Thú Thế Làm Ruộng Làm Xây Dựng - Chương 74

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Chương này đã bị khóa!

MỞ KHÓA NGAY?

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Trong hang của Mãng Cửu, Trương Thự Quang quấn chặt tấm da quanh người, không để hở một chút khe nào, cả người run lên từng đợt vì lạnh.


"Meo ô ~" Nãi Đậu rúc lại gần, cái đầu lông lá cọ cọ vào trán cậu, còn dùng chóp mũi lạnh lẽo đẩy đẩy cậu "Meo meo meo!!" Tiếng kêu non nớt đầy vẻ lo lắng.


Đường Đậu cũng rúc lại gần dùng đôi cánh nhỏ vỗ vỗ vào mặt Trương Thự Quang, kêu chiêm chiếp không ngừng, cái mỏ nhỏ khẽ mổ mổ vào môi cậu.


"Ba ba không sao." Trương Thự Quang đưa tay ôm Nãi Đậu vào lòng, lại hôn lên cái đầu nhỏ bên má "Ngoan nào, ba ba ngủ một lát là khỏe thôi."


Trong thời buổi không có thuốc đặc trị này, một cơn cảm sốt thông thường cũng có thể cướp đi mạng sống của cậu, Trương Thự Quang thực ra trong lòng cũng không chắc chắn.


Nhưng cảm nhận được sự lo lắng của hai nhóc con, cậu cảm thấy khá an ủi, ít nhất hai ngày nay cậu nuôi chúng cũng không vô ích.


Cậu nhắm mắt mơ màng suy nghĩ lung tung, nghe thấy tiếng bước chân đi vào, sau đó có người chạm vào trán cậu.


"Ưm?" Cậu mơ mơ màng màng mở mắt, thấy là Mãng Cửu thì lại nhắm mắt lại.


Ưng Thảo nhìn thấy con mèo con cậu đang ôm trong lòng, còn có con chim non đang ngồi xổm bên cổ cậu, khẽ nhướng mày, sau đó tiến lên sờ trán Trương Thự Quang thử nhiệt độ, đưa bát đá đang cầm trên tay cho Mãng Cửu "Pha chút nước nóng cho cậu ấy uống cùng với nước thuốc này."


Mãng Cửu nhận bát, không động đậy.


Ưng Thảo thở dài "Cậu yên tâm, dù không chữa khỏi được thì cũng không chết người đâu, không độc."


Mãng Cửu nhíu mày "Không có tác dụng?”


"Có dùng được hay không thì phải dùng rồi mới biết." Ưng Thảo nhún vai, vỗ vỗ hắn "Mau đi đi, tôi cũng đã thử cho những á thú nhân khác rồi, uống vào sẽ ra mồ hôi đấy, mùa tuyết rất nhiều á thú nhân bị sốt, uống vào ra mồ hôi là khỏi."


Trương Thự Quang mơ hồ nghe thấy cuộc đối thoại của họ, nhưng thực sự lười mở miệng, được Mãng Cửu đỡ dậy cho uống một bát thuốc nóng hổi, cái vị kia thực sự còn đắng hơn tất cả các loại thuốc bắc cậu từng uống, vị vừa chát vừa xộc.


"Khụ khụ khụ!!!"


"Cho cậu ấy uống chút nước lọc đi." Ưng Thảo ở bên cạnh nói.


Mãng Cửu một mệnh lệnh một hành động, dù làm không quen, hắn cũng đều nhớ kỹ.


Trương Thự Quang bị hắn lay qua lay lại, cả người mềm nhũn không còn chút sức lực nào.


"Tôi sắp tèo rồi." Cậu lầm bầm.


Mãng Cửu nhíu mày "Tèo là cái gì?" Dù không hiểu, cũng biết đó không phải là lời hay.


"Ý là chết.” Trương Thự Quang thở hắt ra, nửa nhắm mắt nằm trên giường đá "Tôi đùa thôi, cậu đừng nhăn mày, đáng sợ lắm."


Nãi Đậu trong lòng cậu meo meo khe khẽ, Đường Đậu rụt cổ ngồi xổm bên gáy cậu, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm Trương Thự Quang, một lát sau, chậm rãi quay đầu, nhìn Mãng Cửu.


Mãng Cửu đưa tay gõ nhẹ lên đầu nhỏ của nó, lại kéo nhẹ bộ ria cứng cáp của Nãi Đậu.


"Thảo nào chúng nó không thân cậu." Trương Thự Quang giơ tay, nhẹ nhàng vỗ lên mu bàn tay hắn "Lúc nào cũng bắt nạt chúng."


"Nhóc con thì phải bị bắt nạt." Mãng Cửu nắm lấy tay cậu, phát hiện ẩm ướt nóng hổi, lại nhớ tới lời Ưng Thảo dặn dò trước khi đi là phải cho Trương Thự Quang uống nhiều nước nóng, hắn đứng dậy đi đun nước.


"Đi đâu đấy?"


Mãng Cửu: "Đun nước nóng."


Trương Thự Quang: "Trên giá, ống trúc thô, nước nóng." Cậu nói xong liền nhắm mắt, hơi thở phả ra cũng nóng rực nặng nề.


Mãng Cửu đến giá ở cửa hang lấy ống trúc thô, đổ nước vào rồi quay lại.


Kết quả phát hiện Trương Thự Quang đã ngủ rồi.


Mãng Cửu cầm cốc nước trong tay, nhìn trái nhìn phải, vậy mà không tìm được chỗ để đặt.


Hắn đứng dậy ra khỏi hang, đi đến hang bên cạnh của Hùng Hồng và Vũ "Đổi cho tôi một tấm vảy giáp."


Hùng Hồng trực tiếp đưa tay chỉ "Tự lấy đi, không cần đổi, bữa cơm của Thự Quang thơm quá."


Mãng Cửu cũng không khách sáo, lấy một tấm vảy giáp rồi đi.


Trở về hang, hắn làm theo cái bàn mà Trương Thự Quang đã dựng ở ngoài hang, trước tiên chặt tấm vảy giáp hình vuông hai mét thành bốn tấm hình vuông một mét, sau đó ở cuối giường đá của Trương Thự Quang, dùng vảy giáp dựng một chiếc bàn thấp hình vuông.


Nếu Trương Thự Quang lúc này còn tỉnh, chắc chắn sẽ phát hiện ra, đây chính là một chiếc tủ đầu giường phiên bản dị giới.


Mãng Cửu không chỉ dựng bàn thấp cho Trương Thự Quang, hắn cũng dựng một cái bên cạnh giường đá của mình, hai tấm vảy giáp nhỏ còn lại thì hắn để trên giá, đợi Trương Thự Quang tỉnh lại xem muốn dùng làm gì.


Hắn lại ra khỏi hang để lại hai cây trúc, số còn lại đều chặt thành những thanh trúc to nhỏ khác nhau, sau đó bó lại đặt lên tầng trên cùng của giá.


Không chỉ vậy, người này đột nhiên như không thể ngồi yên, lại chạy ra mương lấy một thùng bùn, còn tiện tay giặt sạch túi da, lúc về lại nhổ thêm ít sả.


Hắn còn nhớ Trương Thự Quang trước đó nói muốn nấu da dã trư, hắn liền đi đun nước, đem nửa tấm da dã trư đã giặt sạch thái thành từng miếng, ném vào nồi nấu, còn không quên bỏ thêm vài hạt tiêu và mấy cây sả vào.


Hắn nhớ, Trương Thự Quang mỗi lần đều làm như vậy.

Bình luận
Quảng cáo tại đây
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 10 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo