Thú Thế Làm Ruộng Làm Xây Dựng - Chương 55

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Chương này đã bị khóa!

MỞ KHÓA NGAY?

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

"Nặng quá." Trương Thự Quang dùng một tay nhận lấy, kết quả suýt chút nữa không giữ được, cậu vội vàng dùng hai tay nâng niu, quan sát kỹ, phát hiện cái gai này không giống xương, mà có chút cảm giác kim loại "Đây cũng là của chim khủng long à?"
 
"Đúng, gai nhọn ở đuôi, chỉ có một cái này." Mãng Cửu ngồi xuống, chậm rãi ăn nốt hai miếng thịt vịt cuối cùng.
 
Trương Thự Quang "ồ" một tiếng, cái gai nhọn này dài bằng cả cánh tay cậu, đầu rất sắc nhọn, những chỗ khác là hình nón tròn nhẵn nhụi.
 
"Làm gì được nhỉ?" Cậu cảm thấy trọng lượng của thứ này đối với cậu là một gánh nặng, không thích hợp mang theo bên mình làm vũ khí, không tiện bằng mấy con dao xương cá dài ngắn của cậu.
 
A Tư ăn no rồi, lau tay đi tới, một tay nhấc lên vẩy vẩy hai cái "Tôi từng thấy vũ khí làm từ gai nhọn gần giống thế này." Anh khoa tay múa chân một chút "Chỗ này dùng gậy gỗ nối dài ra."
 
Trương Thự Quang nhướn mày, thêm một cái gậy gỗ thì rất giống cây giáo, nhưng cậu cũng không hiểu rõ cách dùng giáo lắm, hơn nữa thêm gậy gỗ trọng lượng sẽ nặng hơn, á thú nhân cầm lên chắc tốn sức, thú nhân dùng thì được. Nhưng thú nhân bình thường ra ngoài đều biến thành hình thú săn bắn, cây giáo đối với họ ngược lại thành thứ vô dụng.
 
Cậu nghĩ một lúc, bưng cái gai nhọn đi đến trước miếng vảy giáp vừa bị cành củi cháy dí vào, dựng thẳng lên rồi buông tay.
 
"Bịch" một tiếng, cái gai nhọn xuyên thủng miếng vảy giáp, cắm chặt xuống đất.
 
Mắt cậu sáng lên "Tôi biết dùng nó thế nào rồi!"
 
Mấy người đều nhìn cậu.
 
Trương Thự Quang cười hì hì "Trực tiếp đặt xuống đất cố định lại, đầu nhọn hướng lên trên, bình thường tôi cần đục lỗ trên thứ gì đó sẽ tiện hơn nhiều."
 
Cậu phải làm không ít thứ, luôn cần đục lỗ xỏ dây cố định, có khi gặp phải da lông dày, cậu dùng dao xương cá phải tốn chút sức, cái này chắc chắn không khó như vậy nữa.
 
Nghĩ vậy, cậu vào hang lấy một miếng da cá mập còn lại khi làm dép cỏ trước đó, quay mặt nhìn Mãng Cửu "Giúp tôi đục cái này vào đá được không? Đầu nhọn hướng lên."
 
Mãng Cửu gật đầu, đứng dậy đi tới nhổ cái gai nhọn ra, lại tìm một tảng đá tương đối bằng phẳng, vung tay đập thẳng đầu dưới của cái gai nhọn vào tảng đá.
 
Không biết hắn dùng lực khéo léo thế nào, cái gai nhọn đứng thẳng trên tảng đá, tảng đá kia vậy mà không vỡ.
 
Trương Thự Quang giơ ngón tay cái với hắn, lợi hại đấy lực sĩ.
 
Cậu cầm miếng da cá mập đi tới, đừng thấy da cá mỏng, nhưng độ dẻo dai rất tốt, trước đây dùng dao xương cá đục phải dùng rất nhiều lực.
 
Hai tay căng miếng da cá ra, rồi đặt lên đầu nhọn nhẹ nhàng ấn xuống.
 
"Phụt" một tiếng khẽ vang lên, da cá trong nháy mắt thủng một lỗ tròn nhỏ, một cái lỗ rất tròn rất nhỏ, đẹp hơn nhiều so với lỗ cậu dùng dao xương đục ra! Hơn nữa cũng không tốn chút sức nào!
 
"Ê? Gỗ có đục lỗ được không nhỉ?" Ly cầm một miếng ván gỗ nhỏ, giơ tay đập xuống cái gai nhọn, "cạch" một tiếng khẽ vang lên, lập tức thấy lỗ, cậu ấy cầm miếng ván gỗ lên xem, "Nếu dùng thêm chút sức, lỗ sẽ to hơn." Nói xong, lại một cái nữa, bên cạnh cái lỗ nhỏ có thêm một cái lỗ to hơn.
 
Cái gai nhọn này đục ra lỗ cũng khá nhẵn, không có nhiều xơ, Trương Thự Quang tò mò sờ thử, phát hiện không quá sắc nhọn.
 
"Dùng tốt đấy." Cậu ngẩng đầu nhìn Mãng Cửu, cười nói: "Cảm ơn."
 
Mãng Cửu khẽ nhíu mày "Anh ăn cơm đi, tôi nướng."
 
Hắn không giỏi ăn nói, muốn nói cũng không biết nói thế nào, thấy Trương Thự Quang bận rộn cả buổi cũng chỉ ăn được hai miếng, liền chủ động ngồi xuống trước giá nướng đơn giản, vừa nãy nhìn một lúc cách xoay cành cây, hắn đã học được.
 
Trương Thự Quang bê tảng đá vào hang, dựa vào vách núi đặt xuống, A Tư và Ly lúc này đi tới, nói lời tạm biệt với cậu.
 
"Thự Quang, ngày mai cậu định làm gì?" Lúc sắp đi, Ly hỏi.
 
Trương Thự Quang hất cằm về phía mấy cây trúc đặt trên đất "Tôi muốn dùng mấy cây trúc này đan giỏ, còn làm nắp các thứ nữa, cậu chẳng phải nói muốn học đan dép cỏ sao, nếu cậu không đi hái lượm thì có thể qua đây." Cậu quay tay lấy một cái vỏ ốc biển lớn, dùng thìa đá múc mấy thìa thịt dã trư đông lại từ trong chậu gỗ cho vào đưa cho A Tư "Sáng mai dậy phải đi tưới nước cho ruộng thí nghiệm."
 
A Tư đưa tay nhận lấy nói lời cảm ơn "Biết rồi, vậy sáng mai dậy tôi gọi cậu nhé?"
 
"Không cần đâu." Trương Thự Quang xua tay, "Tôi trực tiếp qua đó, nếu anh đến sớm thì đợi tôi một lát, chỗ trồng rau ở ruộng có cỏ dại thì nhổ bớt đi."

"Được, tôi có một cái thùng đá nhỏ có thể dùng." A Tư đáp một tiếng, vỗ vai Ly "Đi thôi, về trước đã."
 
Ly vẫy tay với Trương Thự Quang, rời đi cùng A Tư.
 
Trương Thự Quang trở lại ngồi bên cạnh Mãng Cửu, nhìn hai đứa nhỏ bụng đã căng tròn, đưa tay ôm cả hai vào lòng.
 
Nãi Đậu nằm sấp trên đùi cậu, chim đỏ nhỏ ngồi xổm trên đầu lông của Nãi Đậu, đôi mắt to màu vàng kim, đôi mắt đen láy nhỏ xíu, đều nhìn Trương Thự Quang.
 
Cậu khẽ cười một tiếng, ngón tay vuốt ve lông của hai đứa nhỏ "Đặt tên cho em gái đi!"
 
Mãng Cửu xoay xoay cành cây trong tay, nghe vậy nghiêng đầu nhìn sang "Ừ?"
 
"Gọi là Đường Đậu đi." Trương Thự Quang cười híp mắt gõ nhẹ vào đầu chim đỏ nhỏ, "Anh trai tên Nãi Đậu, em gái tên Đường Đậu, đều ngọt ngào."
 
Mãng Cửu gật đầu một cái "Anh quyết định là được."
 
Trương Thự Quang cười tít mắt, cậu thích cái giọng điệu mọi việc đều do cậu quyết định này của đối phương "Ngày mai cậu còn đi săn không?"
 
"Không đi." Mãng Cửu cầm dao xương rạch hai đường trên thịt vịt "Thịt mang về đủ cho người trong bộ lạc ăn mấy ngày."
 
"Các cậu mang về nhiều thịt như vậy, chỉ ăn được mấy ngày thôi sao?" Trương Thự Quang kinh ngạc.
 
Dù cậu không nhìn rõ cụ thể mang về bao nhiêu, nhưng chỉ nhìn mười miếng vảy giáp này cũng có thể thấy được, con thú tên chim khủng long kia có thân hình to lớn đến mức nào, nhiều thịt như vậy, hơn nữa con mồi mà Hùng Hôi mang về cũng vừa mới chia xong, không thể nhanh như vậy đã ăn hết được.
 
"Không ăn nhanh sẽ hỏng." Mãng Cửu cũng bất đắc dĩ, không có cách nào bảo quản thịt được lâu, để không hỏng chỉ có thể cố gắng ăn, vừa nãy hắn xuống lấy cái gai nhọn, thấy không ít thú nhân đều mang thịt ra ngoài bộ lạc, họ định biến thành thú hình ăn hết thịt một lần.
 
Trương Thự Quang gãi gãi cằm, bưng hai đứa nhỏ đang ôm trong lòng đặt lên đùi Mãng Cửu, không để ý đến việc cả lớn lẫn bé đều lập tức cứng đờ người, mà nói với Mãng Cửu: "Cậu đợi một lát, tôi lấy chút đồ cho cậu xem."
 
Mãng Cửu rũ mắt nhìn hai đứa nhỏ trong lòng, Đường Đậu đã căng thẳng đến mức run cũng không dám run nữa, Nãi Đậu còn đỡ hơn chút, run rẩy râu ngẩng cái đầu lông nhỏ lên, Đường Đậu trên đầu nó trực tiếp lăn xuống.
 
Biến cố này không ai ngờ tới, Đường Đậu bị giật mình, vội vàng vỗ cánh nhỏ, nhưng cô bé bây giờ bị thương một nửa, vỗ cũng chẳng ăn thua.
 
Nãi Đậu "meo" một tiếng, Mãng Cửu đưa tay bắt lấy Đường Đậu, nhẹ nhàng đặt lại lên lưng Nãi Đậu.


Bình luận
Quảng cáo tại đây
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 2 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo