Ông Chồng Bí Mật Trên Mạng - Chương 6

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7fQu9Wedz6

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Chương 6
13
 
Sau khi từ Tam Xã Câu trở về, tác phẩm nhiếp ảnh của tôi bất ngờ nhận được sự chú ý rộng rãi.
 
Nhiều người bắt đầu hướng ánh nhìn về mảnh đất xa xôi nhưng kiên cường ấy.
 
Chiều hôm đó, Văn Việt nổi hứng, thắt tạp dề, tuyên bố sẽ đích thân xuống bếp nấu cho tôi một bữa tối.
 
Nhìn anh nghiêm túc như ra trận trước công thức nấu ăn trong điện thoại, mày nhíu chặt, lại liếc qua hiện trường thảm thương trên bàn bếp, tôi không nhịn được khẽ cười trộm.
 
Đang định lén [chụp] lại dáng vẻ vụng về đáng yêu ấy, điện thoại reo lên, cái tên hiện trên màn hình khiến tôi sững lại là ba tôi.
 
Từ sau cơn sóng gió của công ty, ông đi du lịch dài ngày ở nước ngoài, đây là lần đầu tiên ông chủ động gọi cho tôi.
 
Ông vẫn luôn cảm thấy có lỗi với tôi, chẳng muốn tự mình liên lạc.
 
Tôi bắt máy: “Ba.”
 
“Vân Thư à…” Giọng ba tôi vang lên từ đầu dây bên kia, mang chút xa lạ, “không làm phiền con chứ?”
 
“Sao lại vậy được, bên California thời tiết thế nào ạ?”
 
“Khá tốt, khá tốt…” Ông ngập ngừng, giọng khàn khàn, “Ba thấy tin tức về triển lãm ảnh của con rồi, chụp rất đẹp. Con gái của ba, lúc nào cũng xuất sắc như thế.”
 
“Cảm ơn ba.”
 
Đầu dây bên kia rơi vào trầm lặng.
 
“Ba?”
 
“Vân Thư,” cuối cùng ông cũng mở lời, “ba… ba vẫn luôn muốn nói với con một tiếng xin lỗi. Năm xưa công ty như vậy… thật sự là… ba đã khiến con chịu uất ức rồi.”
 
Trong giọng ông tràn đầy áy náy: “Thời gian đó, ba không dám gặp con, cũng chẳng biết nên đối diện thế nào.
 
Để con lấy hạnh phúc cả đời đổi lấy sự yên ổn cho công ty, kiếp này ba cũng chẳng thể tha thứ cho chính mình.”
 
“Ba,” tôi khẽ ngắt lời ông, “không phải quyết định của ba. Khi đó đó là cách giải quyết tốt nhất, con cũng không thể khoanh tay đứng nhìn.”
 
“Giờ thấy thằng bé Văn Việt đối xử với con tốt như vậy,” giọng ông như nhẹ nhõm hơn, xen lẫn sự vui mừng, “ba nhìn ra được, nó thật lòng với con, ba cuối cùng cũng có thể yên tâm phần nào.”
 
Tôi quay đầu, ánh mắt dừng lại trên bóng dáng tất bật trong bếp.
 
Khóe môi tôi vô thức cong lên, dịu dàng mà chắc chắn, tôi nói với ba mình bên kia điện thoại: “Ba yên tâm, chúng con thật sự rất tốt, đặc biệt đặc biệt tốt.”
 
Cúp máy xong, tôi rón rén đi vào bếp, từ phía sau vòng tay ôm lấy eo Văn Việt.
 
Anh bất đắc dĩ vỗ nhẹ tay tôi: “Đừng nghịch, lát nữa là xong rồi.”
 
“Không chịu!” Tôi dùng trán cọ lên lưng anh.
 
Anh bật cười khẽ, không tranh cãi thêm, mặc tôi quấn quýt.
 
Nồi bò hầm cà chua trên bếp sôi ùng ục, hơi nóng lan tỏa, dịu dàng bao phủ lấy hai chúng tôi trong khoảng trời nhỏ bé ấy.
 
Khói bếp nhân gian, hạnh phúc chỉ giản dị như thế.
 
Hết.
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo