Người Anh Chọn Là Cô Ấy - Chương 7

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7fQu9Wedz6

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Chương 7
8.
 
Ánh mắt Hứa Thời Duệ ngấn đầy nước, loạng choạng lao tới muốn ôm tôi.
 
Tôi nghiêng người tránh đi, quay sang dặn trợ lý:
 
“Làm thủ tục sa thải Hứa Thời Duệ và Lâm Tinh Tinh. Từ hôm nay, bọn họ với công ty, với tôi… không còn chút liên quan nào nữa.”
 
Nói xong, tôi xoay người rời đi, không ngoái đầu lại.
 
Hứa Thời Duệ chết lặng tại chỗ, toàn thân run rẩy không ngừng.
 
Những người chứng kiến cảnh này đều không nén nổi thở dài lắc đầu:
 
“Hứa tổng, lần này anh thật hồ đồ rồi. Với tính cách Tô tiểu thư, làm sao có thể chấp nhận chuyện ngoại tình?”
 
“Tình cảm bao năm trời, mà anh lại không nhịn nổi? So với Tô tiểu thư, Tiểu Lâm có gì hơn chứ?”
 
“Kết cục hôm nay… cũng là anh tự chuốc lấy thôi!”
 
Tiếng chỉ trích vang lên không ngớt, Hứa Thời Duệ lộ vẻ hối hận, nhưng chẳng nói được lời nào để phản bác.
 
Lâm Tinh Tinh nhìn anh suy sụp, vừa khóc vừa tiến đến:
 
“Anh… chia tay cô ấy chẳng phải tốt sao? Chỉ mất một công việc thôi, nhưng anh còn có em mà. Em sẽ luôn ở bên anh…”
 
Hứa Thời Duệ quay đầu nhìn cô ta, nhưng ngay sau đó lại lùi về sau hai bước.
 
Anh nhớ lại lần đầu gặp Lâm Tinh Tinh, là hơn nửa tháng trước.
 
Hôm đó, sau buổi phỏng vấn, cô ta ngồi trên ghế công cộng ngoài công ty, khóc nức nở với bạn, nói chắc lại trượt rồi.
 
Nhìn dáng vẻ đáng thương ấy, anh bỗng nhớ đến tôi.
 
Nhớ năm mười tám tuổi, khi tôi vì tô nhầm đáp án trắc nghiệm mà mất vị trí thủ khoa toàn tỉnh, khóc nức nở nói sợ không đỗ được trường đại học tốt nhất.
 
Trong phút bồng bột, anh đã đi thẳng tới phòng nhân sự, bảo họ giữ Lâm Tinh Tinh lại, còn chủ động nói sẽ làm mentor cho cô ta.
 
Nhưng giờ, nhìn cô ta, Hứa Thời Duệ lại thấy chẳng giống tôi chút nào.
 
Năm đó, tôi vì mất cơ hội thủ khoa, đã kiên quyết học lại một năm, cam chịu gian khổ.
 
Châm ngôn sống của tôi là: bất cứ chuyện gì cũng phải đạt được cái tốt nhất.
 
Còn Lâm Tinh Tinh thì không.
 
Anh từng hỏi, nếu hôm đó không nhận được thông báo trúng tuyển, cô ta sẽ làm gì.
 
Cô ta chỉ cười, nói: “Thì để sau rồi tính.”
 
Cô ta không giỏi giang, không cầu tiến, không xinh đẹp, yếu đuối lại rắc rối.
 
Hoàn toàn không thể so sánh với tôi.
 
Nghĩ đến đây, ánh sáng trong mắt Hứa Thời Duệ càng thêm ảm đạm, lạnh lùng nhìn cô ta nói:
 
“Lâm Tinh Tinh, từ nay chúng ta đừng liên lạc nữa. Người anh yêu chỉ có Thanh Oản.”
 
Đồng tử Lâm Tinh Tinh co rút, không thể tin nổi mà nhìn anh.
 
Nhưng Hứa Thời Duệ chẳng buồn giải thích thêm nửa câu, xoay người rời khỏi phòng họp.
 
Anh lao hết tốc lực quay về nhà.
 
Nhưng khi vừa đẩy cửa bước vào, cả người lập tức chết sững.
 
Những món đồ thuộc về tôi đều biến mất.
 
Từ những món nội thất chúng tôi cùng chọn, đến chậu hoa tôi đặt ngoài ban công, thậm chí cả khung ảnh có hình hai đứa… tất cả đều không cánh mà bay.
 
Ngôi nhà này không còn chút hơi thở nào của tôi nữa.
 
Hứa Thời Duệ gần như sụp đổ, điên cuồng lao vào từng căn phòng, run rẩy tìm kiếm khắp nơi.
 
Nhưng anh chẳng tìm thấy gì.
 
Năm đó, sau khi tốt nghiệp đại học, anh đã từ bỏ công việc lương cao ở gần trường mình, chạy đến thành phố của tôi, bắt đầu lại từ đầu.
 
Anh dốc toàn bộ số tiền dành dụm nhiều năm để mua căn nhà nhỏ này, rồi cùng tôi trang hoàng, biến nó thành tổ ấm đầy yêu thương.
 
Thế nhưng, bây giờ tất cả đã không còn.
 
Căn nhà trở lại như ngày mới dọn vào: trống trải, xa lạ, lạnh lẽo.
 
Anh đứng chôn chân giữa phòng khách, hồi lâu mới đưa tay lau nước mắt nơi khóe mắt, rồi phát điên mà gọi điện cho tôi.
 
Nhưng từ đầu đến cuối, tất cả đều là “không liên lạc được”.
 
Anh ngồi bệt xuống sàn nhà lạnh lẽo, thần trí trống rỗng.
 
Anh không hiểu.
 
Rõ ràng chỉ là có chút thân mật với Lâm Tinh Tinh, còn chưa đến mức gọi là ngoại tình thật sự, sao tôi có thể tuyệt tình đến thế.
 
Hứa Thời Duệ hít một hơi thật sâu, cố gắng buộc mình bình tĩnh, rồi bấm số gọi đi, giọng nghẹn ngào cầu xin:
 
“Thanh Oản… muốn chia tay với tôi… Ông có thể giúp tôi khuyên cô ấy không?”
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo