Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7fQu9Wedz6
MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!
Tôi đến công ty với hai cái quầng thâm to tướng.
Ngồi ở bàn làm việc, tôi suy nghĩ mãi, cuối cùng tự cười bản thân.
Tôi đã bị anh ta gài bẫy rồi.
Cố Hạo bước vào: "Ối, gấu trúc, tối qua làm gì mà thảm thế?"
Tôi ngước mắt nhìn anh ta, ha ha một tiếng.
"Khuôn mặt này quen quá nhỉ? Tôi hiểu rồi, lại 'gọi trai' nữa à."
Tôi: ...
"Mau trang điểm đi. Lát nữa chúng ta còn đến Cận thị."
Cận thị?
Tôi gục mặt xuống, xua tay: "Tôi không đi đâu. Cậu đổi trợ lý khác đi."
Cố Hạo kéo tôi dậy: "Ai không đi cũng được, riêng cậu thì nhất định phải đi."
"Tại sao?"
"Cận tiên sinh nói cậu có tiềm năng, anh ấy rất coi trọng cậu."
Tôi đảo mắt một cái, rồi thỏa hiệp, trang điểm qua loa.
Đến Cận thị.
Cận Bắc Tiêu đã ngồi sẵn trong phòng họp đợi chúng tôi.
Thấy tôi, anh ta nhếch mép cười.
"Cô Tô sao thế? Tối qua ngủ không ngon à?"
Tôi buột miệng: "Biết rồi còn hỏi."
Cố Hạo đá vào chân tôi, ra hiệu tôi đừng nói linh tinh, tôi lườm lại anh ta.
Anh ta giải thích hộ tôi: "Tô Kiều Y nó thế đấy, nói chuyện không suy nghĩ. Tối qua nó đi chơi, Cận tiên sinh đừng hiểu lầm."
"Chơi gì mà có thể cả đêm không ngủ vậy?"
Cố Hạo còn định nói thêm, tôi kịp thời ngắt lời: "Cận tiên sinh, chúng tôi đến để bàn hợp tác, chuyện cá nhân thì không tiện nói."
Cận Bắc Tiêu "ừ" một tiếng, cuối cùng cũng vào vấn đề chính.
Hai tiếng sau, ý kiến hợp tác đã thống nhất. Đây là lần đầu tiên hợp tác với công ty hàng đầu, Cố Hạo hưng phấn đến mức cứ xoa tay mãi.
Thậm chí còn quên cả lên thang máy.
Đến khi tôi cũng giật mình khỏi cơn mơ màng, mới nhận ra cửa thang máy đã đóng lại, trong đó chỉ còn tôi và Cận Bắc Tiêu.
Tôi lùi vào góc.
Thang máy đi xuống, Cận Bắc Tiêu nới lỏng cà vạt. Tôi theo bản năng siết chặt tài liệu.
"Tô Kiều Y, tài liệu sắp bị em vò nát rồi đấy."
Tôi buông lỏng tay, cúi đầu nhìn xấp tài liệu nhăn nheo, oán trách:
"Đều tại anh cả."
Cận Bắc Tiêu quay người lại, cúi nhìn tôi, nụ cười có chút mê hoặc, giọng nói lại có chút ấm ức.
"Tôi rất thích giọng điệu vừa rồi của em. Nói lại cho tôi nghe được không?"
May mà cửa thang máy mở ra.
Tôi chạy vọt ra ngoài, để lại hai chữ: "Thần kinh."