đạo công ty sắp xếp, nói để thuận tiện cho công việc thôi.”
 
Cô ấy kinh ngạc:
 
“Tớ còn cao hơn cậu ba bậc chức vụ mà cũng chưa từng có đãi ngộ này, cùng lắm công ty cấp một chiếc xe để tiện tiếp khách. Tớ cũng muốn nhảy việc sang chỗ cậu quá.”
 
Sinh Sinh đi theo tôi xem nhà, vừa xem đã tỏ ra vô cùng hài lòng.
 
Cô ấy liếc nhìn tôi với vẻ mờ ám:
 
“Có khi nào lãnh đạo cậu thích cậu không? Nhìn cậu như con thỏ trắng, ai mà chẳng thương.”
 
Tôi lườm cô ấy:
 
“Cậu tin sếp thích tớ hay tin tớ là Tần Thủy Hoàng hơn?”
 
“Tin cậu là Tần Thủy Hoàng còn đáng tin hơn. Không phải cậu đang ở cung điện của mình rồi sao~” Nói rồi cô ấy nhào vào lòng tôi cọ cọ.
 
Chuông cửa vang lên, tôi chạy ra mở. Người giúp việc hôm qua lễ phép đứng ở cửa:
 
“Cô Cố, cậu chủ dặn hôm nay làm nhiều món hơn, mời cô sang cùng dùng bữa.”
 
“Tôi có bạn đến, bọn tôi tự…”
 
Người giúp việc như đã đoán trước, mỉm cười:
 
“Cậu chủ nói bạn của cô cũng có thể cùng qua.”
 
“Đi thôi, để tớ thẩm định giúp cậu.” Sinh Sinh khoác tay tôi.
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo